Mặc kệ Thánh chủ bên ngoài vì tìm một người áo đỏ mà gần ngư đem toàn bộ những cấm vệ thường xuyên mặc đồ đỏ thanh lí môn hộ. Lúc này Lạc Y, Lãnh Hàn Thần còn có Độc Tà đã vững vàng ổn định trong không gian chi giới.
Không thể không nói, có không gian bên mình tuyệt đối là một cái lợi, mà không gian có thể dung nhập được người lại càng hiếm có khó tìm. Tại Apollo đại lục, dĩ nhiên không ai có.
Độc Tà vì không quen dịch chuyển gấp gáp như vậy. Vừa tiến vào trong không gian đã chao đảo ngã ngửa xuống mặt đất, đợi đến khi hắn hồi hồn, cư nhiên phát hiện ra mình đang đưng thế nhưng chính là một khoảng không xa lạ. Cả người đều bị kinh ngạc quấn lấy há to miệng đầy thắc mắc, chỉ là hắn còn chưa kịp nói đã bị một lưỡi đại đao kề sát bên cổ.
Lạc Y cầm theo đại đao so với thân thể nhỏ bé của nàng có chúy không tương xứng nhưng lạu vững vàng lạ thường. Mũi đao sắc bén đặt ngay hầu kết của Độc Tà không sai lệch dù chỉ một mili. Dường như chỉ cần nàng thoáng động một cái, mũi đại đao này sẽ cắt thẳng vào yết hầu, khiến người có đi không về.
Độc Tà tái mặt sợ hãi, hắn không ngờ tới Lạc Y lại có động tác nhanh như vậy. Thu mắt đánh giá mũi đại đao sắc bén, mồ hôi đều muốn rỉ ra đầy trên trán. Hắn là không hề nghi ngờ, nàng có thể giết hắn bất cứ lúc nào.
Tuổi còn nhỏ mà, làm sao có thể trâu bò như vậy?
" Tiểu yêu nữ, có gì từ từ nói, không cần động đao động cước. Đao kiếm không có mắt, vô tình a!"
Độc Tà xoa xoa mồ hôi, hoảng sợ nhìn Lạc Y lại chỉ dám bày ra bộ ngốc ngốc manh manh, thoạt nhìn phi thường đáng thương. Hắn dù thế nào cũng không dám gan lớn tùy tiện đẩy mũi đao này đi. Chỉ sợ hắn còn chưa kịp làm gì đã bị cắt chết rồi. Kết cục bi thương như vậy hắn đỡ không nổi a!
" Ngươi đã thấy gì?"
Lạc Y không hề chuyển động. Tay cầm đao vẫn như cũ cực kì vững vàng. Nàng làm như thờ ơ, thản nhiên hỏi.
Độc Tà liếc mắt nhìn xung quang, vừa tính mở miệng nói lại thấy Lạc Y nheo mày. Lúc này hắn dù có là đầu đất cũng nhận ra được bất thường. Không gian này hẳn là của riêng Tiểu yêu nữ đi.
Đặc biệt như vậy chẳng trách đối với mình không có tin tưởng.
" Ta không nhìn thấy gì hết. Quả thật không nhìn thấy gì hết!"
Độc Tà đã nhận ra vấn đề làm sao còn có thể ngu ngốc chuốc khổ vào thân. Dĩ nhiên là phải ngây ngô giả vờ mù rồi.
Lạc Y híp mắt phượng xinh đẹp, thản nhiên nói.
" Ngươi có thể phát thệ!"
Độc Tà nghe Lạc Y nói mặt mũi liền méo xẹo. Hắn chính là không thích mấy cái phương pháp thể nguyền đó. Quả thật là rất đáng sợ có được hay không?
Lời thề của người tu đạo tại thế giới này có thể xem như lời nguyền. Nếu như không thực hiện, kết quả chờ đợi đương nhiên là thiên ma quỷ hồn. Ngàn năm cũng không thể siêu sinh.
Nhưng là lúc này, hắn còn có thể có con đường khác sao? Dĩ nhiên không có...
Tiểu yêu nữ a tiểu yêu nữ. Ai bảo ngươi mạnh hơn ta. Ta hôm nay đành phải ủy khuất chính mình đi...
" Ta _ Độc Tà xin lập lời thề, những gì trông thấy hôm nay tất cả đều xem như không thấy. Tuyệt đối không bao giờ nói ra ngoài nửa chữ. Nếu trái lời thề, tình nguyện làm u hồn dã quỷ, táng thân địa ngục, vạn kiếp không cách nào siêu sinh"
Đợi Độc Tà phát thệ xong, quanh thân hắn đều bị bao bọc bởi ánh sáng bạch sách vô cùng chói mắt. Đợi đến khi quầng sáng hóa thành một dãi ánh sáng mỏng manh biến mất trong lồng ngực cũng chính là báo hiệu nghi thức thề nguyện đã hoàn thành.
Lạc Y bình tĩnh không nói, thật tự nhiên thu lại đại đao, tay phải nhẹ phất lên, đại đao nguyên bản thô to từ từ nhỏ lại hóa thành một thân kim mảnh nằm gọn gàng trong tay áo nàng.
Độc Tà nhìn màn vừa rồi không khỏi thầm than. Trên đại lục có truyền bá kiếm thần nhận chủ sẽ trực tiếp dung nhập vào cơ thể, nhưng hôm nay hắn lại đươhc thấy bảo đao có thể tự khắc thu nhỏ. Tuy cái này không so sánh được với kiếm thần trong truyền thuyết nhưng tuyệt đối có thể là bán thần khí hoặc đạo khí.
Tiểu yêu nữ, ngươi thật là có quá nhiều bảo mã rồi! Thật là khiến người ta ghen tị đỏ mắt mà!
Độc Tà ngồi một chỗ than than thở thở cũng không hề ảnh hưởng đến hai người Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần bên kia. lạc Y là một bộ không quan tâm đến, còn Lãnh Hàn Thần từ rất lâu về trước đã luyện thành cảnh giới vô cảm tối cao rồi.
Trên đại lục này, người duy nhất có thể làm cho hắn chú ý, là điểm yếu duy nhất của hắn, ngoại trừ Lạc Y ra, những thứ khác chưa từng xuất hiện. Mà hắn, cũng chỉ cần một mình nàng là đủ
Lãnh Hàn Thần rút ra khăn tay tròn túi áo. Nhẹ nhàng giúp nàng lau sạch bàn tay trắng nõn mềm mại. Đương nhiên là đã ghi thù bàn tay này vừa rồi đã tóm lấy một nam nhân khác. Cũng không biết là hắn yêu sạch sẽ thái quá hay muốn thừa cơ ăn đậu hủ của nàng nữa.
Hoặc là, cả hai đi...
Ừm, cả hai có vẻ đúng hơn...
Lạc Y không để ý hành động nhỏ của Lãnh Hàn Thần, nàng từ sớm đã quen với chuyện này rồi. Gương mặt nho nhỏ xinh đẹp cùng thần thái mị hoặc nhân sinh làm Lãnh Hàn Thần có xúc động muốn đem nàng giấu đi. Không thể không nói, Lạc Y vận y phục dạ hành kín đáo cũng có thể khiến người ta không dừng mộng tưởng. Này quả thực là quá yêu nghiệt rồi. Đợi đến khi nàng giống như kiếp trước, so với lúc này chính là yêu nghiệt hơn không biết bao nhiêu lần.
Lãnh Hàn Thần thật nói không ra tâm trạng của hắn lúc này là gì. Là mong đợi hay là cầu mong quá trình ấy chậm lại một chút. Hắn thật sự không muốn những người khác cũng có thể nhìn thấy vẻ xinh đẹp của nàng a!
" Tỉ tỉ"
Lãnh Hàn Thần bên này ảo não còn chưa dứt, nhất thời vô ý lại để một tên tiểu tử nhào vào trong lòng nàng, nhanh như chớp chiếm tiện nghi. Mà tiểu tử này so với nàng còn cao hơn một cái đầu.
lãnh Hàn Thần nhất thời đen mặt, bão tố cũng theo đó ầm ầm kéo đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...