Tư Mã Hạo vừa rời đi, cửa phòng lại lần nữa bật mở, Lãnh Hàn Thần xuất hiện trước cửa phòng, gương mặt tuấn tú phiếm đỏ vì uống rượu càng phả ra luồng khí chất tà mị mê người.
Lạc Y bất giác cảm thấy hai gò má mình cũng trở nên đỏ rực, một luồng khí nóng từ trên má hun dần xuống cổ, từng chút từng chút làm tâm tình nàng nhộn nhạo không yên. Nhất là khi bước chân của Lãnh Hàn Thần đang từ từ di chuyển về phía này.
Nàng trước đây chỉ quen nhìn Lãnh Hàn Thần vận y phục tử sắc, lần đầu tiên nhìn được hắn vận hỷ phục màu đỏ đúng là tản mác một phen phong vị mị hoặc khó cưỡng.
Phía sau căn phòng lúc này đột nhiên vang lên vài tiếng ồn ào, Lãnh Hàn Thần dừng chân lại, chỉ thấy hắn hơi phất nhẹ tay, bên kia đã nghe ra những tiếng kêu thất thanh, sau đó là tiếng bước chân nện trên sàn, lũ lượt rời đi như trốn tội.
Lãnh Hàn Thần cũng không quá để ý, ánh mắt lần nữa dừng trên người Lạc Y. Hôm nay hắn chỉ uống một chút rượu, cơ bản là không cách nào say được. Chẳng qua, vừa mới nhìn thấy Lạc Y vận giá ý trên người, không hiểu sao hắn cảm thấy choáng váng, thật sự nghĩ bản thân đã có chút say ngây ngất.
Lãnh Hàn Thần lắc nhẹ đầu để thanh tĩnh, trên khóe môi treo một nụ cười dịu dàng, từng bước tiến lại về phía Lạc Y. Âm thanh trầm ấm mà đầy từ tính phảng phất một niềm vui sướng đong đầy.
" Nương tử!!"
" Tướng công!"
Lạc Y mềm nhẹ gọi một tiếng, nàng đứng dậy, đi về phía bàn trà, rót ra rượu giao bôi đã chuẩn bị sẳn, dâng lên cho Lãnh Hàn Thần.
" Trước hết phải uống rượu giao bôi đi!"
" Được!"
Lãnh Hàn Thần nhất nhất đều không có phản đối, tay nâng chung rượu vòng qua khủy tay của Lạc Y, tạo thành một hình vĩnh kết đồng tâm rồi mới nhấp một ngụm xuống.
Rượu trong đêm động phòng không nặng, nhưng Lạc Y chỉ uống đúng một ngụm thì mặt đã đỏ lên. Lãnh Hàn Thần ngây người nhìn nàng, trong lòng cảm ta thấy có từng luồng hỏa khí bốc lên nhưng lại bị hắn cố gắng đè nén lại. Thẳng hướng ra bên ngoài, phân phó.
" Mau dọn hỷ thực vào đi!"
Lạc Y mở to mắt, thật cảm động nhìn Lãnh Hàn Thần. Nàng biết hắn quả thật rất mong đợi ngày này, nhưng lại có thể lo lắng cho nàng như vậy, bỏ qua cảm nhận của bản thân. Thế này, nàng còn cầu gì?
Hỷ thực được nô tỳ dọn lên bàn cực kỳ phong phú, có thịt ma thú đã qua chế biến, có nước giải rượu ngâm linh quả, ... Mỹ thực quả thật là có rất nhiều, ngoài ra còn có một tô cháo đậu đỏ hạt sen nấu nhuyễn, thơm lừng dành riêng cho nàng.
Lạc Y vừa ăn cháo vừa cúi đầu, trong lòng càng lúc càng thấy khẩn trương nên khẩu vị cũng không tốt lắm, lung tung ăn hai ba muỗng rồi hạ xuống. Lãnh Hàn Thần sợ nàng vẫn còn đói bụng liền cẩn thận gỡ xương cá bỏ vào chén cho nàng, thịt cũng được hắn xé ra, chất vào chén của nàng khiến nó nhanh chóng đầy lên như ngọn núi nhỏ.
Lạc Y nhìn chén đồ ăn không biết phải nói thế nào mới tốt, lại không nỡ phụ lòng hắn, đành phải từ tốn ăn vào, lần lượt đem thức ăn trong chén ăn hết. Cuối cùng còn phải ngăn lại bàn tay muốn gắp thêm đồ ăn của người nào đó nữa.
" Nàng đã ăn no hay chưa?"
Lãnh Hàn Thần trầm lắng hỏi, ánh mắt chuyên chú nhìn nàng như muốn truyền qua đó một ngọn lửa đang hừng hực bùng cháy. Lạc Y cúi đầu thấp, ngại ngùng gật gật đầu, hàn răng trắng nhỏ đều đặn cắn vào môi hồng nộn đỏ thẹn thùng.
Chàng không cần biểu hiện rõ như vậy? Có được hay không đây?
Lãnh Hàn Thần vui vẻ cười một tiếng, hướng người bên ngoài ra hiệu dọn đồ ăn đi, còn bản thân hắn đích thân ra ngoài truyền gọi hỷ bồn.
Tân hôn nước nóng lúc nào cũng được chuẩn bị đầy đủ nên Lãnh Hàn Thần vừa cho gọi thì người bên ngoài đã lập tức đem vào, cẩn thận chuẩn bị đồ đạc rồi mới hành lễ ra ngoài. Trước khi đi, ai nấy đều che mặt cười một tiếng khiến cho gương mặt Lạc Y đã đỏ lại càng thêm đỏ đậm lợi hại.
" Nương tử, nàng cùng vi phu tắm đi!"
Lãnh Hàn Thần không biết từ lúc nào đã tiến lại, bàn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, giọng nói trầm thấp cùng hơi thở nóng rừng rực phả vào thùy tai khiến cơ thể mềm mại nhẹ nhàng run lên. Người nào đó cũng không cho nàng có cơ hội từ chối, ôm lấy nàng liền đi vào sau bình phong đã chuẩn bị hỷ bồn sẳn. Hành động táo bạo bất ngờ này khiến người được ôm đi không nhịn được kêu to một tiếng, theo bản năng liền ôm chặt lấy cổ của người bên dưới.
Lãnh Hàn Thần đối với hành động của Lạc Y hết sức vừa lòng. Hắn ôm nàng đặt bên cạnh hỷ bồn, bàn tay từ từ hướng giá y bên ngoài thoát ra.
" Nương tử, hôm nay, nàng rốt cuộc cũng là của ta!"
Lãnh Hàn Thần nhẹ giọng lên tiếng, ánh mắt nhìn người bên cạnh càng thêm say đắm, hắn ôm nàng cùng nhau ngã vào dục bồn. Đêm, tấm bình phong thêu chữ hỷ lớn khép lại, che giấu bên trong một cặp bích nhân.
Từ hỷ bồn đến hỷ sàng, màn che rũ xuống, xuân sắc khôn cùng, đêm nay dĩ nhiên lại là một đên dài.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...