Nam nhân như vậy quá mức nguy hiểm, liền cho dù hắn không phải Thái tử của Lăng quốc thì đó cũng là Thái tử của Đông Phương quốc, không phải người mà một tướng quân như hắn có thể chửi rủa…
Nghĩ tới đây, Lãnh Lâm hít sâu một hơi, “Đông Phương Ẩn Thái tử, mời người nói thẳng.”
Mặc dù e ngại Đông Phương Ẩn, nhưng là Lãnh LÂm cũng không có quá mức uất ức, trực tiếp nghe ngóng nguyên nhân khiến Đông Phương Ẩn đến phủ của mình.
Nghe Lãnh Lâm nói như thế, Đông Phương Ẩn câu môi cười một tiếng, buông chén trà trong tay xuống, ngón tay thon dài gõ lên tay ghế.
Bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn, ngay tại thời điểm Lãnh Lâm bất an đến cực hạn, ánh mắt Đông Phương Ẩn mới nhìn hắn.
“Lãnh tướng quân, thực không dám giấu diếm, bổn tọa lần này tới là đến tìm Tam tiểu thư, mong Lãnh tướng quân mời Tam tiểu thư đến đây.”
Lãnh Lâm nghe vậy khẽ giật mình, lửa giận trong lòng càng sâu.
Lại là đến tìm Lãnh Nguyệt Tâm?
Cái này một cái hai cái người này đến cùng là muốn làm gì, chẳng lẽ Đông Phương Ẩn này cũng muốn cưới Lãnh Nguyệt Tâm sao?
Nghĩ tới đây, Lãnh Lâm trong lọng giật mình, cẩn thận quan sát thần sắc của Đông Phương Ẩn.
Chỉ tiếc sau khuôn mặt bình tĩnh ấy, không có nửa điểm biểu lộ cảm xúc, mặc cho Lãnh Lâm nhìn thế nào, cũng không nhìn ra được điều gì, sau khi thất bại đành phải phái người cho mời Lãnh Nguyệt Tâm tới.
Tin tức Đông Phương Ẩn Thái tử đi vào phủ rất nhanh liền truyền ra, mấy nữ nhi của Lãnh Lâm ăn mặc chỉnh tề, liền hứng thú bừng bừng chạy đến chính sảnh, nghĩ có thể gặp được một lần nam nhân tuấn mỹ này!
Nhìn hai nữ nhân lúc ẩn lúc hiện trước mắt này, Đông Phương Ẩn trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
“Lãnh tướng quân, thính lực của người đây là không tốt sao, bổn tọa muốn gặp là Tam tiểu thư, ngươi đem hai cái phế vật này gọi tới làm cái gì?”
Phế vật?
Lãnh Thiên Linh cùng với Lãnh Yên Nhiên đồng thời khẽ giật mình, chưa kịp phản ứng.
Lãnh Lâm sắc mặt bất thiện nhìn Đông Phương Ẩn một chút, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, đối với hai nữ nhi quát lớn: “Còn không mau cút về viện tử của các ngươi cho ta, ở đây gây mất mặt làm gì?”
Bị Lãnh Lâm quát như thế, Lãnh Yên Nhiên nguyên bản mặt tái nhợt liền bây giờ lại càng thêm tái nhợt hơn, phảng phất sau đó một khắc liền sẽ giống như ngã xuống.
Thấy hai người bất động đứng tại chỗ, một điểm ý muốn ra ngoài cũng đều không có, Lãnh Lâm phiền não, đối với người hầu bên ngoài chính sảnh kêu: “Người tới, đem đại tiểu thư cùng Tứ tiểu thư mang ra ngoài cho ta.”
Hộ vệ bên ngoài nghe vậy, lập tức lách mình tiến đến bốn người, hai người mang theo một người, quả thực là đem Lãnh Yên Nhiên cùng với Lãnh Thiên Linh mang đi!
Lãnh Yên Nhiên bị hộ vệ đuổi ra ngoài đứng tại chỗ, hai tay nắm thật chặt, trong đôi mắt thiêu đốt lên ngọn lửa cừu hận, mà Lãnh Thiên Linh trong miệng cũng toàn là mắng chửi.
Tâm tình của hai người đều kém tới cực điểm.
“Tứ muội, Lãnh Nguyệt Tâm này suy cho cùng cũng chỉ là ổn linh ngũ tinh phế vật, đây vốn không phải là đối thủ của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn Tam hoàng tử cưỡng ép đem Lãnh Nguyệt Tâm cưới về?”
Lãnh Thiên Linh nghe vậy, cắn môi, không nói gì.
Thấy nàng không nói lời nào, Lãnh Yên Nhiên trong lòng cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói: “Tứ muội, ngươi phải suy nghĩ cho rõ ràng, nếu Lãnh Nguyệt Tâm thật sự gả cho Tam hoàng tử trở thành Tam hoàng tử phi, ngươi trước kia đã làm những gì với nàng, nàng đều sẽ trả thù, đến lúc đó, cho dù cha có bảo hộ ngươi, cũng không thể nào giữ được, dù gì lúc đó nàng đã là Vương phi.”
Lãnh Yên Nhiên nhìn Lãnh Thiên Linh, quả nhiên nàng thấy được ánh mắt Lãnh Thiên Linh chợt lóe lên sát ý, lập tức cười cười: “Ta ngược lại không quan trọng, dù sao ta cũng là vị hộ thê của Thái tử, cùng với Tam hoàng tử không có quan hệ gì, chỉ là đáng tiếc Tứ muội là người tốt như vậy, lại không thể gả cho Tam hoàng tử.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...