Ban đầu Dương Gian định hỏi ông lão là người cháu bị chết của lão tên gì nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn cảm thấy không hỏi thì tốt hơn.
Thứ nằm trong quan tài chắc chắn là quỷ rồi, còn hỏi cái rắm.Có điều hiện tại là ban ngày, không thích hợp làm chuyện đó lắm, nhiều người lắm lời xoi mói, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ.Chẳng lẽ đây là con quỷ ở chỗ này nên coi trọng tình cảm à?Ngoài ra, người dân ở chỗ này cũng có cái gì đó là lạ, sinh hoạt ở trong khu vực có quỷ tồn tại nên không quái lại mới điều không bình thường.
Thế nhưng hiện tại không phải là lúc suy xét mấy thứ này, chí ít theo như suy nghĩ của theo Dương Gian, mấy người này đều có nhiệt độ cơ thể, tim còn đập, còn sống sờ sờ nên chắc chắn bọn họ vẫn còn là người.Dù sao bọn họ cũng không có uy hiếp gì đối với hắn nên hắn không có quan tâm đến việc mấy người này có cổ quái hay không, tạm thời ra ngoài ngồi nghỉ một lát.
Dương Gian ngồi nghỉ ngơi ở bên ngoài, nhìn đám thôn dân ở phía trước ra ra vào vào linh đường, đầu tiền đốt vàng mã, sau đó vào thắp nến, tiếp đó lại quỳ khóc cạnh quan tài...!Hắn cảm thấy có gì đó là lạ.Bọn họ có biết bên trong quan tài là một con quỷ không?Ngay khi hắn đang nghỉ ngơi, điện thoại vệ tinh của hắn lại kêu lên, là điện thoại của Lưu Tiểu Vũ.- Alo, Dương Gian phải không? Bên chỗ của cậu nghe điện thoại có tiện không.Dương Gian nói:- Có chuyện gì thì cô cứ nói đi, hiện tại tôi đang rảnh rỗi.Âm thanh của Lưu Tiểu Vũ truyền ra từ điện thoại.- Tấm ảnh mà hôm qua cậu gửi cho tôi đấy, tôi đã điều tra giúp cậu rồi.Dương Gian nói:- Kết quả như thế nào?Lưu Tiểu Vũ nói:- Rất tồi tệ...!Tôi đã điều tra tấm ảnh mà cậu đã gửi, trong phạm vi thành phố Đại Xương, không, trong phạm vi cả nước đều không tìm được người nào giống như vậy, nói cách khác người mà cậu gửi căn bản không hề tồn tại.Con ngươi của Dương Gian hơi chăm chú:- Không tồn tại? Chuyện này sao có thể chứ, cô không điều tra sai đó chứ.Trong quan tài là con quỷ nhưng không đến mức ngay cả tấm ảnh cũng là bộ dạng của quỷ chứ.Lưu Tiểu Vũ nói:- Không có khả năng đó đâu, tôi đã sử dụng kho tư liệu toàn bộ cả nước của Siêu Máy Tính, mức độ trùng khớp của tấm ảnh mà cậu đưa so với dự liệu trong kho tư liệu cao nhất là 60%, hơn nữa tôi cũng đã điều tra mấy trường hợp có độ trùng khớp cao nhưng không phát hiện được gì hết, ngoài ra tôi đã mời người giám định qua tấm ảnh, họ cho rằng tấm ảnh này có thể là...!Ghép thành.Dương Gian hỏi:- Nghĩa là gì?Lưu Tiểu Vũ nói.- Cái này cũng có nghĩa là ban đầu chụp nhiều bức ảnh về nhiều người, sau đó hỗn hợp toàn bộ tấm ảnh này lại với nhau, cậu hiểu không?Đang ngồi ở bên ngoài, Dương Gian nhìn tấm ảnh thờ ở phía trước quan tài mà có cảm giác lành lạnh khắp toàn thân.
Nghe Lưu Tiểu Vũ nói như thế, hắn mới cảm giác được bức ảnh này có chút khác so với hôm qua.
Dương Gian lấy chiếc điện thoại mở tấm hình chụp hôm qua lên, sau đó so sánh với bức ảnh thờ, quả nhiên, nó đã thay đổi một chút.Bình thường thì sẽ không cách nào phát hiện ra loại thay đổi của bức ảnh thờ hết, bởi vì nó quá giống với ngày hôm qua nhưng nếu cẩn thận so sánh một cách chi tiết chắc chắn sẽ phát hiện ra hai bức ảnh không phải một người.Bức ảnh thờ đang thay đổi?Mặc dù không biết vì sao lại như vậy, nhưng Dương Gian cảm giác được loại thay đổi này không phải là thay đổi tốt.
Lưu Tiểu Vũ không nghe được âm thanh từ đầu dây bên này nên vội vàng hỏi:- Alo, Dương Gian, còn nghe không vậy? Hồ sơ toàn bộ sự kiện về thôn Hoàng Cương mà cậu nhờ tôi đã điều tra giúp cậu rồi, hiện tại tôi sẽ gửi cho cậu, chắc cậu còn có cái điện thoại khác nhỉ, điện thoại vệ tinh không có chức năng xem hình ảnh đâu.- Có có.Dương Gian lập tức nói, sau đó đọc số điện thoại của hắn cho cô ta.
Chỉ chốc lát, hắn nhận được được một file dữ liệu.
Còn chưa kịp đọc những thông tin có liên quan đến thôn Hoàng Cương thì ngay khi mở ra hồ sơ, mắt hắn đột nhiên nheo lại, cả người nhảy dụng lên, gần như rời khỏi mặt đất.- Chuyện này, sao có thể như thế chứ? Sao có thể như vậy được.Vừa nhìn tin tức trên hồ sơ đã khiến cho hắn có một cảm giác hoảng sợ mà ngay lúc này, có ba chiếc xe thể thao chạy thẳng vào thôn.….Dương Gian nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, giờ phút này trên màn hình điện thoại của hắn hiển thị một phần tư liệu đặc biệt, là hồ sơ chuyện linh dị của thôn Hoàng Cương Thành phố Đại Xương.
Lướt xuống phía dưới, bắt đầu xuất hiện những thông tin nhắc đến thôn Hoàng Cương.“Tháng xx năm xxxx...!Thôn Hoàng Cương ở thành phố Đại Xương xảy ra một chuyện linh dị, toàn bộ người dân bị biến mất trong một đêm.”Phía dưới là một tấm bản đồ vệ tinh.
Phía trên tấm bản đồ vệ tinh những là kiến trúc, nhà cửa mà ngay cả con người và vật nuôi như gà vịt, chó mèo, đều biến mất, xung quanh không còn một cái gì hết.
Giống như người ta chụp bản đồ vệ tinh của ngôi làng, sau đó dùng phần mềm xóa toàn bộ mọi thứ, chỉ còn lại một vùng đất trống không.Không, không phải là không còn sót lại thứ gì, ở chính giữa thôn còn xuất hiện một thứ.Một cỗ quan tài.Hình ảnh rất rõ ràng, Dương Gian có thể quan sát toàn bộ chi tiết trên cỗ quan tài này, từ hình dáng, màu sắc, thậm chí thấy được vài chi tiết nhỏ trên thân quan tài nhưng điều khiến hắn giật mình chính là cỗ quan tài này lại giống như đúc với cỗ quan tài nằm bên trong linh đường.
Điểm khác biệt duy nhất chính là ở trong bức ảnh này lại có một cái bóng mơ hồ đang đứng bên cạnh quan tài, có điều không cách nào thấy rõ hình dáng được.Giống như bị một loại lực lượng nào đó quấy nhiễu, cứ cho là sử dụng vệ tinh tiên tiến nhất đi nữa thì cũng không thể nào chụp rõ ràng được.Dương Gian tiếp tục lướt xuống dưới.Chuyện linh dị xảy ra ở thôn Hoàng Cương là ba ngày sau đó, vốn dĩ là đã biến mất nhưng toàn bộ thôn làng lại đột nhiên xuất hiện, chỉ có điều toàn bộ người dân đã một đi không trở lại...!Trong vòng một đêm, toàn bộ thôn dân trong làng không còn một ai.
Mức độ ảnh hưởng của chuyện linh dị này rất lớn, Phùng Toàn là Cảnh sát Quốc tế, người phụ trách trị an ở trong thành phố Đại Xương lúc này đã nhận nhiệm vụ điều tra chuyện này.Từ tài liệu xem ra, Phùng Toàn chính là người cảnh sát tiền nhiệm của Chu Chính ở thành phố Đại Xương.“12 giờ 50 phút, ngày xx tháng xx năm xxxx: Cảnh sát Phùng Toàn đến thôn Hoàng Cương.”“13 giờ 15 phút, Phùng Toàn chính thức tiến vào thôn Hoàng Cương.”Thời gian hành động đến đây là kết thúc, tiếp đó là một loại tư liệu theo hình thức nói chuyện.- Đã xác nhận việc thôn dân biến mất toàn bộ, có khả năng do lệ quỷ gây ra.- Vì đảm bảo an toàn nên tôi không thể đi vào trong thôn quá lâu.- Tôi đã nhìn thấy một cái quan tài, hiện tại quan tài bị mở ra...!Không quan sát thấy người đứng cạnh quan tài như hình ảnh chụp từ vệ tinh, tôi đoán bóng đen đó là lệ quỷ, không cách nào xác định được mức độ nguy hiểm.- Hôm nay không xảy ra chuyện gì hết, vì thể tôi quyết định mạo hiểm ở lại thôn Hoàng Cương một ngày, ít ra thì tôi muốn xác nhận rõ xem con quỷ kia có còn ở trong thôn nữa hay không..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...