" Đã nấu tổ yến xong sao?"
Hoàng Phủ Yên Yên nhìn Mặc Trúc đem tổ yến đã nấu hoàn mĩ dâng lên, lười biếng dựa người lên phản tuỳ ý hỏi.
" Thưa phu nhân, tổng đều nấu xong! Thỉnh phu nhân mau dùng đi!"
Mặc Trúc cung kính cúi đầu đáp lại. Người bình thường đều biết Mặc Trúc và Viêm Hàn là hai nhất đẳng nha hoàn đắc lực bên người chủ mẫu Lăng gia phủ. Nhưng chỉ có Mặc Trúc mới là chân chính nha hoàn bên người Hoàng Phủ Yên Yên. Bất quá, Hoàng Phủ Yên Yên cũng rất tín nhiệm tiểu nha hoàn này thành cánh tay phải của nàng ta.
" Không! Cái này không phải để ta dùng " Hoàng Phủ Yên Yên khiêu mi, sâu trong đôi mắt bí hiểm tự nhiên triển lộ một đạo sát ý " Cái này là để cấp lão gia gia bên kia một cái kinh hỉ đâu!"
Hoàng Phủ Yên Yên vung tay, lộ ra một viên đan dược thả vào bát tổ yến. Dược lí gặp nước liền tan, không màu không mùi, rõ ràng thiên y vô phùng.
Mặc Trúc đem mọi chuyện xem ở trong mắt. Bất quá mắt chỉ hơi loé sáng một chút rồi tĩnh lặng. Từ đầu đến đuôi cái gì cũng chưa hỏi qua.
Hoàng Phủ Yên Yên mị mắt, đứng dậy chỉnh lí lại y phục, nhìn thoáng qua Mặc Trúc hạ giọng.
" Bưng tổ yến theo ta!"
" Dạ!"
Mặc Trúc nhu thuận ứng thanh một tiếng, liền nâng khay bạc tinh xảo lưu một chén tổ yến hầm nhừ đi theo Hoàng Phủ Yên Yên.
Từ viện của Hoàng Phủ Yên Yên dẫn tới viện của Lăng Hựu Thừa là cả quãng đường dài. Vượt qua cả chục đình viện, thư khố khác nhau cuối cùng cũng đến nơi.
Hoàng Phủ Yên Yên thẳng sóng lưng bước vào trong viện. Thủ vệ nhìn đến Hoàng Phủ Yên Yên cũng không dám ngăn cản. Nói thế nào thì nàng ta vẫn là chủ mẫu Lăng gia. Tất yếu là lão gia gia đến giờ vẫn chưa từng hạ lệnh nghiêm cấm qua. Thôi thì vẫn là để nàng ta đi qua đi!
Bất quá, để Hoàng Phủ Yên Yên đi qua, một thủ vệ vẫn nhanh chân tách ra báo một tiếng với Lăng Hựu Thừa.
Lăng Hựu Thừa sáng sớm vừa mới thức dậy, còn đang ở hậu viện luyện một chút chiến kĩ hộ thể do Y Y nha đầu đưa tới. Càng nghĩ lại càng thấy tiểu cô nương đáng yêu, rõ cái quỷ nha đầu linh tinh.
Nếu như Lãnh Hàn Thần tại chỗ này biết đến suy nghĩ của Lăng Hựu Thừa, không biết sẽ đổ giấm chua bá đạo hay sẽ ngẩng mặt lên trời cười to ba tiếng tự đắc đi lên.
Đùa, người gia chọn còn có thể kém hay sao?
" Lão gia gia, chủ mẫu đã vào tới Tiền viện!"
Thủ vệ từ bên ngoài chạy tới liền cấp Lăng Hựu Thừa xuống một cái lễ, không đợi ông hỏi đã đem sự tình nhất nhất nói ra.
Lăng Hựu Thừa nhíu nhíu chân mày bạc trắng. Ông không biết Hoàng Phủ Yên Yên là muốn nháo sự tình gì. Vô sự chớ đăng tam bảo điện. Người tới dĩ nhiên không có ý tốt.
Lăng Hựu Thừa vẫn là muốn đến xem Hoàng Phủ Yên Yên muốn làm gì. Liền cho thủ vệ lui ra, đi vào tư viện tắm táp sơ qua, ngay lặp tức tiến đến tiền viện.
Hoàng Phủ Yên Yên sớm biết sẽ có người báo Lăng Hựu Thừa. Nàng ta cũng thật không gấp gáp, lẳng lặng ngồi tại vị chờ đợi.
Mặc Trúc vẫn luôn luôn đứng bên người Hoàng Phủ Yên Yên, từ đầu đến cuối là bộ dạng mặt vô biểu tình, thành thành thực thực bưng khay tổ yến không một lần nhíu mi.
Bên cách vách truyền ra chút động tĩnh nhỏ, Hoàng Phủ Yên Yên nhẹ nhàng nở một nụ cười, ý tứ liếc qua Mặc Trúc một cái, nhắc nhở nàng mau cẩn thận. Mặc Trúc hiểu ý gật gật đầu, sóng lưng càng thêm thẳng tắp.
Lăng Hựu Thừa tiến đến thời điểm liền thấy Hoàng Phủ Yên Yên nghiêm túc ngồi trên ghế, bên cạnh nha hoàn còn bê một cái khay. Vừa nhìn qua đã biết người đến tặng đồ.
Vô sự hiến ân cần, không gian xảo thì chính là phường trộm cướp. Đạo lí này ông vẫn không có quên, nội tâm lúc này càng thêm cẩn thận.
Lăng Hựu Thừa hừ khẽ một tiếng, tiến về chủ vị ngồi xuống, liếc mắt qua Hoàng Phủ Yên Yên, giọng điệu bất thiện hỏi
" Ngươi đến có chuyện gì?"
" Phụ thân, con dâu đến là..."
Hoàng Phủ Yên Yên cúi đầu, nhỏ giọng, dịu dàng nói. Bất quá, chưa chờ nàng ta nói xong, Lăng Hựu Thừa liền vung tay, nghiêm mặt.
" Chớ dài dòng. Có gì mau nói, có thí mau phóng. Đừng làm mất của ta thời gian!"
Lời nói không lưu tình của Lăng Hựu Thừa làm Hoàng Phủ Yên Yên nghẹn đỏ mặt. Nỗ lực kiềm nén cơn giận của bản thân, nàng ta cúi đầu càng thêm thấp. Bộ dáng này chính là bộ dáng tiểu tức phụ bị người bắt nạt, điềm đạm đáng yêu, chọc người thương tiếc.
" Con dâu muốn hiếu tâm dâng lên một chén tổ yến. Tổ yến này chính là trân phẩm, đối với sức khoẻ tuyệt đối có lợi!"
Lăng Hựu Thừa xem bộ dáng này của Hoàng Phủ Yên Yên càng muốn thấy không vừa mắt. Bất quá ông còn chưa kịp nói gì thì ngoài môn đã truyền vài tiếng vỗ tay.
Lăng Bá Khiêm đi vào, hơi nhìn Hoàng Phủ Yên Yên cười cười hiện ra vẻ vừa lòng. Hắn chính là nghĩ nữ nhân của mình thật tốt, không so đo phụ thân ghét bỏ, còn luôn nghĩ tới việc hiếu kính chu đáo thập toàn.
Quả thật vô cùng tốt nha!
Hoàng Phủ Yên Yên nhìn Lăng Bá Khiêm cười với bản thân thì cũng gợi lên một nụ cười nhường hắn yên lòng.
Lăng Bá Khiêm cười càng thêm đắc ý, tiến lên hành một cái lễ với Lăng Hựu Thừa.
" Thỉnh an phụ thân!"
Lăng Bá Khiêm vừa quay đầu, liền không nhìn ra ánh mắt Hoàng Phủ Yên Yên để lộ một tia châm chọc. Nàng ta là cố tình thu mua người đứng trước mặt Lăng Bá Khiêm vờn qua, để lộ tin tức nàng ta đến viện của Lăng Hựu Thừa.
Hoàng Phủ Yên Yên biết Lăng Bá Khiêm là yêu thương nàng ta. Hắn hẳn nhiên là sợ nàng chịu thiệt thòi liền chạy đến đây thay nàng cản gió.
Có Lăng Bá Khiêm tại chỗ này, còn sợ Lăng Hựu Thừa không nể mặt không uống vào tổ yến hay sao?
" Phụ thân, người xem, Yên nhi thật có lòng. Người cũng đừng phũ phàng khiến nàng lạnh tâm a!"
Quả nhiên!
Lăng Bá Khiêm vừa dứt lời, Hoàng Phủ Yên Yên liền đắc ý. Giờ phút này Lăng Hựu Thừa không có khả năng chối từ.
Chối từ chẳng phải rất không nể mặt Lăng Bá Khiêm hay sao? Mấy năm nay nàng ta bên cạnh Lăng Bá Khiêm thổi gió, tình cảm phụ tử đã sớm không hài hoà. Tính cách Lăng Bá Khiêm không quyết đoán vẫn là cần đến một mồi lửa.
Hoàng Phủ Yên Yên kín đáo liếc nhìn Mặc Trúc. Mặc Trúc hiểu ý nhanh chóng bưng khay đặt lên bàn tại chỗ Lăng Hựu Thừa. Sau đó liền khom người lui ra, thủ ở sau lưng Hoàng Phủ Yên Yên.
" Phụ thân, người mau uống đi thôi!"
Lăng Bá Khiêm cười cười, liền đón ý hùa vào.
Lăng Hựu Thừa nhìn Lăng Bá Khiêm không có tiền đồ, bị nhân dẫn dụ mà một chút cũng không hay biết, tâm trạng càng thêm phiền.
Ông liếc nhìn chén tổ yến huyết trước mắt, vươn tay vốn định nâng lên thì một giọng nói truyền vào tai.
" Không được uống!"
Lăng Hựu Thừa giật mình ngẩng đầu, lại không thấy có ai. Chỉ thấy Hoàng Phủ Yên Yên và Lăng Bá Khiêm đang chờ đợi cũng không có biểu cảm gì lạ liền biết người trong chỗ tối bí mật truyền âm cho mình.
Giọng nói này là Y nha đầu!
Lăng Hựu Thừa thấy lòng mình chợt lạnh. Ánh mắt liếc nhìn chén tổ yến hiện ra sự mỉa mai nồng đậm.
Hoá ra là giấu sâu như vậy, còn có thể sắp xếp cho Bá Khiêm đến đây trợ uy.
Hoàng Phủ Yên Yên, ngươi rốt cuộc đang mưu tính điều gì?
Lăng Hựu Thừa nhấc lên cái thìa trong chén tổ yến, đảo lên vài vòng. Lại liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Yên Yên lạnh giọng.
" Ngươi vẫn là tự uống cái này đi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...