Khương đường

Chương 11: Khốn nạn xứng đôi cùng lẳng lơ
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Khương Đường nhịn lại nhịn, thần sắc trên khuôn mặt biến hóa liên tục, cuối cùng không nhanh không chậm, “Khốn nạn.”
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tên này nếu đã khóa cửa, nói rõ ngay từ lúc vừa vào không phải được rồi sao. . . 
 
Đầu dương vật đã bắt đầu tiến vào âm đạo, một phần nhỏ tinh hoàn cũng tiến vào trong cửa tiểu huyệt, khoái cảm mãnh liệt đánh sâu vào khiến Khương đường suýt nữa thét lên chói tai. 
 
“Vậy người bị tên khốn nạn này làm cho lên đỉnh hai lần thì gọi là gì?”, anh đột nhiên ngừng lại, hít một hơi thật sâu, thanh âm tựa như dụ dỗ tựa như dò hỏi, “Tiểu lẳng lơ?”
 
Thần kinh co rút lại, kéo theo cơ thể cũng đột nhiên co rút, dương vật thô to bên trong lần nữa lại cảm nhận được xúc cảm mãnh liệt, côn thịt Tiêu Tắc run run, bao quy đầu dường như có ngàn vạn tia điện đánh trúng, tê dại ngứa ngáy, chỉ muốn nắm chặt mềm mại trong tay liều mạng đâm vào rút ra, tận đến khi cô mất khống chế rên rỉ, thét chói tai, run rẩy, sau đó bắn dâm thủy ra thấm ướt anh. 
 
Chỉ tiếc, thời gian và địa điểm lại không chiều lòng người. 
 
Thùng thùng, tiếng đập cửa thùng thùng, vội vã gấp gáp đến mức muốn đập nứt cánh cửa. 
 

“Tiểu Đường, tỉnh dậy đi, lát nữa là chuẩn bị quay rồi.”
 
Khương Đường hít thở sâu vài lần, nỗ lực khiến cho thanh âm ổn định, “Ừ, Thắng Nam, tớ biết rồi, tớ vừa tỉnh dậy, muốn sửa soạn một chút.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khả năng vừa ngả người đã ngủ của cô, Quách Thắng Nam đã từng nhìn thấy, bởi vậy cũng không nghi ngờ gì, chỉ căn dặn, “Đừng ngủ tiếp đó.” Sau đó rời đi. 
 
Nghe tiếng giày cao gót ngày càng đi xa, Khương Đường thở phào một hơi, cũng không thèm nhìn vẻ mặt người đàn ông, chống bả vai anh nâng mông, tự rút âm đạo của mình ra khỏi dương vật của anh. 
 
Quá trình rút ra cũng khiến hai bộ phận cọ xát lấy nhau, gân xanh trên côn thịt cọ xát cùng tầng tầng lớp lớp thớ thịt bên trong, tiểu huyệt vừa từ từ rời khỏi, vừa bởi vì thế mà căng ra mút chặt lấy dương vật. 
 
Tiêu Tắc cảm nhận được sự hấp dẫn trí mạng này, chân mày hơi nhíu lại, lúc tiểu huyệt rời hẳn khỏi dương vật phát ra âm thanh ‘Ba’, một sợi chỉ bạc nối liền giữa bao quy đầu và tiểu huyệt bị làm đến mức không khép lại được kia. 
 
Dương vật vẫn như cũ ngẩng cao đầu ướt đẫm dâm thủy, trên bao quy đầu trên  thân đều ướt đẫm thứ chất lỏng trong suốt. Khương Đường lúc này mới tận mắt nhìn thấy toàn bộ vật lớn dữ tợn này, vừa đỏ sậm và vừa thô to đến mức không tưởng tượng nổi, có khả năng một bàn tay của cô khó có thể nắm hết được, cô rất hoài nghi bản thân rốt cuộc làm thế nào mới có thể nuốt hết được vật này cơ chứ. 
 
Người đàn ông bắt đầu run rẩy dương vật, dán sát lên đùi trong của cô bắt đầu cọ sát, dùng thứ chất lỏng dính trên đó tất cả cọ lên trên người cô. 
 
Đây là, anh đã tự mình lau chùi xong rồi, sao lại còn cởi quần lót của cô ra. Khương Đường đang muốn mở miệng hỏi, đã thấy người đàn ông này dùng khăn ướt giúp cô lau, từng chút từng chút, dọc theo mắt cá chân hướng lên trên, lau sạch sẽ vệt nước trên đùi cô. 
 
Anh rũ mắt, lông mi che kín toàn cô biểu cảm, sống mũi thẳng tắp cũng không mang ý cười, môi kéo thành một đường tinh xảo nhưng biểu cảm lại vô cùng lạnh lùng. Nhưng theo tầm mắt hạ xuống một chút, lại chính là hướng về dương vật đang ngẩng cao đầu bên dưới, quy đầu đỏ tím lại thô lớn, gân xanh nổi lên chạy dọc thân dương vật, cũng như dục vọng lỗ mãng của anh vậy. 
 
Không thích hợp. 
 
Rất không thích hợp. 
 
Sửa soạn xong, Tiêu Tắc lại dùng khăn ướt tự lau cho mình, đem dương vật đã mềm nhũn nhét trở lại vào quần, đứng dậy thu dọn quần áo, cất bước muốn rời đi. 
 
Khương Đường lên tiếng gọi, “Chờ một chút.”
 
Tiêu Tắc xoay người lại nhìn cô. 

 
Không biết tại sao, Khương Đường đã biết rằng chắc chắn anh đã hiểu lầm, đầu vú lại lần nữa đứng thẳng, may mắn áo ngực còn trên người, biến hóa này không đến mức bị nhìn ra. Khương Đường liếc mắt sang một bên, một lát sau lại đi gần tới anh, hắng giọng một cái, giọng nói lạnh nhạt, “Quần lót của tôi.”
 
Quần lót ren ướt đẫm dâm thủy, lúc này còn được người đàn ông nắm chặt trong lòng bàn tay. 
 
Tiêu Tắc đút quần lót của cô vào trong túi quần, thản nhiên nói, “Ướt rồi, không thể mặc vào, trừ phi chị muốn cho tất cả mọi người biết chị vừa bị người làm qua. Tôi ra ngoài đợi chị.”
 
Nói xong, đẩy cửa rời đi. 
 
Khương Đường hít sâu vài hơi, không thể không thừa nhận lời nói của anh rất có lý. Quần lót bị ướt như thế nếu mặc không những không thoải mái, đợi lát nữa lúc quay phim cô ngồi xuống, rất có khả năng trên váy còn sẽ bị lưu lại vết. 
 
Chỉ là, cô không muốn trước mặt mọi người cứ không mặc gì bên dưới mà ra trận thế này?
 
Nghĩ như thế nào cũng thấy người đàn ông này cố ý. 
 
Khương Đường xoay người, nhìn bản thân trong gương, son môi đã bị lem, bản thân rối tung rối mù, rơi vào trầm tư. 
 
Không thể phủ nhận, thân thể của cô đối với anh rất có cảm giác, nếu không phải như vậy chắc chắn cô sẽ không làm bừa tận hai lần như vậy. 
 
Lẽ nào là do cô thấy sắc nổi lòng tham rồi?
 
Ký ức quay trở lại thời điểm năm năm trước, Chu Ngang hỏi cô, “Đường Đường, em yêu thích khuôn mặt của anh sao? Có lẽ cái này không phải là yêu thích.” Anh ta dừng lại rất lâu, nói: “Là thấy sắc nổi lòng tham.”

 
Buồn cười chính là, khi đó cô không biết câu nói thấy sắc nổi lòng tham là có ý gì, thậm chí còn không xác định được nghĩa của chữ trong câu đó. 
 
Cô nhớ tới lúc đó bản thân hồ đồ, trở về hỏi bạn học, “Từ ‘Nhan sắc’ kia là chỉ gì vậy? Mình cảm thấy câu này rất có ý tứ nhưng lại không hiểu nó có nghĩa gì?”. Mọi người bị cô hỏi đến đầu óc mơ hồ, thảo luận nữa ngày cũng không có kết quả, mãi đến tận mấy ngày sau, một người trong số đó đột nhiên nghĩ ra, đoán có phải là trông thấy nhan sắc xinh đẹp sẽ nổi lòng tham chiếm hữu hay không. 
 
Mấy nữ sinh đều bật cười, hỏi cô sao lại hỏi chuyện này. 
 
Cô mơ hồ phát hiện gì đó, lại không đề cập đến Chu Ngang, chỉ nói nghe thấy người khác ngẫu nhiên nhắc đến, chỉ đơn thuần tò mò thôi. 
 
Chờ đến khi cô hiểu rõ, Chu Ngang đã xuất ngoại. 
 
Vốn dĩ anh ta đã sớm nhận được đề nghị của Trường Massachusetts và Stanford. Tin tức tốt như vậy nhưng lại bị anh ta giữ bí mật chặt chẽ, không một ai biết, thậm chí cả người bạn gái của anh ta là cô. 




 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận