Lời này của Hoàng Hậu thực hảo, làm Hoàng Thượng không có biện pháp phản bác.
Xác thật, các đại thế gia tang long ngạo hổ, lúc này đây hắn cũng muốn xem gia tộc nào có thực lực cường hãn.
Từ Quý Phi nhìn nữ nhi của chính mình liếc mắt một cái, trong lòng mắng thầm: “Đứa ngu xuẩn này, chẳng lẽ không thấy sắc mặt Thái Hậu đã không tốt rồi sao?”
Lăng Ngọc Linh nơi đó đâu quản nhiều như vậy, sau khi mấy con cháu thế gia luận bàn xong, Lăng Ngọc Linh đứng lên, lại lần nữa nói: “Nếu mọi người đã hứng thú như vậy, ta cũng tham gia góp vui, ta muốn khiêu chiến một người.”
Lục hoàng tử ở một bên nghe vậy, tròng mắt vừa chuyển, liền biết mục đích của Lăng Ngọc Linh, ngay sau đó ồn ào nói: “Không biết tứ tỷ muốn khiêu chiến với ai?”
“Cái này sao.......!” Lăng Ngọc Linh tạm dừng một chút, mới tiếp tục nói: “Nghe nói Lãnh gia tam tiểu thư liền tính hiện tại là linh nguyên bị phế, vẫn như cũ cùng trước kia không thay đổi gì, vẫn mạnh như vậy, không biết tin đồn bản công chúa nghe được này có phải sự thật hay không, cho nên muốn cùng Lãnh tam tiểu thư chứng thực một chút, Lãnh tam tiểu thư, ngươi có bằng lòng luận abfn cùng ta hay không?”
Lãnh Nguyệt Tâm bưng chén rượu, nhìn nhìn bên trong ly rược, sau đó nhấp một ngụm, cũng không có trả lời Lăng Ngọc Linh.
Luận bàn?
Nàng ta rõ ràng muốn giết nàng, cũng thật là phiền a, thực lực của nàng (Lãnh Nguyệt Tâm) rõ ràng đã mất, mà nàng (Lăng Ngọc Linh) lại lại tu linh ngũ sao, một người có linh lực lại đi cùng một người không có thực lực so, ai thua thì chắc hẳn mọi người cũng có thể đoán trước.
Buồn cười người ở đây không có một kẻ nào đứng ra nói một câu công đạo, chỉ vì nàng không còn là thiên tài như trước kia!
Liền ngay lúc Lãnh Nguyệt Tâm chuẩn bị lên tiếng, lại nghe một tiếng nói mang theo thanh âm tức giận vang lên.
“Đủ rồi, ai gia hôm nay là tới thưởng thức hoa, không phải tới để xem các ngươi động tay động chân với nhau, đây là bách hoa yến, các ngươi nếu muốn luận võ, còn có một tháng nữa là đến đại hội luận võ bắt đầu rồi, đến lúc đó các ngươi tận tình so, ai gia tuyệt đối sẽ không ngăn cản.”
Thân thể Thái Hậu không tốt, lời nói lại mang theo tức giận, lần này, thần sắc liền có chút khó coi.
Hoàng đế thấy vậy, vội vàng nói: “Mẫu hậu bớt giận.”
Lăng Ngọc Linh cũng có chút hoảng loạn, hiển nhiên không nghĩ tới Thái Hậu sẽ tức giận như vậy, lập tức quỳ xuống, nói: “Hoàng tổ mẫu bớt giận, tôn nhi biết sai rồi.”
Thái Hậu thấy vậy, sắc mặt mới tốt hơn một ít, đáng tiếc Lãnh Nguyệt Tâm lại không định buông tha cho Lăng Ngọc Linh.
Lần trước, giáo huấn nàng dành cho nàng ta chưa đủ, nếu Lăng Ngọc Linh muốn giết nàng, nàng như thế nào không hồi báo nàng ta một chút?
Hơi hơi mỉm cười, Lãnh Nguyệt Tâm đứng lên, hướng Thái Hậu hành lễ, ngay sau đó nói: “Thái Hậu, Nguyệt Tâm nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến của Tứ công chúa.”
Lời này vừa nói ra, khiến mọi người khiếp sợ.
Lãnh Nguyệt Tâm này không phải là đang bị gì chứ?
Dù thế nào, Tứ công chúa cũng là tu linh ngũ sao, mà nàng lại là người không còn biện pháp tu luyện, Thái Hậu cấp cho nàng bậc thang bướ xuống, nàng vậy mà lại một hai cho dù chính mình đụng cũng phải đi, này không phải là đang choáng váng đầu óc thì là thế nào?
Thái Hậu có chút king ngạc, trầm mặc một hồi, nhìn Lãnh Nguyệt Tâm nói: “Nguyệt Nhi, ngươi không còn linh lực.”
Lãnh Nguyệt Tâm biết Thái Hậu đây là đang lo lắng cho nàng, chỉ tiếc, nàng tuyệt đối không phải là quả hồng mềm mặc cho người ta bóp nắn tùy ý mà không có chút phản kháng.
“Thái Hậu, Nguyệt Nhi nguyện ý thử một lần.”
Lăng Ngọc Linh chính vì không có cách nào làm cho Lãnh Nguyệt Tâm mất mặt mà tức giận, không nghĩ tới vừa quay đầu lại cư nhiên Lãnh Nguyệt Tâm lại chính mình đáp ứng rồi, này đối với Lăng Ngọc Linh quả thực chính là một chuyện rất tốt, nhưng lại sợ Thái Hậu không chuẩn, Lăng Ngọc Linh liền nhanh chóng nói: “Hoàng tổ mẫu, tam tiểu thư đã đáp ứng rồi, còn thỉnh Hoàng tổ mẫu đáp ứng.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...