Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Có lần hắn giả làm hái hoa đạo tặc thay phiên cưỡng hiếp, các nàng vừa thống khổ vừa thỏa mãn. Người có hứng thú nhất với ý tưởng lạ lùng này không ai khác ngoài Kim Liên, trong hình tượng một mĩ phụ không được trượng phu hằng ngày tưới tắm gặp phải hái hoa tặc trên đường. Chỉ có điều sợ rằng những tên sắc lang ngoài kia cũng bị sự đói khát của nàng mà vắt kiệt.
- Kim Nhu không phải lúc nãy nàng đã cầu xin tha mạng sao, không lẽ lại muốn tướng công hành hạ.
Mĩ nhân mang vẻ đẹp băng sương này chính là Kim Nhu, nàng vốn không muốn cùng hắn trước mặt chúng tỉ muội biểu diễn nhưng sau khi bị dâm lực từ Kim Liên mê hoặc khiến bao nhiêu ham muốn trong người bộc phát.
Thời gian vừa qua được tướng công đặc biệt tưới tắm nhìn bên ngoài chính là nữ nhân cao quý nhưng khi nhìn thấy cự long của hắn hạ thể nàng lại một mảnh lầy lội.
- Hừ tướng công đáng chết ý thiếp không phải như lời chàng, thời gian gần đây thiếp thấy tu vi trong người tăng mạnh không phải chàng nói song tu công pháp gì gì đó chỉ có tác dụng với Mộc hệ tu sĩ sao?
Kim Nhu đỏ mặt, nàng thật sự đầu hàng trước tên sắc lang này.
- Thật kì lạ, tại sao trong người nàng lại có một tia chân khí quen thuộc. Đó… đó không lẽ là vô sắc khí từ Thiên Hạ Hồng Lô.
Bắt mạch nơi cổ tay trắng ngần, Trần Duyên đưa chân khí vào người nàng ngay tức khắt nhận ra tia liên kết. Mặc dù nhỏ yếu nhưng khẳng định không thể sai được.
- Liên nhi nàng mau dừng lại để ta tra xét Nhu nhi.
Hắn xoa má hồng dâm phụ đang thỏa thích bên dưới.
- Ah…ah sắc lang ngươi không thương tiếc ta mĩ phụ đã nhiều năm thiếu thốn…
- Hừ ta nói nàng tránh ra.
Kim Liên dâm đãng nhịp hông liên hồi nhưng khi biết hắn thật sự nổi khí nàng hoảng sợ thu lại vẻ dâm dật. Đối với nàng Trần Duyên là trời, là tất cả mĩ phụ thật sự lo sợ một ngày nào đó hắn không còn cần nàng nữa.
- Thiếp…thiếp chỉ muốn cùng chàng hoang hĩ, thiếp thề…sẽ không dám trái ý tướng công chàng…
Nàng ngọc thể run rẫy ôm chặt lấy chân hắn khóc lóc cầu xin.
- Tướng công chàng hãy tha cho tỉ ấy đi.
- Phải đó tướng công…
- Tướng công…
Các nàng ngày đêm cùng hắn trên giường đã thân thiết như tỉ muội ruột thịt liền không nở nhìn thấy nàng thống khổ như vậy.
- Các nàng muốn van xin thay nàng ấy sao?
- Chúng thiếp…
Bao lâu nay nói về nuông chiều thê tử Trần Duyên đứng thứ hai sợ rằng không có kẻ dám xếp thứ nhất. Không phải lo nghĩ mỗi ngày cùng những kẻ khác đau đầu tìm đủ mọi cách tồn tại, nơi đây chân khí dày đặc, thiên tài địa bảo các nàng nhận được gấp mười lần trước kia. Yên bình trong vòng tay của hắn tu luyện, cùng hắn đạp chân trên con đường tiên đạo.
- Tướng công chàng đừng nóng giận hay là…
Hạ Thảo mắt phượng chớp động thủ thỉ vào tai hắn.
- Ừm chủ ý này không sai.
Kim Liên lo sợ dùng ánh mắt cầu cứu nhìn qua Hạ Thảo.
- Ta cấm dục nàng nữa năm có phục hay không?
Mĩ phụ rùng mình nàng đã quen hằng đêm được hắn tưới tắm, nhờ tác dụng thần kì của Thiên Hạ Hồng Lô khiến căn bệnh kì quái kia đã phần nào thuyên giảm. Nhưng cứ mỗi kì trăng lên nàng lại thống khổ như tan xương nát thịt phải cùng Trần Duyên giao hợp để làm dịu cơn đau nhưng hắn lại…
- Thiếp… thiếp phục, đội ơn tướng công tha bổng.
Nàng như xác không hồn quỳ phục nơi đó chúng tỉ muội phải kéo tới nâng nàng rời đi.
- Không phải chàng có chủ ý muốn cùng Nhu muội xác nhận điều gì sao?
Thấy tâm trạng hắn nặng nề, Hạ Thảo tâm tư thông minh cố ý đánh sang chuyện khác.
- Không sai, Nhu nhi nàng lại gần đây.
Thiếu nữ chần chờ, tuy đúng là đã nhiều lần hoang hỉ cùng hắn nhưng chúng đều là do bị Kim Liên xúi dục. Nay đã tỉnh táo trước ánh mắt nhiều người chăm chú nàng cảm thấy ngượng ngùng.
Bắt lấy tay nàng, vận thần thông Thiên Hạ Hồng Lô.
- Quả nhiên là vô sắc nguyên khí.
Từ khi thần thông đột phá, từ lục nguyên khí lúc đầu Thiên Hạ Hồng Lô phai sắc từng ngày. Nhưng thấy tác dụng không hề thuyên giảm thậm chí còn mạnh mẽ hơn lúc trước nhiều lần khiến Trần Duyên cũng không có nhiều bận tâm. Nhưng lần này quả thật là kì bí, trong người Kim Nhu lại có khí tức của vô sắc nguyên khí thứ mà trước đây chỉ có ở những thê tử mang trên người Mộc hệ mới có thể tồn tại.
- Các nàng cũng lại gần ta.
Hắn lần lượt tra xét những nữ nhân không phải là Mộc hệ tu sĩ, đúng như dự kiến tất cả đều đã dần hình thành, chỉ là số lượng nhiều ít khác nhau.
- Không lẽ bản chất nguyên khí của ta cũng đã không còn như ban đầu mới khiến các nàng có thể hấp thu.
Hắn bộc phát ý nghĩ kì lạ.
- Không còn chưa thể khẳng định, nhưng đây lại là một tin tức cực tốt.
Trần Duyên không thể tùy ý suy diễn, nhưng hắn lại mỉm cười kì lạ. Liền sai Hạ Thảo hầu hạ mặc lại y phục nhanh chóng rời đi động phủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...