Khuynh Thành Linh Nữ
....
....
Đã ba ngày trong Hiểu Hiểu sơn cốc. Nhất Linh đã tìm được tổng cộng 6 trâm bích ngọc, Thập Thập 4 cái. Thực sự Nhất Linh xác định đây là cái trò vận số. Có lúc đi trên đường nhặt trâm, trong cây có trâm nhưng có lúc trâm lại được một con ác thú nào đó canh giữ. Cứ tượng vận của các nàng tốt nhưng không, trời không ưu ái cho ai hai lần. Ưu ái nhặt trâm nhưng trúng trâm thật lại là điều khác. Giao nộp hết lên mà rớt hết.
Có lẽ có rất nhiều người cũng hiểu được câu thơ không sớm thì muộn nhưng có nhiều người không hiểu kiếm được cái đã tưởng mình thắng lợi... aizzz, trâm có vạn cái nhân số thế mà nhân số chỉ hơn 3 ngàn.. ít quá nha.
Do không biết trâm thật là cái nào nên chả có kẻ nào ngu lại đi cướp trâm của kẻ khác, không phải là thật thì tốn sức lực làm chi? Thà đi tìm còn hơn.
Cứ tưởng cái vụ này méo kết thúc được trong ngày một ngày hai nhưng buổi trưa hôm nay đã có kết quả...
Giữa trưa ánh nắng chiếu xuống chói chang, chiếu cả vào người tiểu thiếu nữ Thập Thập. Lần đầu gặp gỡ Nhất Linh không có đánh giá chi tiết nàng ấy, giờ đây bằng hữu tri kỷ sao không để ý đây.
Thập Thập có thân hình nhỏ nhắn đáng yêu, mái tóc đen nhánh óng mượt được búi lên thành hai chỏm, còn cài hai đóa tiểu bạch cúc lên trông càng thanh lệ. Khuôn mặt Thập Nhi mũm mĩm, hơi tròn tròn cứ tưởng dung mạo nàng sẽ theo kiểu dễ thương cute nhưng không, nàng ấy có đôi mày ngài cong cong, mi thanh mảnh, mắt tròn và long lanh cứ như một viên hồng ngọc vậy, gò mũi cao cao, hai bên má ửng hồng lúm đồng tiền, đôi môi căng mọng, hồng như cánh hoa. Da Thập Thập trắng ngần càng làm tăng vẻ đẹp họa thủy ấy, so với Nhất Linh thực sự vuọt xa... chỉ tiếc dung mạo không hợp thân hình. Dáng người nàng ấy quá... lùn.
" Nhìn ta chăm chăm vậy? Thế nào? Ta khuynh thành lắm à? " Thấy Nhất Linh chăm chú nhìn mình, Thập Thập cất cao giọng hỏi.
" Ngươi khuynh thành lắm, khuynh thành đến nỗi trời đất đều nghiêng ngả đấy " Nhất Linh cười cười trêu đùa
" Vậy à, ngươi giờ mới biết bản tiểu thư đẹp vậy sao? " Thập Nhi mạc danh kỳ diệu lấy ra một chiếc quạt xếp màu vàng. Nàng ấy mở ra phất phơ nói.
Nhìn dòng chữ được viết tỉ mỉ lên chiếc quạt, Nhất Linh bật cười " Ta, Thập Nhi mỹ nhân. " Dòng chữ này được viết rất đẹp, nét uyển chuyển nhẹ nhàng chứng tỏ người viết có tính cách tinh tế nhu hòa như nước, có lẽ là một người giỏi làm thơ đánh đàn. Nam nữ thì ---- bó tay.
" Chỉ tiếc ngươi là nấm lùn mỹ nhân nha... " Nhất Linh cười ha ha trêu chọc
" Ngươi! Ngươi! " Thập Nhi đang muốn phát hỏa thì bỗng có một giọng nói thanh lãnh truyền vào tai...
" Đã có người giải được câu đố của ta. Rồi, toàn bộ Nhân tuyển tập chung lại đại sảnh Thần điện. " Là giọng Thánh nữ! Có người tìm được trâm sao? Tin tức mới đây.
Nghe được thông báo, Thập Nhi cả tức giận kéo tay Nhất Linh chạy vội đi. Nàng muốn biết ai là kẻ có thể được trâm! Kẻ nào may mắn vậy!
" Từ từ nào " Nhất Linh bảo
" Từ sao được! Ta muốn biết ai là kẻ may mắn! A aaaaaaaa! " Thập Nhi tăng tốc kéo nàng chạy như bay
" Ta có cách đi nhanh hơn mà không tốn sức! Ngươi dừng lại và nhắm mắt lại đã " Nhất Linh giục.
" A? Cái gì! " Thập Thập phanh gấp, dừng lại, quay đầu nhìn Nhất Linh hỏi.
" Nhắm mắt lại ta sẽ cho ngươi thấy điều diệu kỳ " Nhất Linh thần thần bí bí bảo
" Ừm " Thập Nhi ngoan ngoãn nhắm tịt mặt đợi chờ.
Thấy vậy Nhất Linh nhẩm một tiếng " Đạp phong thuật " ngay tức khắc rời đi. Dòng người đông đúc, hai ngươi bỗng dưng biến mất cũng chẳng sao cả. Tất cả vẫn tiếp tục, chạy như ma đuổi về phía thần điện.
Lòng của mọi người đều muốn biết rốt cuộc ai may mắn đây! Ai có thể tìm được 1 cái trâm trong vạn cái chứ!
...
...
Chương này nghi vấn, chương sau giải đáp
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...