Con mình?
Không chỉ có An Tịnh sốc một mình,đến Nam Hạo cũng choáng không kém.Thiên ơi,anh đang nói cái gì đây?... -∆-
Nam Hạo ngại thối mặt nhưng vẫn rất bình tĩnh.Anh ho khan vài cái,mặt nghiêm nghị hơn hẳn
"Khụ...không có ý đó.Chỉ là tôi nghĩ nếu cô học ban xã hội Tiểu Đồng ắt hẳn cũng sẽ học xã hội..."
"Anh thích Tiểu Đồng?"An Tịnh hỏi,mắt vẫn dán vào tờ giấy phân ban,sắc mặt hơi trầm xuống.
Tiểu Đồng sao?Đúng là anh có thích như cùng lắm chỉ xem như em gái.Biết là vậy nhưng anh vẫn gật đầu,không phủ nhận lời An Tịnh
"Thích đến nỗi muốn lấy nó làm vợ?"
"Đúng vậy..."Anh nói chắc nịch.
"Thế còn Giang Nguyệt,anh tính sao?"
"Cô ấy sắp đi Mĩ rồi,còn có hẳn một vị hôn phu nên tôi chia tay cô ấy...Tôi muốn đến với Tiểu Đồng"
Anh vừa xong,An Tịnh đứng phắt dậy,tay nắm chặt tờ giấy phân ban đi thẳng vào phòng,giọng hơi trầm:"Được,theo ý anh..."
Tiểu Đồng đứng bên ngoài,từ đầu đến cuối cuộc trò chuyện cô nghe được tất,cười tủm tỉm.Không cần An Tịnh học xã hội,chỉ cần anh muốn cô chắc chắn sẽ học ban xã hội.
An Tịnh nằm dài trên giường vùi mặt vào gối bông,cổ họng nghẹn ứ,cảm giác như sắp không thở nổi vậy.Cô rõ ràng biết Nam Hạo thích Tiểu Đồng nhưng đến khi nghe chính miệng anh nói ra,trong tâm lại nhức nhối vô cùng...
Hai ngày sau đó,giấy phân lớp được dán trên bảng thông báo.Tiểu Đồng vào lớp C,còn An Tịnh lẽ ra cũng được học lớp C nhưng đã xin chuyển vào lớp D.Có lẽ cô muốn tránh mặt Tiểu Đồng một thời gian...
Cái lớp 11D này tàn tệ hơn cô tưởng.Rõ biết lớp này kỉ luật yếu nhất trường nhưng chẳng ngờ lại đến mức này.Vừa bước vào lớp đã thấy ngay một đống giấy vụn nằm ngổn ngang,bàn ghế lệch lạc,thùng rác bình thường đặt cuối lớp nhưng lại bay lên tận bàn giáo viên.Học sinh chạy lên chạy xuống,nhảy lên bàn cực kì hỗn loạn
"Tụi bây ơi,ra chào đón bạn học lớp A mới chuyển đến này..."
Bạn nữ tóc vàng phía dưới hô to,ngay lập tức một đống giấy vở được vo tròn bay ào ạt về phía cô.An Tịnh giật mình,theo bản năng ôm đầu ngồi xổm xuống.Giấy ném vào người thật ra cũng chẳng đau tẹo nào,bất giác cô thấy bóng dáng cao cao đang che chắn trước mặt mình,anh ta nhặt giấy dưới đất liên tiếp phản công về phía bên kia
"Các cậu chơi gian nha,sao lại chơi trò 24 đấu 1 thế"_Đường Doãn Khiêm quay sang nhìn cô cười khì khì
"Đúng đấy,tôi về phe bạn mới..."
"Tôi cũng vậy.."
...
Không bao lâu,họ đã về phe cô tới gần một nữa,bốc giấy ném nhau loạn xạ.An Tịnh thấy vui vui cũng tham gia nốt.Có An Tịnh tham gia vào,các bạn học mới chơi máu lửa hơn hẳn,tiếng cười vang đến tận dãy C.Đến khi giáo viên vào lớp thì mới ngừng lại,họ chen nhau chỉnh bàn,nhặt giấy vụn bỏ vào thùng rác,ai nấy miệng cười khúc khích mặc cho lão sư đứng trên bục giảng lẳc đầu ngao ngán...
Lớp tuy quậy phá nhưng lại khiến An Tịnh vui vẻ đến lạ,cảm giác rất thoải mái,tự nhiên như trong một gia đình chứ không như lớp trước:Gò bó,căng thẳng...
Giờ ra chơi,cả lớp 25 người thêm An Tịnh nữa là 26 túm tụm lại ở mấy bàn cuối buôn dưa tám chuyện
"Tôi nghe đâu An Tịnh là học sinh giỏi nhất nhì nước hoa cơ mà,sao lại vào lớp D nhỉ?"_Hạ Tiểu Ninh chống cằm nhìn An Tịnh,đầu nghiêng qua một bên ra vẻ thắc mắc
"Đương nhiên phải vào lớp chúng ta,mấy lớp kia toàn hùa theo Nam Hạo ấy mà...haha"_Ngô Sa Sa phán xong một câu liền cười ha hả,đám người kia nghe thế cũng cười theo.Đường Doãn Khiêm đập vai Tịnh,giơ ngón tay cái chỉ vào mình tuyên bố chắc nịch:"An Tịnh đừng lo,lớp D lâu nay chẳng nể nang gì Nam Hạo đâu,cũng không hèn nhát như lũ người kia.Ai đụng vào cậu bọn tôi đánh tất...Mọi người nhỉ?"
"Đúng vậy,đánh tất,ai cũng đánh tất"
An Tịnh nghe các bạn học hô đồng thanh thế kia,cô không nói gì,chỉ cười theo.Suy cho cùng lúc cô xin vào lớp D đúng là một lựa chọn đúng đắn...
Lúc về,An Tịnh có ghé vào tiệm cắt tóc,Ngô Sa Sa dọa nếu để tóc kiểu như cô có ngày bị tóc nhọn chọc cho mù mắt,Tịnh không muốn cắt đâu nhưng trước sau gì cũng phải cắt,cắt trước cắt sau gì cũng như nhau cả...
Gần nửa tiếng xong mới ra khỏi tiệm,hết 20 tệ của cô đấy.Tịnh vừa đi,vừa thích thú vuốt vuốt bộ tóc mái,lúc nãy cô có ngắm mình trong gương,trông cô đẹp hơn gấp mấy lần luôn ấy chứ...
Chiếc xe moto đen bóng xẹt qua rồi đậu ngay trước mặt cô.Đường Doãn Khiêm dựng xe,chạy quanh cô mấy vòng rồi trầm trồ khen ngợi
"Oh My God...An Tịnh của chúng ta đây sao?"
Hắn đưa tay nghịch mớ tóc mái của cô,khen An Tịnh cắt tóc xong nhìn xinh hẳn ra...
Chiếc Lamborghini đằng sau dừng lại,Nam Hạo nghiến răng,dường như muốn bóp nát tay lái,anh liên tục bóp còi,bóp còi điên đảo,chỉ mong cho hai người trước mặt tách nhau ra ngay lập tức.Quả nhiên,họ dừng lại thật,chỉ có Đường Doãn Khiêm là hơi nhăn mặt
"Lên xe..."
Nam Hạo gắt giọng,trên mắt hiện rõ tia máu.An Tịnh không muốn lên,lên xe chỉ có làm phiền hai người họ,cô nhìn họ đùa nhau vui vẻ thật sự chịu không nổi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...