Khuynh Thế Thiên Tài

" Không xong! Thú triều tới!"

Giọng nói của Bạch Thừa Vũ vang lên vừa đủ làm nhóm người Lục Vinh giật mình. Không nói hai lời liền vội vàng đứng phắt dậy. Đôi tay ai nấy đều nắm chặt, đôi mắt gắt gao nhìn bụi mịt mù rầm rồ ở phía trước phảng phất một tia trầm trọng.

Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần không có lấy một tia ngạc nhiên. Hai người bình tĩnh phủi phủi tay, lúc này mới thong thả đứng dậy.

Chỉ là, khi nàng nhìn về phía trước, đôi mắt xinh đẹp không khỏi khẽ nhíu lại. Khoé môi xinh đẹp mấp máy nói ra từng chữ.

" Cẩn thận một chút! Đây là cuồng hoá thú triều!"

" Cuồng hoá thú triều?"

Lần này không chỉ nhóm Lăng Ngạo giật mình mà nhóm Lục Vinh cũng không nhịn được bật thốt lên.

Cuồng hoá thú triều là gì chứ? Đó chính là những ma thú bị kích động mãnh liệt. Khiến bản thân bọn chúng mất đi hoàn toàn tri giác, chỉ còn duy nhất khả năng chiến đấu. Mà nguy hiểm hơn, ma thú đã cuồng hoá, tu vi cũng bị kích phát lên ít nhất một bậc. Vậy nếu như bên trong có ma thú cấp bậc Thống Lĩnh sơ kì, thì giờ đã trở thành Thống Lĩnh trung kì sao?

Thú triều đã đáng sợ nhưng thú triều cuồng hoá lại càng muốn đáng sợ hơn. Hôm nay xem ra là lành ít dữ nhiều rồi!

Lạc Y nhìn bụi mù mịt càng lúc càng gần, chân mày cũng theo đó nhíu chặt. Đối với nàng cùng Lãnh Hàn Thần, thú triều cuồng hoá không đáng sợ nhưng đối với nhóm Lăng Ngạo và Lục Vinh, hẳn là không có đơn giản như vậy.


Chỉ là, việc tới không cho phép bọn họ đi lùi!

" Đi ra khỏi vòng bảo hộ chiến đi! Ở bên trong không phải là cách!"

Lạc Y phán đoán thú triều đã gần tiếp cận đến phạm vi này, mở miệng trầm giọng hướng nhóm người Lăng Ngạo cùng Lục Vinh ra lệnh.

Vừa rồi nàng rắc dược tễ cũng chỉ có tác dụng với thú triều bình thường. Nhưng đối với thú triều cuồng hoá, chỉ sợ bọn chúng càng muốn hăng hái đi lên đâu.

Điểm này xem như là nàng hành sự thất trách đi! Không nghĩ tới ngày đầu tiên đi tới liền gặp phải thú triều cuồng hoá! Mệnh cách này cũng không phải dạng tốt bình thường đâu!

Lãnh Hàn Thần ý thức được Lạc Y tự trách, không tiếng động liền nắm lấy bàn tay nhỏ bé phủ trong ống tay áo, nhẹ giọng thì thầm bên tai nàng.

" Sẽ không sao! Tất cả đều có ta!"

Lạc Y ngẩng đầu nhìn Lãnh Hàn Thần. Ngay lập tức bắt gặp ánh mắt vô tận dịu dàng cùng sủng nịnh của hắn. Khoé môi thế nhưng cong lên tạo thành một mạt ý cười, nhẹ nhàng hướng gò má anh tuấn một đường hôn xuống.

Nàng vẫn còn có hắn đâu!

Nhóm Lục Vinh cùng nhóm Lăng Ngạo không người nào hay biết bên kia vừa triển khai qua một màn tình tứ. Bọn hắn chỉ biết nghe lệnh Lạc Y liền rút ra vũ khí, không nói hai lời nhảy ra bên ngoài.


Nhóm Lục Vinh nhìn nhóm Lăng Ngạo rút ra vũ khí liền thoáng sửng sốt. Nếu bọn hắn không nhìn lầm. Xung quanh nhóm người này có ba động tinh thần mãnh liệt. Đây chính là biểu hiện của ma pháp sư. Không nghĩ đến, nhóm người này còn song tu võ học, không tồi a!

Hai người Tiết Thạch cùng Văn Bân đảo mắt nhìn vũ khí của nhóm người bên kia. Ánh mắt không tiếng động phát sáng. Kia đều là bảo khí a! Không phải vũ khí thông thường mà đều là bảo khí luyện từ long tê!

Hai người hai mặt nhìn nhau, trong kinh ngạc còn tồn tại một phen khiếp sợ. Bảo khí bốn người kia đều dùng một loại long tê thượng đẳng, lại đúc chế theo phương pháp riêng biệt. Nhưng nhìn qua cũng biết là cùng một người tạo.

Bọn hắn không dám nhận kiến thức nhiều. Nhưng thật chất trên đại lục không ai có khả năng chế tạo ra bảo khí tốt như vậy.

Những bảo khí này, có thể là từ trong tay tiểu cô nương bọn hắn vừa tôn xưng làm lão đại kia thôi!

Không để cho bọn hắn kịp hồi thần, Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần nhẹ nhàng nhảy ra bên ngoài, đồng thời cũng phóng đến trên người bọn hắn ba thanh bảo khí. Nàng nhàn nhạt nói.

" Dùng thứ này, so với kiếm của các ngươi tốt hơn!"

Quả nhiên a!

Nhóm ba người Lục Vinh cầm trong tay bảo khí, trọng lượng rất vừa vặn. Thân đao sắc bén phát ra ánh sáng chói loá. Vừa nhìn qua thôi đã biết là đồ tốt. Thứ này cùng loại với nhóm Lăng Ngạo bên kia, đều là dùng long tê thượng đẳng tạo thành.

Lục Vinh cầm bảo khí, hướng về phía Lạc Y gật nhẹ đầu cảm kích. Nhóm người Tiết Thạch, Văn Bân cũng không ngoại lệ. Chỉ khác trong mắt còn nhiều hơn một tia phục tùng.


Bọn hắn ban đầu theo nàng chẳng qua là vì Lục Vinh. Nhưng bây giờ lại là tuyệt đối phục tùng. Bọn hắn có niềm tin, nàng quả thật chính là tuyệt đại cường giả, so với bọn hắn càng muốn cường đại!

Lạc Y nheo đôi mắt xinh đẹp. Nàng cũng không nói thêm điều gì. Bất quá vừa rồi mọi biểu tình của nhóm người Lục Vinh đều được nàng quan sát nhất thanh nhị sở. Xem ra lúc này, bọn hắn đã hoàn toàn xác nhận vị trí của nàng rồi!

Bụi mù mịt chạy tới càng lúc càng gần. Mặt đất dường như cũng bị khí thế của đoàn cường hoá ma thú trấn trụ, run lên từng hồi nhè nhẹ.

" Đồng tử ma thú chuyển thành màu đỏ sao? Đây là cuồng hoá mạnh nhất!"

Lục Vinh chờ đoàn cuồng hoá ma thú đến gần. Đôi mắt liền một mực cẩn thận quan sát. Đến khi nhìn thấy sắc đỏ sáng loé lên thì liền kinh hãi than lên một tiếng.

Nhóm Lăng Ngạo đã từng chiến đấu với thú triều. Nhưng đối với cuồng hoá thú triều lại chưa từng có kinh nghiệm chứ đừng nói là cuồng hoá thú triều mạnh nhất. Trong một thoáng, cả nhóm cứ như vậy chau mày đầy khó hiểu. Cái duy nhất không thay đổi chính là thần thái từ đầu đến cuối đều chưa từng thả lỏng.

" Cuồng hoá thú triều mạnh nhất chính là cuồng hoá thú có khả năng kích phát tu vi lên ba cấp so với tu vi ban đầu. Ma thú trong cấm địa cấp bậc vốn đã không thấp. Nếu như cuồng hoá ba cấp, không biết sẽ mạnh đến mức nào rồi!"

Giống như hiểu được nhóm Lăng Ngạo không hiểu, Văn Bân đứng bên cạnh trầm giọng giải thích. Nhóm Lăng Ngạo được khai sáng, đôi mắt hơi loé lên, thế nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, nếu không muốn nói so với ban đầu càng thêm khó xem.

" Cái này sợ rằng có người cố tình sắp xếp đi! Bình thường cấm địa dù vô vàn hung hiểm cũng không đến mức xuất hiện cuồng hoá thú triều. Người đằng sau, hẳn là không có đơn giản!"

Lãnh Hàn Thần vẫn thường trầm mặc cuối cùng cũng mở miệng nói một câu. Ý kiến nhanh chóng được nhóm Lục Vinh gật đầu xác nhận.

Nếu như có người thật có thể kích phát thú triều cuồng hoá, dĩ nhiên sẽ không đơn giản. Chỉ là, không biết người đó là ai mà thôi!


Lạc Y thoáng chút nheo chặt chân mày. Nàng cảm nhận được trong chuyện này có điểm kì quái. Nhưng vẫn là không nhận ra được kì quái ở điểm nào. Mắt thấy thú triều đã đến gần, cũng không có thời gian cho nàng nhiều suy nghĩ.

Trên bàn tay mảnh khảnh không biết từ lúc nào xuất ra một thanh kiếm, hướng thẳng lên trời, hô.

" Tiến lên!"

Cả nhóm người nhận được lệnh không nói hai lời liền quay lưng vào nhau. Vừa lúc thú triều tiến tới nhiều mặt chém giết.

Đa số ma thú trong thú triều này đều đã cận giai cấp Thống Lĩnh. Ngoài ra cũng xuất hiện ma thú giai cấp Thống Lĩnh sơ kì, còn có trung kì. Nhưng lại được Lãnh Hàn Thần cùng Lạc Y hợp lực diệt sạch.

Thây ma thú đổ xuống càng lúc càng nhiều, máu văng ra dính trên người nhóm người Lục Vinh cùng Lăng Ngạo lại càng khiến nhóm ma thú cuồng hoá bạo liệt nổi giận.

Nhóm Lăng Ngạo cùng Lục Vinh chiến đấu vô cùng hăng hái. Bảo khí một lần vung lên là có một thây ma thú bị chém đứt. Bọn họ nhanh chóng đem thẻ điểm trên cổ chúng thu vào trong tay.

Ma thú cuồng hoá bị nhóm người Lạc Y bên này cường thế làm cho vô cùng nổi giận. Đầu hướng lên trời hú một tiếng thật dài. Âm thanh của một đoàn ma thú gây nên giống như muốn xé nát bầu trời.

Không gian xung quanh cũng vì tiếng hú này mà ba động mãnh liệt. Đằng xa thế nhưng còn vang lên tiếng cười gằn, âm thanh như quỷ như mị làm người khác không ngừng run rẩy.

Từ lúc tiếng cười này vang lên, cuồng hoá ma thú vốn mất đi tri giác thế nhưng lại hoảng loạn lần lượt rút đi. Tốc độ này so với khi đến càng muốn nhanh hơn, giống như đang muốn chạy trốn.

Xem ra, kẻ đứng sau đã muốn lộ mặt a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui