Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân
Ngu Thanh Thiển bưng ly rượu lên uống một ngụm, một cảm giác thiêu ruột đốt gan lan rộng tứ chi, rất thoải mái.
"Cái nào cũng đều là ta, ngươi tìm tòi nghiên cứu chuyện này có ý gì?" Nàng bưng ly rượu, lười biếng tựa lưng vào chỗ tấm da mềm: "Huống hồ gì, mạnh dạng nói toạc ra đi, ngươi thật sự có phải là ngươi hay không?"
Tay kia của Hỏa Ly Nhã vuốt vuốt ly rượu không: "Cũng đúng, như vậy lại càng thú vị hơn."
"Ta hẹn ngươi tới là vì thực hiện đánh cược." Ngu Thanh Thiển lại uống một ngụm.
"Một tháng sau Học viện Hoàng gia sẽ tuyên bố một nhiệm vụ, lúc hoàn thành nhiệm vụ sẽ có phần thưởng là trong ba loại thảo dược có thể chọn ra một loại, Xà Hoàn thảo chính là một trong số đó." Hỏa Ly Nhã quơ quơ ly rượu, hời hợt nói.
Ngu Thanh Thiển nhìn hắn thăm dò hỏi: "Nhiệm vụ một tháng sau, ngươi làm sao lại biết?"
Theo nàng biết, Học viện Hoàng gia thường cách một khoảng thời gian sẽ công bố một vài nhiệm vụ cho các học viên hợp thành một đội đi hoàn thành, trong đó có nhiệm vụ do học viện tự định ra, cũng có nhiệm vụ do những người khác ủy thác thông qua học viện.
Đương nhiên, không phải ai cũng có thể tiếp nhận toàn bộ các nhiệm vụ, đòi hỏi không ít điều kiện giới hạn.
"Bởi vì người tuyên bố nhiệm vụ kia là một vị thúc thúc của ta." Hỏa Ly Nhã cũng không giấu giếm.
Tâm tư của Ngu Thanh Thiển rung động: "Ý của ngươi là, Xà Hoàn thảo kỳ thực là của thúc thúc đó à?"
"Không phải, là ta thỉnh cầu thúc thương lượng với học viện, dùng Xà Hoàn thảo làm một trong số các phần thưởng đó, chẳng qua là muốn che giấu tai mắt mọi người, cho nên trong ba loại dược thảo chỉ được chọn một mà thôi." Hỏa Ly Nhã bất chợt uống một ngụm rượu trong ly, một màu đỏ ửng nhàn nhạt hiện lên dung nhan tuấn mỹ, càng lộ ra vẻ đẹp tinh xảo.
Bàn tay Ngu Thanh Thiển vuốt ve ly rượu, yên lặng một lúc mới mở miệng hỏi: "Vì sao?"
Hỏa Ly Nhã ban ngày ban mặt như thế đi giúp nàng, là mục đích gì đây?
"Bởi vì ta đã nói qua, muốn cùng với ngươi trở thành bạn thân kiêm người bạn sánh đôi có thể làm chỗ dựa tốt cho đối phương. Có đủ khả năng giúp ngươi một chút, với ta mà nói cũng không có tổn thất bao nhiêu, còn có thể để cho ngươi nhớ đến một mối nhân tình."
Trong cặp mắt đào hoa của Hỏa Ly Nhã tỏa ra một vầng ánh sáng chói mắt xung quanh: "Lần sau trở đi, chúng ta gầy dựng lại một đội ngũ mười người, như thế nào?"
Ngu Thanh Thiển uống cạn toàn bộ rượu mạnh trong ly, lại gọi một ly rượu pha tương đối nhẹ.
"Ngươi đừng quên mình còn thiếu ta ba món ân tình."
"Ta không hề quên! Nếu như ngươi bây giờ muốn dùng, ta bất kỳ lúc nào cũng nguyện ý ra sức." Hỏa Ly Nhã nháy mắt một cái cười híp mắt nói.
Ngu Thanh Thiển che giấu nụ cười khẽ trên môi: "Như ngươi mong muốn, ta sẽ ghi nhớ một ân huệ của ngươi, chuyện hợp thành đội có thể suy nghĩ, nhưng đội viên phải do ta tới tuyển chọn."
"Được, ta chưa từng có ý kiến với việc người nào sẽ làm tổ viên, ngươi chọn là được rồi." Hỏa Ly Nhã không thèm để ý cười cười.
Mục đích của hắn chỉ là vì trói Ngu Thanh Thiển vào một đội, còn như những người khác là ai, đối với hắn không thành vấn đề.
"Nhiệm vụ kia có điều kiện là gì?" Ngu Thanh Thiển bưng ly rượu mới đổi lên rồi hỏi: "Ngươi có thể bảo đảm là khả năng và điều kiện của ta có thể tham dự được chứ?"
"Ngươi có thể dùng thân phận Trị Liệu Sư tham gia vào, tin chắc có kinh nghiệm và từng trải trong lần đầu thí luyện ngươi hoàn toàn có thể đảm nhiệm được." Hỏa Ly Nhã gật đầu: "Còn về những chuyện khác thì ta cũng không biết rõ, sau khi thúc thúc của ta ủy thác nhiệm vụ là do học viện đến đề ra điều kiện giới hạn tham dự nhiệm vụ."
"À, ta hiểu rồi." Ngu Thanh Thiển nhấp một miếng rượu.
Hỏa Ly Nhã chống cằm hỏi: "Ngươi sẽ không hỏi là ta có biết nhiệm vụ đó là gì sao?"
"Không có hứng thú." Ngu Thanh Thiển lắc lắc chén rượu cười cười không ra làm sao cả.
Hỏa Ly Nhã tò mò hỏi: "Không có hứng thú? Bản thân ngươi không có hứng thú với nhiệm vụ, hay là không muốn tìm tòi nghiên cứu nhiệm vụ là cái gì?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...