Khuynh Thế Thiên Tài
Lạc Y, Lãnh Hàn Thần cùng với Độc Tà, cả ba người không nhanh không chậm ổn định tiến vào cấm địa ma thú. Dưới sự chỉ dẫn của Độc Tà, cả ba người tiến vào cấm địa rất thuận lợi, có thể tránh thoát hết những đội tuần vệ xung quanh cấm địa. Liền ngay cả lỗ hổng của kết giới cũng bị hắn nhìn thấy nhất thanh nhị sở.
Không sai! Độc Tà chính là người có thể chất đặc biệt thuộc hệ không gian biến dị. Tuy hắn không thể xuyên qua tầng không gian nhưng lại có khả năng đặc biệt nhìn thấy được kết giới. Người như vậy thật đúng là một nhân tài hiếm thấy.
Tuy Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần sở hữu thập đại nguyên tố nhưng lại không có khả năng chuyển hóa thăng cấp không gian thuộc tính. Bù lại bọn họ có thể sử dụng hết tất cả nguyên tố ma pháp vô cùng thuần thục. Còn Độc Tà lại khác. Hệ không gian bình thường là bắt nguồn từ bảy nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ quang ám. Hắn thuộc thể chất biến dị có đủ mười nguyên tố tạo thành. Nhưng chỉ duy nhất hỏa nguyên tố có thể sử dụng thuần thục, còn chín hệ còn lại đều bị ẩn không thể phát động.
Tính ra cũng không có ai là hoàn hảo hoàn toàn!
" Phía trước đã là nội phận cấm địa quan trọng nhất. Nơi này hết sức nguy hiểm. Ta nghĩ các ngươi nên suy nghĩ lại xem có nên đi tiếp hay không. Ta nghĩ chỗ này rất có khả năng gặp phải Thánh Chủ!"
Lạc Y mím mím môi, nàng lựa chọn im lặng, cũng không hề có ý định rời đi. Tuy là trước khi chưa tìm được đủ mười đoản đao đại khí nàng không có cách trở mặt với Thánh Địa. Nhưng Tỳ Hưu tuyệt đối không để bọn hắn lợi dụng.
Lãnh Hàn Thần đứng thẳng lưng, từ từ lần bước quan sát cơ cấu xung quanh. Ở chỗ này không dùng kết giới nhưng lại thiết kế giồn như ma trận khiến Độc Tà cũng không có cách nào nhìn ra mấu chốt. Chỉ duy nhất hắn mới có thể phát huy vào lúc này.
Hắn cùng với Lạc Y lúc này có đồng dạng quan điểm. Làm sao có thể trở về trong khi đích đến chỉ còn một chút nữa đã chạm đến.
" Bên kia!"
Lãnh Hàn Thần chỉ tới một phương hướng rồi quay đầu nhìn Lạc Y cùng Độc Tà hạ giọng phân phó.
" Nhớ đi đằng sau theo sát bước chân ta. Mắt trận này có điểm kì quái, biến ảo khôn lường. Nếu không đi đúng lập tức bị đánh sang con đường khác. Còn đường trở về hay không vẫn chưa biết!"
Lạc Y đối với dặn dò của Lãnh Hàn Thần không hề phản bác. Vì nàng không cần lo lắng. Hắn nhất định ôm nàng. Về cơ bản là không sợ lạc đường. Dẫu thật có lạc đường, nàng cũng không tin nàng không thể sống.
Vấn đề là Độc Tà...
" Ta đi theo các ngươi!"
Độc Tà cắn răng, vẻ mặt thấy chết không sờn. Giả bộ nghĩa khí nói. Lạc Y nhíu nhíu chân mày nhưng thủy chung lại không nói gì. Chỉ ra hiệu hắn cẩn thận một chút. Dù sao có nàng cùng Lãnh Hàn Thần ở đây bảo vệ hắn là điều không khó. Để hắn trở về mới chính xác là gây tai họa. Có lẽ bản thân hắn cũng hiểu rõ điểm này.
Lãnh Hàn Thần cũng không nói gì. Chỉ cần là quyết định của nương tử nhà hắn dù là gì hắn đều có thể chấp thuận. Toàn tâm toàn ý nghe theo nàng mới có khả năng được nàng thương sót sớm ngày ôm mĩ nhân trở về a.
Quả như Lạc Y dự đoán, Lãnh Hàn Thần chính là không chừa chút thời gian có thể ăn đậu hủ nào vừa mới bắt đầu liền đem cái eo nhỏ của nàng ôm lấy, hoàn toàn ủng vào trong lồng ngực hắn. Sau đó mới bước chầm chầm từng bước đợi Độc Tà đi theo.
Trái hai bước. Lên ba bước. Lùi về sau một bước. Chéo lên mười ba bước. Đi thẳng hai bước. Trái hai bước. Đi thẳng hai mươi tan bước...
Độc Tà đi theo phía sau Lãnh Hàn Thần sớm đã toát mồ hôi. Lên lên xuống xuống thế này quả thật có chút chóng mặt a!
Đợi đến khi Độc Tà có xu hướng sắp chịu không nổi. Lãnh Hàn Thần rốt cuộc cũng dừng lại. Xung quanh vốn có rất nhiều con đường đã hợp lại thành một, tạo thành một lối đi xuyên suốt tới cuối.
Cả ba người bước đi vô cùng cẩn thận tại một góc khuất của con đường, bất ngờ nghe thấy một giọng nói vang lên.
" Vẫn chưa tìm ra người phù hợp với thân phận Thánh nữ sao?"
Một người đàn ông vận trường bào đen trầm giọng hỏi. Vì hắn xoay lưng lại nên không thể biết bộ dáng hắn nhìn như thế nào.
" Bẩm Thánh chủ, vẫn chưa tìm được, đại tế tư nói hình ảnh rất mơ hồ, ngoài hình ảnh vận bạch y đánh đàn ra không thể nhìn thấy mặt!"
Nam nhân đứng trước mặt nam nhân trường bào đen vận bạch y nhưng vẫn có chút ảm đạm, cúi đầu cung kính bẩn báo lại.
Nam nhân trường bào đen nghe được có vẻ hơi tức giận. Giọng nói nặng thêm một phần.
" Ngươi nói khi nào mới nhìn ra được Thánh nữ. Tỳ Hưu không đến hai năm nữa sẽ thức tỉnh. Đến lúc đó không thể chỉ có mình Thánh tử!"
" Thánh chủ, thiên ý khó dò a. Theo như đại tế tư nói thì dường như có một năng lượng nào đó che đậy càn khôn. Năng lực của đại tế tư vẫn không cách nào nhìn ra được!"
Nam nhân bạch y càng cúi đầu thấp hơn một chút. Nam nhân trường bào đen hừ một tiếng. Cũng không tiếp tục vấn đề này. Lơ đãng hỏi.
" Người phù hợp với Thánh tử là Lãnh Hàn Thần có đúng hay không. Trong cuộc niên so một năm tới cố gắng giúp hắn đảo long ấn trở thành thánh tử..."
Âm thanh đang nói bất giác im bặt khiến ba người đang nghe lén nhíu chân mày. Lạc Y cúi đầu xuống dưới, ngoài ý muốn nhìn thấy vạt áo đỏ chói của Độc Tà bị lộ ra bên ngoài một góc.
Sắc mặt Lạc Y thoáng trầm cảm thấy áp lực ép lại đây càng ngày càng gần. Không kịp suy nghĩ nhiều liền tóm lấy Độc Tà cùng Lãnh Hàn Thần lẫn nhanh vào không gian.
Phàn Tư Phi tiến đến góc tường khuất, hơi thở âm lãnh như muốn đông hết tất cả mọi thứ. Đáy mặt lạnh lùng nhìn xung quanh vắng lặng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười không đạt tới đáy mắt.
" Trong đây thế nhưng vẫn có rất nhiều chuột! Ta phải đối xử với chúng như thế nào đây?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...