“Đúng rồi, đại ca.”
Ba người ngồi ở trong thư phòng Tần Vô Phong, Tần Vô Phong lẳng lặng tiến nhập trạng thái công tác, Vô Song và Vân Khuynh ở một bên đọc sách, Vô Song là cố ý ỷ lại không muốn làm việc, chỉ cùng Vân Khuynh.
Sợ đại ca nhà mình đột nhiên sai khiến nhiệm vụ gì đó cho hắn, hắn một chút cũng không nhìn được quyển sách trên tay, đang nỗ lực tìm lý do chuồn đi.
Không ngờ, hắn vừa lúc tìm được một lý do tốt.
Tần Vô Phong không có chút nào không vui vì bị cắt đứt, ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt mang theo ý hỏi:
“Sao vậy???”
Tần Vô Song kéo Vân Khuynh một lọn tóc của Vân Khuynh, tùy ý thưởng thức ở trong tay, vểnh lên khóe môi hỏi:
“Nghe nói hôm qua Khuynh Vận vội tới tặng hạ lễ tân hôn cho ta???”
Đáy mắt Tần Vô Phong hiện lên một tia buồn cười:
“Tên kia... Dẫn theo một đại phiền toái cho chúng ta, thứ phiền phức kia hiện nay còn đang xử lý.”
Vô Song nháy nháy mắt:
“Ta và Khuynh Vận, đã lâu không gặp...”
Tần Vô Phong lập tức biết ý tứ của hắn:
“Đi đi đi đi... Mang theo Vân nhi đi nhận thức thêm vài người cũng tốt —-
Bất quá, hôm qua Khuynh Vận nghĩ đến muốn gặp Liên Cừ biểu đệ, đáng tiếc Liên Cừ biểu đệ hôm qua có việc, không tiếp kiến hắn...
Lấy tính tình của Khuynh Vận, hôm nay sợ là đã sớm đi tìm Liên Cừ biểu đệ...
Ngươi có thể thuận tiện mang Vân nhi đến chỗ Liên Cừ biểu đệ, cho dù Khuynh Vận không ở, các ngươi cũng có thể ở đó chờ hắn.”
Kỳ thực Vô Song hoàn toàn không cần lo lắng Tần Vô Phong lúc này sẽ nghiền ép sức lao động của hắn.
Bởi vì Tần Vô Phong nhớ Vân Khuynh vừa đến Tần gia, ngoại trừ Tần Vô Song ai cũng không biết, Tần Vô Phong dự định một đoạn thời gian, không làm phiền Vô Song để Vô Song có thời gian mang Vân Khuynh đi hiểu rõ Tần gia, dung nhập Tần gia.
“Tốt lắm, chúng ta đây đi chỗ Liên Cừ biểu ca...”
Vô Song nói xong liền lấy lại quyển sách trên tay Vân Khuynh nói:
“Khuynh nhi, đừng xem, theo ta đi gặp biểu ca.”
Nói xong, hai người đứng dậy rời đi, Tần Vô Phong nhìn bóng dáng bọn họ ly khai, ngực ước ao không gì sánh được, Vô Song và Vân nhi... Rất xứng.
Không biết ngày sau, hắn có thể hay không tìm được một người giống như Vân nhi... Làm bầu bạn!
Thẳng đến lúc hai người đóng cửa, hắn mới thu hồi đường nhìn, có chút cay đắng nhìn đống sổ sách xếp thành chồng trên bàn, hắn càng nghĩ càng thấy uể oải. ( Vũ: tội nghịp A Phong của ta!!!!)
“Khuynh nhi, Liên Cừ biểu ca chính là Thiên Cơ đảo chủ ta đã từng nói cho ngươi, chúng ta thật có phúc, chỗ Liên Cừ biểu ca, vạn vật sinh cơ bừng bừng, trăm hoa đua nở, đẹp không sao tả xiết lại thêm mùi thơm trận trận.
Ngô, nếu không phải biểu muội lần này thất tung, chúng ta hầu như cũng không thể thấy hắn.”
Vân Khuynh cười gật đầu lắng nghe Tần Vô Song nói.
Mặc kệ người Tần gia, hay là người có liên quan đến Tần gia, đều là quái thai, đều có một chút chỗ không giống với người thường.
Người thường sao có thể tiếp thu chuyện mình thú một nam nhân, đồng thời yêu nam nhân kia, người thường sao có thể hướng ‘Đệ muội’ của mình xin xưng hô đặc biệt, người thường có thể nào thánh khiết thiện lương như Liên Phù, người thường sao có thể mạc danh kỳ diệu lệnh trăm hoa đua nở???
Trong lúc Tần Vô Song và Vân Khuynh lải nhải nói liên miên về Tần gia và một số thân thích Tần gia, Thiên Cơ đảo chủ Liên Cừ ở ‘Vô’ viện, đang ở trăm tư không được kỳ giải.
Lấy quẻ tượng của hắn đến xem, người sẽ gây kiếp nạn cho hắn, chính là người xa lạ hôm qua tiến Tần phủ.
Tiểu đồng bên người hắn hôm qua giúp hắn tìm hiểu, hôm qua Tần gia, chỉ có hai người.
Một là biểu đệ Tần Vô Song cùng với tân hôn thê tử của hắn, bên trong đoàn người kia, thê tử Tần Vô Song là một ‘Nữ tử’.
Một là thế giao với Tần gia, Bạch gia gia chủ hoàng thương thế gia đến từ kinh thành, hắn mang theo một người nữ tử rất giống ảnh vệ Tần gia đưa cho Tần gia.
Tình kiếp của hắn, rốt cuộc sẽ là ai trong những người này???
Sẽ là thê tử Tần Vô Song, hoặc là, nữ tử bị đưa cho Tần gia kia???
Thiên Cơ đảo chủ Liên Cừ đơn thuần thế nào sẽ biết, tình kiếp của hắn, cũng không phải là một người nữ tử, mà là một người nam tử...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...