Lãnh Nguyệt Tâm gật gật đầu, xem như trả lời Tiêu Yểm.
Nhìn đến Lãnh Nguyệt Tâm gật đầu, Tiêu Yểm vừa mới uống trà xong liền phun ra một ngụm, kinh ngạc nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, ta không phải không tin ngươi, thực lực hiện tại của ngươi mới là ổn linh ngũ tinh, đại hội luận võ này, tuyệt đối sẽ có người thực lực cao hơn người rất nhiều.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cũng không nói lời nào.
Lời Tiêu Yểm nói nàng đương nhiên biết, không nói người khác, Lăng Tiêu cũng Lăng Sở Thiên hai người, một người là hóa linh nhị tinh, một người lại càng là hóa linh cửu tinh, ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng đều là luyện linh nhất tinh, thực lực ổn linh ngũ tinh cái này của nàng thật sự là không đủ.
Chỉ là nàng nhất quyết phải đi.
Bởi vì Tiêu Lương Sinh, lời nói của Lạc Ảnh nàng cũng không phản đối.
Nam nhân kia có đủ thực lực…..
Thấy Lãnh Nguyệt Tâm thần sắc kiên định, không giống như là bộ dáng nói giỡn, Tiêu Yểm cũng chỉ còn cách từ bỏ khuyên bảo, ngược lại nói: “Ngươi nếu như đã muốn đi thì cứ yên tâm mà đi, mặc kệ thế nào, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi.”
“Không.” Tiêu Yểm mới noi xong, Lãnh Nguyệt Tâm đạm bạc nói một câu.
“Ngươi có ý gì?” Tiêu Yểm nhìn Lãnh Nguyệt Tâm, trầm mặc một hồi mới nói, “Ngươi không nghĩ để ta đi theo ngươi?”
Lãnh Nguyệt Tâm khóe miệng vừa kéo, nói: “Đến lúc đó ta sẽ để ngươi trở về không gian, bởi vì Tiêu Lương Sinh người kia cùng Lăng Sở Thiên lại khác, hắn rất có khả năng nhìn ra ngươi là ma thú, ngươi phải biết rằng, ma thú luôn đều là đối tượng bị người công kích, huống chi ngươi lại còn là ma thú có thể hóa hình người!”
Tiêu Yểm nghe vậy, nhướng mày nói: “Ngươi lo lắng cho ta sao?”
Nghe câu nói đó, Lãnh Nguyệt Tâm khóe miệng lại một lần nữa giật giật, hít một hơi thật sâu, ngay sau đó cười tươi như hoa nói: “Vị đại ca này, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta đơn thuần chỉ là vì an toàn của chính mình mà suy nghĩ, ngươi chớ quên, mạng của ta cùng ngươi đang trói buộc cùng nhau!”
Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, liền đi vào trong phòng, đem Tiêu Yểm một người lưu lại trong viện.
Nhìn bóng dáng Lãnh Nguyệt Tâm rời đi, Tiêu Yểm hừ lạnh một tiếng, không sợ chế nói: “Đã quan tâm như vậy rồi thì cứ nói thẳng, cần gì phải bịa ra một cái cớ kia nữa chứ.”
Lãnh Nguyệt Tâm vừa mới đóng cửa phòng nghe vậy, xoa xoa giữa mày, liền mặc kệ hắn, tiếp tục tu luyện!
Mấy ngày kế tiếp, đế đô có thể nói là phi thường náo nhiệt, rất nhiều người đến báo danh, Lãnh Nguyệt Tâm tất nhiên cũng đến báo danh.
Kỳ quái chính là, lần báo danh đó, Lãnh Nguyệt Tâm trùng hợp gặp được Lạc Ảnh, đơn báo danh của nàng cũng bị Lạc Ảnh cầm đi, còn chưa kịp hỏi hắn, Lạc Ảnh đã nói một câu thời điểm đại hội luận võ bắt đầu cứ tới là được, sau đó lại không còn thấy hắn đâu.
Đây là sự chênh lệch thực lực, ở trước mặt nàng, cư nhiên còn có thể nhoáng một cái liền biến mất!
Hai ngày qua đi, Lãnh Nguyệt Tâm đưa Tiêu Yểm tiến vào bên trong nhẫn, chính mình phẫn nam trang, bắt đầu đi đến.
Chờ đến khi đang chuẩn bị đi vào, Lăng Sở Thiên lại xuất hiện ở nơi đó.
Nhìn thấy Lãnh Nguyệt Tâm trong nháy mắt, Lăng Sở Thiên trong lòng nói không nên lời, chỉ có một đạo thanh âm, kiên định nói ra ba chữ, nàng không chết!
Nhìn Lăng Sở Thiên, Lãnh Nguyệt Tâm cái gì cũng chưa nói, liền phải đi qua, nhưng lại bị thị vệ bên người hắn cản lại!
Thấy tình huống như vậy, Lãnh Nguyệt Tâm lạnh nhạt hỏi: “Tam hoàng tử, ngươi đây là có ý gì?”
Lăng Sở Thiên nghe vậy, dùng ngữ khí lạnh nhạt đồng dạng nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, một tháng này ngươi đã đi đâu?”
Nghe được Lăng Sở Thiên nói vậy, Lãnh Nguyệt Tâm cười như không cười nói: “Tam hoàng tử, ta đi chỗ nào cùng ngươi chẳng có quan hệ gì, nhưng thật ra Tam hoàng tử ngươi ngăn cản ta để là gì?”
Lăng Sở Thiên không đáp hỏi lại: “Ngươi rốt cuộc đi địa phương nào? Ngươi có biết chúng ta đã tìm ngươi một tháng rồi hay không?”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...