Không Phụ Thê Duyên


Những ngày kế tiếp, mỗi ngày Hoắc Thù đều đi Lệ Nghiên viện cùng may vá thêu thùa với Hoắc Nghiên
Hoắc Diệu lúc đầu đi hai ngày, tiếp theo liền không đi
Hoắc Nghiên thấy thế có chút căm giận nói cùng Hoắc Thù: "Nàng đây là đang đề phòng tỷ đó, vì muốn nhìn xem tỷ làm gì nên da mặt dày cùng lại đây.

Chờ đến khi nàng phát hiện nữ hồng của tỷ không ra sao, cảm thấy vừa lòng liền không đến nữa.

Cửu muội người này, luôn luôn tranh cường háo thắng, tâm tư lại hẹp, một chút việc nhỏ liền có thể làm nàng ủy khuất cả nửa ngày.

Trời mới biết nàng có thật ủy khuất hay không, hay là chỉ làm cho người ta xem, cố tình tổ mẫu lại ăn bộ dạng này của nàng hoài, cũng không chê mệt đến hoảng"
Trong lòng Hoắc Thù đồng ý lời này của nàng, trở về mấy ngày nay, cũng đủ làm nàng thấy rõ tính cách của muội muội này
Bà ngoại đã từng nói, cô nương gia nũng nịu một chút cũng không có gì, nhưng nếu đối với người nhà mình cũng tính tình keo kiệt như thế, đó là điều tối kỵ, dễ bị người khác ghét, trước khi chưa xuất giá, ở nhà là kiều khách, người nhà còn có thể chịu đựng vài phần, nhưng tương lai sau khi gả chồng vẫn tính tình như cũ sẽ liền chịu tội
Bất quá Hoắc Thù phát hiện, lần trước ở phủ Ý Ninh Trưởng công chúa, Hoắc Diệu thoạt nhìn cũng tính bình thường, lễ nghi quy củ liền không sai, đối với người ngoài cũng là bộ dạng tự nhiên hào phóng, tẫn hiện phong phạm đích nữ hầu môn, Hoắc Thù liền biết được muội muội này kỳ thật cũng là người có hiểu biết
Tính tình này của nàng chỉ đối với người nhà, ỷ có lão phu nhân yêu thương, cho nên mới giở chút tính tình, còn đối với người ngoài, lễ nghi quy củ nên có vẫn phải có
Là một thông minh, lại là người thông minh làm người ta chán ghét
Sau khi hiểu rõ điểm này, Hoắc Thù liền ném muội muội này sang một bên, nên thế nào liền như thế đó, chỉ cần muội muội này không đến nơi của nàng tự cho là thông minh, nàng cũng lười phản ứng lại
Trước sinh thần của Hoắc lão phu nhân một ngày, Hoắc Thù cùng Hoắc Nghiên rốt cuộc cũng chuẩn bị xong thọ lễ
Nữ hồng của Hoắc Nghiên cùng Hoắc Thù là kẻ tám lạng người nửa cân, trình độ đều không hơn gì nhau, nhìn cũng chỉ là đường may chỉnh tề, trừ cái này ra, không còn bất luận chỗ nào xuất sắc nữa.

Thọ lễ lần này các nàng chuẩn bị cho Hoắc lão phu nhân là các loại đồ vật nhỏ như ớ giày, khăn tay, đai buộc trán, bởi vì không có làm hình thức gì phức tạp, cho nên làm lêm cũng rất đơn giản
Tĩnh An Hầu phu nhân kiểm tra kim chỉ của hai cô nương, lời bình nói: "Không tồi, đường may chỉnh tề tinh mịn"
Cũng chỉ có ưu điểm duy nhất này! Đây là lời Tĩnh An Hầu phu nhân không nói rõ

Đáng tiếc hai cô nương không nghe thấy, được nàng khẳng định đều vô cùng cao hứng.

Đặc biệt là Hoắc Nghiên, vốn là nàng không yêu thích may vá thêu thùa, nếu không phải lần này có Hoắc Thù cùng làm, hai tỷ muội bên cạnh nhau vừa làm vừa nói chuyện phiếm, mới có thể ngồi làm trên nửa ngày mà không phát giận bỏ qua không làm nữa
Hoắc Thù sau khi được Tĩnh An Hầu phu nhân khẳng định, dọn dẹp tốt đồ đạc, mắt thấy sắc trời cũng không còn sớm lắm, liền đứng dậy cáo từ rời đi
Hoắc Nghiên ở phía sau nói: "Thất tỷ, ngày mai chúng ta cùng đi thỉnh an tổ mẫu, đừng đến muộn đó"
Hoắc Thù lên tiếng
Chờ sau khi Hoắc Thù rời đi, Tĩnh An Hầu phu nhân mang theo nữ nhi vào bên trong nhà, gọi nha hoàn mang trà lại đây, cầm trong tay thành phẩm nữ nhi làm gần đây, cười nói: "Xem ra con cùng Thù tỷ nhi chơi chung cũng không tồi"
Hoắc Nghiêm cao hứng mà nói: "Tỷ muội trong nhà nhiều như vậy, cũng chỉ có Thất tỷ hợp ý con, không giống như các tỷ muội khác, nói một lời thường vòng tới vòng lui, thường thường nghĩ một đằng nói một nẻo, nghe xong liền thấy mệt người, con mới không kiên nhẫn chơi cùng các nàng"
Tĩnh An Hầu phu nhân nghe xong, nhịn không được bật cười, rồi có chút bất đắc dĩ
Tiểu nữ nhi không phải không thông minh, mà là tính tình nàng nóng nảy, không kiên nhẫn ứng phó loại chuyện mày, so với đại nữ nhi Hoắc Đình, tiểu nữ nhi thiếu chút ổn trọng cùng khắc chế, loại tính tình này, thật sự không thích hợp tiến gả gia đình phức tạp, tương lai kiếm mối hôn sự cho nàng, không thiếu được phải tìm các nhà có thành viên đơn giản một chút
Xem ra, Vệ Quốc Công phủ bên kia là không được rồi
Nghĩ đến đây, Tĩnh An Hầu phu nhân thấy mất mát rất nhiều, nhưng rồi lại nhẹ nhàng thở ra
Nàng đã có một nữ nhi gả vào quận vương phủ, đã là gả cao, nữ nhi còn lại không cần lại tìm nơi nhà cao cửa rộng, có thể nhìn việc này thoáng hơn một chút, đến lúc đó hảo hảo tìm kiếm
*** Truyện chỉ đăng tại .wattpad.com/search/nhamy111***
Hoắc Thù vừa trở về ngũ phòng, liền thấy phụ thân Hoắc Ngũ lão gia từ bên ngoài trở về
Nhìn thấy trưởng nữ, Hoắc Ngũ lão gia cũng có chút cao hứng, mỉm cười hỏi: "Thù nhi đi nơi nào về?"
"Đi đến chỗ Bát muội, cùng nàng thêu thùa may vá" Nói, Hoắc Thù nhớ cái gì đó, từ trong các đồ vật Anh Thảo đang cầm trên tay lấy ra một cái vớ nam trắng tinh, mặt trên đơn giản thêu một mảnh lá thanh trúc, trừ cái này ra, trên mặt vớ cũng không còn gì khác
"Cha, đây là làm cho cha!" Hoắc Thù đưa qua nói "Làm không được tốt lắm, người đừng ghét bỏ nha"
Hoắc Ngũ lão gia có chút thụ sủng nhược kinh, nơi nào mà ghét bỏ, chỉ cảm thấy là thanh trúc trên mặt vớ có chút thô lậu nhưng nhìn chung thì vô cùng đáng yêu
Đây là do trưởng nữ làm cho hắn, cũng là một món duy nhất, hắn làm sao mà không cảm động được.

Tuy rằng tiểu nữ nhi cũng thường làm cho hắn một ít đồ vật nhỏ, công phu thêu thùa so với món này còn tinh tế hơn, nhưng điều làm hắn cảm động là phần tâm ý này của trưởng nữ

Hoắc Thù sau khi đưa đồ qua, thấy phụ thân đang dùng vẻ mặt cảm động nhìn mình, không cho hắn mặt mũi nói đây là mình dùng để luyện tập, không có ý gì khác, sau khi nhìn thấy phụ thân mới nhớ tới thứ này, căn bản cũng không tính trước có hợp chân hay không nên khả năng là mang không vừa
Bất quá loại lời nói thật này, tốt nhất là không nói nữa, tránh tổn thương tình cảm
Vì thế Hoắc Thù liền nói: "Phụ thân thích thì tốt rồi, về sau có rảnh, con lại làm cho phụ thân"
"Tốt, vậy làm phiền Thù nhi" Nữ nhi hiếu thuận với mình, còn có việc nào càng làm cho mình cao hứng hơn sao? Hoắc Ngũ lão gia nhìn khuôn mặt trưởng nữ cực giống chính thê, cảm thấy thập phần yên lòng
Phụ tử hai người nói với nhau một lát, rồi mới trở về phòng từng người
Ngũ phu nhân đang ở trong viện cùng nữ nhi thảo luận về thọ lễ muốn tặng cho lão phu nhân, sau khi nghe nói việc hai cha con kia tình thâm, ngực thắt lại, khí cũng không thuận
"Vừa mới trở về liền muốn tranh sủng, ta quả thật không nhìn lầm nàng" Ngũ phu nhân châm chọc mỉa mai, "Cái việc may vá đó của nàng, do phụ thân con thương tiếc nàng mới cảm thấy tốt, nơi nào so sánh được với con ta" Sau đó nói với nữ nhi, "Ngày khác Diệu nhi lại làm xiêm y cho phụ thân, làm cho hắn thật cao hứng"
"Nương, đừng nói như vậy nữa!" Hoắc Diệu khuyên nhủ, "Thất tỷ trước kia vẫn luôn ở tại Tây Bắc, phụ thân tự thấy thua thiệt nàng, nên sẽ cảm thấy tỷ tỷ làm gì cũng đều tốt, con cho dù có làm nhiều, cũng không bằng đôi vớ tỷ tỷ làm"
Ngũ phu nhân nghe được chua xót, rõ ràng nữ nhi nuôi tại bên người cảm tình hẳn phải sâu hơn, trượng phu như thế nào lại ngược lại, đối với nữ nhi vẫn luôn không gặp lại tốt hơn một chút
Ngũ phu nhân lập tức nghiêm trang nói với nữ nhi: "Ngày mai khi tặng thọ lễ cho tổ mẫu, con nhớ biểu hiện thật tốt, đây chính là cơ hội khó có được, đến lúc đó phu nhân các nhà tới cũng không ít ...."
Nghe ra ý tứ trong lời nói mẫu thân, Hoắc Diệu đỏ mắt hờn dỗi một tiếng: "Nương!"
Ngũ phu nhân cũng không để bụng, tuy rằng sang năm nữ nhi liền mười ba tuổi, cô nương mười ba tuổi đã không còn nhỏ, rất nhiều công hầu phủ đến tuổi này của cô nương nhà mình đã bắt đầu suy xét việc hôn sự cho nữ nhi, qua thời gian mấy năm.tinh tế tìm kiếm, chờ đến khi cập kê, vừa lúc có thể đem việc hôn sự định xuống
*** Truyện chỉ đăng tại .wattpad.com/search/nhamy111***
Hôm sau, thời tiết nhìn có chút âm trầm, mặt trời vẫn luôn trú ẩn trong mây không chịu ló dạng ra ngoài, gió thu mát lạnh từng đợt thổi qua đầu cành hoàng điệp, thường xuyên có lá rơi rụng xuống.
Vì thế bọn hạ nhân quét tước gặp thời điểm cần lưu ý nhiều hơn, thường một ngày cần phải quét vài lần cũng là có nguyên nhân
Bởi vì hôm nay là ngày sinh Hoắc lão phu nhân, Tĩnh An Hầu phủ giăng đèn kết hoa, hỉ khí ngời ngời.

Sớm tại mấy ngày trước, bài trí trong phủ đã bị biến đổi lớn, đổi thành một ít khí cụ vui mừng, thậm chí trên hành lang còn treo lên đèn lồng màu đỏ, xua đi phần nào ảm đạm cuối mùa thu
Sáng sớm, Tĩnh An Hầu phủ đã mở cửa đón khách, đầu tiên chính là thông gia của Tĩnh An Hầu phủ
Hôm nay Vĩnh Quận Vương thế tử phi Hoắc Đình cũng về nhà mẹ đẻ, đi trở về cùng nàng còn có Vĩnh Quận Vương thế tử, mang theo hai nhi tử cùng nhau trở về

Hoắc Đình gả vào Vĩnh Quận Vương phủ đã được vài năm, mới vừa gả qua một năm, liền hạ sinh được nhi tử, mấy năm kế tiếp liên tiếp sinh thêm hai nhi tử, hiện tại trong bụng đang mang thêm một đứa, tuy không biết thai này là nam hay nữ, nhưng nàng đã có ba nhi tử bên thân, thai này dù là nam hay nữ cũng không quan trọng
Đây là lần đầu tiên Hoắc Thù nhìn thấy vị đại tỷ tỷ có hiền danh trong kinh thành, làm người rất chi thành công, ngay cả Ý Ninh Trưởng công chúa cũng đối với nàng thập phần hài lòng, thế nên cũng mang đến rất nhiều chỗ tốt cho bọn muội muội phía dưới
Gương mặt nàng hơi tròn, mặt mày nhu hòa đoan chính thanh nhã, khí chất ổn trọng, là một nàng dâu hào môn đủ tư cách.

Vì thân mình đang mang thai ba tháng, dáng người tương đối nở nang, mặc một kiện áo ngoài rộng rãi hoa văn hải đường hồng, phù dung hoa cùng hoa sơn trà, tôn lên làn da hồng nhuận, được hai nha hoàn đỡ hai bên, yểu điệu đi tới
Hoắc lão phu nhân nhìn thấy trưởng tôn nữ cùng phu quân, vô cùng cao hứng, người vừa mới định cúi xuống thỉnh an cũng đã liền nâng nàng dậy, oán trách nói: "Không phải đã nói ngươi ở trong phủ nghỉ ngơi cho khỏe sao? Đều là người mang thai, còn cả ngày chạy ra bên ngoài"
Hoắc Đình thuận thế đứng lên, ngồi xuống bên cạnh lão phu nhân, cười nói: "Sinh thần tổ mẫu, làm cháu gái tự nhiên phải về tới, huống hồ thai của ta đã ổn, không có gì đang ngại" Nói, lại làm nũng nói tiếp, "Chẳng lẽ tổ mẫu không muốn ta trở về? Này thật làm người thương tâm quá đi"
Hoắc lão phu nhân bị nàng chọc đến mặt đầy tươi cười, tiếp theo nhìn hai đứa nhỏ tới đây cùng Hoắc Đình
Đại ca là Chân ca nhi, năm nay 6 tuổi, là trưởng tử Hoắc Đình, nhìn rất là ổn trọng, đứa nhỏ hơn kia 4 tuổi, còn một đứa năm nay vừa 2 tuổi, vì tuổi còn hơi nhỏ nên để lại ở nhà không mang theo
Vĩnh Quận Vương thế tử là nam nhân dáng người trung đẳng, thoạt nhìn có chút thành thật hàm hậu, sau khi thỉnh an Hoắc lão phu nhân cùng Tĩnh An Hầu phu nhân và các trưởng bối, chờ sau mấy cô em vợ thỉnh an hắn xong, liền đi ra ngoại viện tìm nhạc phụ cùng các anh vợ
Hoắc Đình cười mỉm mỉm nhìn các muội muội, khi ánh mắt rơi trên người Hoắc Thù liền hơi dừng lại, thoạt nhìn có hơi kinh ngạc, thực nhanh liền thu hồi thần sắc kinh ngạc kia, mỉm cười mà nhìn
Khi Hoắc Thù theo chân bọn tỷ muội đến thỉnh an vị đại tỷ nghe nói được gả tốt nhất kia, phát hiện vị tỷ tỷ này dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn nàng hồi lâu, khi chờ đại tỷ nhìn xong, đối diện với nàng là một đôi mắt đen trầm ổn
Hoắc Đình đem lễ gặp mặt đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho Hoắc Thù, kéo tay nàng cười nói: "Thì ra nhà chúng ta liền có Thất muội lớn lên xinh đẹp nhất, sau khi nhìn thấy Thất muội, ta mới biết được mình là trước kia là người kiến thức hạn hẹp" rồi nhìn lão phu nhân cười nói, "Bất quá cho dù có xinh đẹp, cũng là cháu gái tổ mẫu, đều là do tổ mẫu dạy dỗ tốt"
Thần sắc Hoắc lão phu nhân đình lại một chút, cười nói: "Xem mồm mép của ngươi này, cái gì cũng dám nói ra bên ngoài"
Càng ngày càng nhiều khách mời tới cửa, Tĩnh An Hầu phủ càng thêm náo nhiệt, đặc biệt là Xuân Huy Đường của lão phu nhân
Rốt cuộc Hoắc Thù cũng từ từ nhìn thấy được một đám biểu ca biểu tỷ biểu muội biểu đệ không đếm được, đều là theo cùng các trưởng bối qua phủ thỉnh an chúc thọ lão phu nhân.

Tĩnh An Hầu phủ sau trăm năm lăn lộn tại kinh thành, quan hệ thông gia không ít, mặc kệ là lưu tại kinh thành, hay vẫn riêng vào kinh chúc thọ lão phu nhân, hôm nay đều tề tựu lại khiến cho chính đường Xuân Huy đường đông đến nỗi tràn ngập người
Hoắc Uyển cùng Hoắc Quyên mang theo muội muội ở phòng khách Huyên Vũ Hiên đón tiếp kiều khách hôm nay đến cửa, đều là một ít cô nương tuổi tương đương, các cô nương sau khi cùng trưởng bối thỉnh an lão phu nhân, đã được dẫn tới phòng khách bên này ngồi chơi
Hoắc Thù bất quá hồi kinh mới chỉ hai tháng, thấy người không nhiều lắm, đối với người Hoắc gia biết rất chi là ít, Hoắc Nghiên không thiếu giới thiệu vì nàng
Sau khi biết được lẫn nhau, một số cô nương tính tình hoạt bát không kiên nhẫn ngồi chờ ở phòng khách, Hoắc Nghiên, Hoắc Diệu mang theo các nàng đi dạo vườn hoa, Hoắc Uyển, Hoắc Quyên ở lại phòng khách chiêu đãi
Hoắc Nghiên kéo Hoắc Thù đi qua, gia nhập vào trong các cô nương thường ngày chơi đến tốt
Hoắc Diệu cùng một cô nương bộ dạng thanh tú đi cuối cùng
"Đó chính là nữ nhi vợ trước Ngũ cô phụ sinh ra, tỷ tỷ ngươi?" Cô nương kia nhìn chằm chằm Hoắc Thù, đến bên tai Hoắc Diệu nhỏ giọng hỏi
Hoắc Diệu gật đầu

"Bộ dạng nàng thật xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn so với người" Cô nương thành thật nói
"A Đồng!" Hoắc Diệu không cao hứng mà dỗi nói, "Người rốt cuộc giúp ai nha?"
Thẩm Đồng nhún nhún vai, vẫn rất thành thật như cũ nói: "Ta nói chính là lời nói thật"
Thẩm Đồng là cháu gái nhà mẹ đẻ Hoắc lão phu nhân, đồng thời cũng là cháu gái nhà mẹ đẻ Ngũ phu nhân, bởi vì tầng quan hệ này, hai tỷ đệ Hoắc Diệu, Hoắc Thừa Tranh cùng Thẩm gia tương đối thân cận
Thẩm Đồng là đích nữ Vĩnh Bình hầu Thẩm gia, cùng Hoắc Diệu là biểu tỷ muội ruột thịt, hai biểu tỷ muội này xưa nay chơi đến rất tốt
Lần này Thẩm Đồng đến Tĩnh An Hầu phủ chúc thọ cô tổ mẫu, liền nghe nói sự tình nữ nhi vợ trước Ngũ cô phụ sinh ra đã hồi kinh, xưa đến nay quan hệ giữa con cái chính thê và con cái kế thê đều rất là vi diệu, khi Thẩm Đồng qua tới phủ còn tính an ủi biểu muội Hoắc Diệu một chút, rồi nhìn xem nữ nhi con vợ trước là dạng phẩm hạnh gì, không cho nàng khi dễ Hoắc Diệu
Nào biết hôm nay vừa thấy bộ dạng nàng quá xinh đẹp, Hoắc Diệu so với nàng, liền giống như làm nền
Cái này làm nàng nhịn không được thở ra, xem ra Hoắc Diệu thua cũng thật không oan uổng
Hoắc Diệu bị nàng làm tức giận muốn chết, cắn cắn môi, xoay người liền rời đi
Thẩm Đồng không thiếu được phải đi theo bồi tội mới làm cho nàng nín khóc mỉm cười
Cho đến khi thời gian không còn sớm lắm, đã đến giờ phải tặng thọ lễ cho lão phu nhân, các cô nương mới quay trở về
*** Truyện chỉ đăng tại .wattpad.com/search/nhamy111***
Hoắc lão phu nhân được Tĩnh An Hầu phu nhân mời đến chính đường đại sảnh, khi bọn con cháu Hoắc gia bắt đầu tặng thọ lễ, liền nghe hạ nhân nói, Ý Ninh Trưởng công chúa tới
Người ở đây đều sửng sốt
Ý Ninh Trưởng công chúa là đích công chúa do nguyên hậu của tiên đế sinh ra, cùng một mẹ với đương kim hoàng đế, thân phận tôn quý, làm người ở kinh thành xưa nay đều không hề bỏ qua sự tồn tại của nàng.

Ý Ninh Trưởng công chúa tuy thích ở nhà tổ chức các yến hội linh tinh, lại không thích đến cửa chúc thọ dành cho người khác vinh hạnh, có thể để Ý Ninh Trưởng công chúa tự mình đến cửa chúc thọ, đều là người thân phận cao quý
Nói trắng ra, thân phận lão phu nhân Tĩnh An hầu phủ còn chưa đạt đến trình độ được Ý Ninh Trưởng công chúa tự mình tới cửa
Hoắc lão phu nhân cũng tự mình hiểu, cho nên chưa bao giờ nghĩ hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa sẽ tới cửa chúc thọ cho bà, đột nhiên nghe thấy tin tức này, bà cũng ngây ngắn cả người
Tin tức Ý Ninh trưởng công chúa tự mình tới cửa chúc thọ lão phu nhân cũng làm ngốc mọi người ở đây
Vẫn là Vĩnh Bình Hầu phu nhân phản ứng nhanh, vội nói với lão phu nhân: "Cô mẫu, còn không mau mau đi nghênh đón công chúa!"
Hoắc lão phu nhân phục hồi tinh thần, vội nói: " Đúng vậy, mau đi nghênh đón".

Nói xong, vội cầm tay nha hoàn nâng thân người đi ra ngoài


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui