Khuynh Thế Thiên Tài

Đêm đã khuya nhưng Âu Dương Phong Thần vẫn chưa đi ngủ. Lúc này ông đang đứng chắp tay nhìn ra bầu trời đen mịt mờ, không biết đang suy nghĩ cái gì mà mày đều chau lại.

Sự xuất hiện đột ngột của vị đệ đệ đã lâu không gặp khiến ông không biết phải đối xử với hắn như thế nào. Từ lúc hắn xuất hiện, trong thâm tâm ông lại luôn lan tràn một mảnh bất an mơ hồ không rõ.

Ông không phải là người không dung được đệ đệ, nhưng không hiểu tại sao dù có cố gắng thế nào cũng không thể thoải mái vui vẻ hàn huyên với đệ đệ cùng cha khác mẹ này.

Ông biết Âu Dương Thần Chương có tâm cơ quá nặng! Vừa khiến ông muốn đối phó, vẫn là không nỡ! Cuối cùng lại lâm vào trạng thái không biết phải làm thế nào mới tốt a!

Trong lúc Âu Dương Thần Phong đang suy nghĩ rối rắm. Bất chợt, một cơn gió cuốn qua, cửa sổ rầm một tiếng đóng lại khiến ông hãi hùng lui về phía sau vài bước, giọng trầm trọng lên tiếng.

" Ai?"

" Gia gia! Là con?" Tiếng nói nhỏ nhẹ của Lạc Y vang lên, nàng sợ gia gia vì quá bất ngờ mà kinh động tới mọi người xung quanh. Nàng đang làm chuyện bí mật a! Còn không biết trong phủ có những ai làm nội, nên nàng vẫn sợ truyền đến tai người kia, khiến hắn cảnh giác.

Nhận thấy là Lạc Y tới, Âu Dương Phong Thần thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sau đó lại nhận ra có cái gì đó không đúng, liền hỏi.

" Sao con lại đến đây?"


" Con đến nói với gia gia một chuyện! Người nhất định phải cẩn thận đối với Âu Dương Thần Chương!"

" Hửm? Con biết cái gì?"

Âu Dương Phong Thần giật mình kinh hãi. Lạc Y sẽ không tuỳ tiện nói gì đó, nhưng nàng đã nói thì chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra.

Lạc Y lắc lắc đầu ra hiệu gia gia nhỏ giọng, kéo tay gia gia đi về phía bàn trà. Trong phòng chỉ có một tia sáng mờ mờ từ ánh trăng chiếu qua khe hở thông gió. Nàng cố tình không bật đèn lên để phòng tránh bị kẻ khác chú ý.

" Gia gia, những điều con nói sau đây, người chỉ cần nghe cho kĩ là được! Có được không?"

" Ừm, con nói đi!"

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lạc Y, Âu Dương Phong Thần bình tĩnh lại, ngẩng đầu chờ Lạc Y nói chuyện.

Lạc Y biết những điều mình sắp nói sẽ khiến gia gia kinh hãi không ít, vẫn là quyết định đem tinh thần lực bao vòng quanh phòng để phòng ngừa kẻ có tâm thuật bất chính truyền ra ngoài.

" Gia gia, người có biết hơn mười năm trước, người, phụ thân, mẫu thân bị người ta hạ độc hay chưa?"

" Cái gì? Hạ Độc?"

Âu Dương Phong Thần chính là mới biết chuyện này. Hắn không có chút cảm giác thân thể mình bị cái gì, trừ việc hắn không thể thăng cấp ra... Không thể thăng cấp?

Lạc Y nhìn vẻ mặt của Âu Dương Phong Thần, nàng biết gia gia đã đoán ra được chuyện gì. Gật đầu xác nhận với gia gia, thấy trong mắt gia gia là một mảng tối tăm và đau lòng.

" Theo con đoán người đó đã hạ độc Ức Tu đan lên người gia gia, phụ thân và mẫu thân. Có vẻ như hắn không muốn giết người, mà chỉ muốn Âu Dương gia phải lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Người này quả thật cao tay, Ức Tu đan không hề gây ảnh hưởng xấu gì đến thân thể con người. Nó chỉ bám vào thành kinh mạch, không cho người tu luyện thăng cấp mà thôi. Nếu không phải con xem quá trình mọi người tẩy tuỷ, con thật sẽ không hay biết chút gì!"

Âu Dương Phong Thần trầm mặc, giống như đã chấp nhận sự thật này. Hồi lâu mới cất tiếng.

" Là Âu Dương Thần Chương làm đúng không? Hắn là nghe đến trong chúng ta có người thăng cấp cấp tám hậu kì mới tìm đến đây xác thực thực hư?"


" Vâng! Trong Âu Dương gia, có nội gián!" Lạc Y gật đầu, bình đạm lên tiếng.

" Nội gián?"

Âu Dương Phong Thần mở to mắt, không ngờ lại nghiêm trọng đến mức này, hắn cài nội gián trong phủ là để làm cái gì?

" Tạm thời con chưa biết có bao nhiêu người, nhưng trước mắt là có Thu Hồng. Nàng ta là người được Âu Dương Thần Chương cứu về từ ổ buôn người, nhận Âu Dương Thần Chương là ân công, đến Âu Dương gia làm nội gián.

Âu Dương Thần Phong cảm thấy rất mệt mỏi. Hắn không hiểu tại sao Âu Dương Thần Chương lại phải chuẩn bị kĩ càng như vậy. Hắn muốn gì đây?

Nhìn Âu Dương Phong Thần rối rắm, Lạc Y quyết định đem hết những gì mình biết đều nói ra. Dù sao để mọi người biết mà phòng ngừa vẫn tốt hơn. Thân nhân của nàng, nàng không cho bất cứ người nào đến tổn thương đến họ! Ai cũng không thể!

" Con nghĩ Âu Dương Thần Chương vốn không muốn giết chúng ta, hắn là có một lí do nào đó chỉ muốn Âu Dương gia không thể xoay người, vĩnh viễn chìm xuống đáy mà thôi. Nhưng, xem ra việc gia gia thăng cấp đã khiến hắn dấy lên một hồi âm mưu nữa, đã động sát cơ rồi. Đối tượng đầu tiên, là con!"

" Cái gì?"

Âu Dương Phong Thần nhảy dựng, trên gương mặt là một mảng tối đen. Đối với Âu Dương gia mà nói, Lạc Y so với bảo bối còn quý hơn. Vì Âu Dương gia nhiều đời này đều chỉ sinh ra được con trai. Sau hơn một trăm năm mới có một đứa bé gái, đương nhiên là quý giá.

Lạc Y trong lòng mọi người là cái vảy ngược, nâng trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng còn sợ tan. Âu Dương Thần Chương nổi lên sát ý với nàng chẳng khác gì kích thích người nhà Âu Dương nổi bão.

Âu Dương Phong Thần tức giận đến mức râu trắng đều run lên, quát lớn.


" Ta đi tìm hắn, tìm hắn tính sổ. Dám chạm đến cháu gái bảo bối của ta!"

Thấy Âu Dương Phong Thần tức giận muốn lao ra cửa, Lạc Y cố nén cười kéo tay gia gia lại.

" Gia gia, vừa nãy người hứa với Y Y sẽ ngồi nghe Y Y nói nha! Gia gia bình tĩnh!"

" Làm sao có thể bình tĩnh đây? Hắn muốn làm gì ta cũng được, duy chỉ có cháu là không được! Ta giờ đã cấp tám hậu kì, còn thua thiệt hắn sao?" Âu Dương Phong Thần chính là không thể bình ổn. Lạc Y cười rót cho gia gia một li nước.

" Đúng là hắn không thắng nổi gia gia, nhưng chúng ta còn chưa biết mục đích và lí do của hắn đâu. Vả lại... Con muốn xem trong phủ có bao nhiêu nội gián. Tiện thể thanh lí môn hộ. Gia gia con giờ đã là Quân chủ trung kì, lại là luyện dược sư, hắn có thể gây tổn thương gì cho con chứ? Hơn nữa, nhất cử nhất động của hắn đều được Nhược Ly, Dạ, Mặc để trong tầm mắt, nhất nhất báo về cho con. Gia gia, chuyện này người để con giải quyết được không?"

Âu Dương Phong Thần nhìn thái độ của Lạc Y, ngẫm lại lời nói của nàng cũng rất có lí. Cuối cùng cũng vẫn là buông tay, mặc kệ nàng tự tung tự tác. Nhưng vẫn rất không an tâm, liên tục dặn dò Lạc Y phải bảo trọng, hành sự thật cẩn thận.

Lạc Y rất ngoan ngoãn, cái gì cũng gật đầu đáp ứng, nhưng nàng không có chút xíu lo lắng nào. Ngược lại, nàng sợ Âu Dương Thần Chương sẽ đồng thời đánh chủ ý lên gia gia nên đưa cho người một số thuốc giải độc để phòng ngừa.

Trở về viện của mình, Lạc Y rót một ly trà, nhấp nhẹ một ngụm, khoé môi xinh đẹp hơi nhếch lên. Nàng chính là chờ con mồi sa vào lưới...

Nàng chỉ còn hơn mười ngày là phải trở về học viện, trước khi đi, nhất định phải giải quyết xong người thân thích rắn rết này. Nàng quả thật rất tò mò muốn biết, nguyên nhân hắn phải dày công chuẩn bị những âm mưu lâu như vậy? Đây là cái chấp niệm gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui