Alex cũng nghe theo Phan Bá, gật đầu cúi thấp người.
Rồi cả hai lò dò ra gần cửa sổ thì chỉ thấy thấp thoáng bóng nhân hình ở xa đang tiến lại, không rõ là địch hay bạn.
Khẽ giơ tay để lên miệng, Phan Bá lò dò vớ lấy con dao bầu, dắt vào thắt lưng.
Sau đó hắn dùng dao xé rách ba lỗ trên mũi giày, gắn ba cây đinh vào mũi giày, rồi tìm lấy băng keo quấn lại.
Alex thấy hắn cẩn thận vũ trang thì ánh mắt lộ rõ vẻ tán thưởng.
Cô cũng lò dò cầm lấy một cây rìu ngắn dắt ở hông, tay cầm một con dao dài khác, thêm một cái nắp vung to làm khiên đỡ.
Phan Bá thấy Alex cũng chuẩn bị xong thì tiến tới nói nhỏ vào tai: “lát nữa tôi sẽ núp ở phía sau cánh cửa sẽ không thể quan sát, cô núp ở cái sau cái bàn xéo góc, nhìn ra đó cảnh giác giúp tôi.
Nếu là kẻ địch thì giơ nắm đấm, nếu là bạn thì xòe bàn tay”.
Alex gật gật đầu tỏ rõ hiểu ý.
Nhưng trong đầu Phan Bá chợt nghĩ đến điều gì, cảm thấy tình huống hiện tại không đúng lắm, vì theo diễn biến phim cả Nate và Ba Ngón không thể về nhanh như vậy, mới chỉ qua hơn năm phút thôi.
Phan Bá lại nói nhỏ với Alex: “Tôi có cảm giác không ổn lắm, như vầy đi, nếu như là kẻ địch, mà lại là kẻ địch mạnh, tôi sẽ tấn công hắn bằng dao, có thể hắn chặn được thì tôi sẽ dùng chân đá vào bụng hắn, sau đó tôi sẽ lập tức lăn người xuống đất, cô hãy ném cây rìu ngắn vào hắn.
Cô biết rồi đấy, tình huống của tôi chiến đấu không khả quan lắm”.
Alex hơi kinh ngạc vì Phan Bá cẩn thận như vậy.
Nhưng cô tỏ vẻ hiểu ý: “Được rồi, tôi sẽ cố gắng”.
Nói đoạn cả hai đều vào vị trí chờ đợi…
Đợi thêm ba phút, Phan Bá đầu đã lấm tấm mồ hôi.
Đang mất kiên nhẫn thì cánh cửa phòng ngoài cọt kẹt một tiếng rồi mở ra, bên ngoài có bóng người tiến vào, Alex nheo mắt nhìn kỹ.
Bóng người bước vào nhà với cái đầu đầy tóc xù, ngũ quan lệch lạc, một con mắt đã bị da kéo che mất.
Alex hoảng sợ nắm tay giơ lên với Phan Bá.
Nhìn ra vẻ mặt và cử chỉ của Alex, Phan Bá biết ngay tình hình không ổn, lập tức dùng hết sức vung mạnh cây dao ngang đầu.
Nhưng kẻ đến phản xạ chiến đấu cực kỳ nhanh, hắn lập tức giơ cây búa hắn đang cầm lên đỡ.
Nghe “choang” một tiếng, cả hai tách rời nhau ra.
Phan Bá kinh ngạc hô lên: “One eye?”.
Tuy bị bất ngờ nhưng Phan Bá cũng phản xạ nhanh chóng, chân trái đá lên vào eo của One Eye.
Nghe roạt một tiếng, eo tên đột biến rách ra ba đường máu.
Tên này rống lên một tiếng đau đớn, tay trái nhanh chóng vung nắm đấm to như cái tô của hắn về phía mặt Phan Bá.
Nhưng như Phan Bá dự liệu, cả người hắn đổ xuống lăn một vòng.
Phía sau Alex bị che khuất đã đứng dậy, tay ném cái rìu ra.
One Eye bị bóng tối làm cho nhìn không rõ, lại thêm thị lực hắn bị yếu nên không rõ có người khác phía trong.
Chỉ nghe phịch một tiếng, cái rìu ngắn cắm vào bên ngực phải.
Lập tức One Eye rống to lên tiếng thứ hai.
Phan Bá lập tức chớp lấy cơ hội, phóng tới dùng dao bổ ngang eo tên Một Mắt.
Nhưng mà Phan Bá tính sai sự lỳ lợm của tên Một Mắt.
Chỉ thấy hắn lùi sang bên phải tránh cú chém của Phan Bá, đạp một cước vào bụng Phan Bá, tay nhanh chóng rút cây rìu ngắn ra.
Lợi dụng Phan Bá chưa phục hồi, hắn ném mạnh cây rìu về phía Alex.
Alex hoảng hốt giơ vội cái nắp vung lên chắn.
Nghe “choang” một tiếng, Alex bị ngã ngồi xuống đất, cái nắp vung văng ra.
Lúc này tên One Eye gầm lên tiến về phía Phan Bá tay cầm cái búa to đập về phía đầu.
“Chết tiệt, hắn nhanh quá” Phan Bá hô một câu tức tối.
Rồi giơ tay cầm dao lên đỡ ngang người hơi chếch qua phải tránh né.
Lực đạo của One Eye lớn cực kỳ, cộng thêm quán tính cây búa đập vào con dao của Phan Bá làm tay hắn tê rần.
Phan Bá thể lực không còn bao nhiêu mà lại bị tấn công dồn dập, tránh né vài đòn của One Eye đã đi đến góc tường.
One Eye cười gằn rồi tiếp tục xấn tới tấn công, một cú vung búa nhanh từ dưới lên.
Chiêu này của One Eye, quá nhanh, quá hiểm, Phan Bá chưa đứng vững đã đến.
Trong lúc nguy cấp Phan Bá thầm hô trong đầu: “kích hoạt thiên phú, gia trì 200% tố chất thân thể, kéo dài 5 giây”.
Chỉ số ý chí lập tức giảm còn 1, chạm đáy nguy hiểm.
Phan Bá thấy cả cơ thể nhộn nhạo, một luồng năng lượng bùng nổ trong người hắn.
One Eye đang cười gằn vì sắp chiến thắng thì một ánh dao cực nhanh lóe lên.
“Soạt” một tiếng, tay phải nắm lấy búa của hắn đứt rời ra.
Chưa kịp cảm nhận đau đớn thì ngực hắn bị một lực lớn đập vào, kèm theo 3 lỗ thủng.
Cả thân hình như con bò mộng của One Eye bay ngược ra sau.
One Eye người vừa chạm sàn thì lại thấy một bóng đen nhanh chóng ập tới.
Cảm thấy nguy hiểm, One Eye giơ cánh tay trái lên đỡ, lại dùng chân đạp mạnh ra.
“Soạt” tiếng thứ hai, cánh tay trái của hắn cũng bay đi.
Nhưng may mắn One Eye thành công đạp văng bóng người đó ra bên trái.
Phan Bá liều mạng điên cuồng chặt được hai tay của One Eye thì cũng bị thương khi nhận trực tiếp cú đạp vào ngực.
Nhưng không hắn không dám chậm trễ, ngay lập tức hạ cây dao bầu cắm xuống giữa cổ của One Eye.
Nhìn ánh dao hạ xuống trong khoảnh khắc mà One Eye cảm thấy như ngàn năm, ánh mắt hắn che kín sự sợ hãi.
One Eye chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, rồi con mắt, lỗ mũi bị một cơn mưa máu vấy lên.
Đầu óc hắn mơ hồ một mảnh…
One Eye giật giật ba hồi rồi tắt thở chết!
“Keng! Giết chết nhân vật One Eye nhận được 100 điểm, một chi phiếu cấp F” trong đầu Phan Bá vang lên âm thanh máy móc.
Nhưng Phan Bá giờ không có sức mà tìm hiểu, thời gian tác dụng phụ đã đến, thều thào nói với Alex: “...Chạy đi… tình huống không ổn…”
Alex chứng kiến hết, thấy Phan Bá đang bị dồn ép vào góc tường, định tiến tới giúp đỡ thì hắn lại bộc phát, giết cho One Eye trở tay không kịp.
Hình ảnh ấy cộng thêm hắn không màng nguy hiểm chạy tới cứu mình, Alex chợt thấy Phan Bá dần cao lớn trong lòng mình…
Vội vã dìu Phan Bá dậy, Alex choàng tay hắn qua đầu, dùng hết sức lôi kéo hắn ra khỏi căn nhà nguy hiểm này, cả hai tập tễnh bước đi….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...