Không Phải Con Người

" Hãy nhớ kĩ, là phúc hay hoạ.. tất cả là do con lựa chọn "

Chaeyoung trên đường về vẫn nhớ mãi câu nói của bà cụ lặp lại bên tai. Nàng không biết rốt cuộc bà đang nói đến điều gì ? Còn vì sao đó là ai ? Là hồn ma tốt bụng ? Hay là người ? Theo cách bà nói đó chẳng phải là một ngôi sao may mắn sao ? Nhưng làm gì có ngôi sao may mắn nào biến thái như vậy !

Về đến nhà, thấy bé sóc vẫn đang ngủ, nàng mệt mỏi nằm dài lên giường rồi ngủ quên đi.

...

...

" Li à chúng ta xem bói đi, ở bên kia "

" Được thôi " - Bàn tay ấm áp ấy vẫn nắm lấy tay nàng không rời.

Họ cùng chui vào một túp lều nhỏ giữa chợ đêm nhộn nhịp. Một ông lão ngồi lọt thõm giữa những vật cúng xung quanh, tay ông đeo rất nhiều vòng tay đủ thứ hình thù, trên bàn có hai cây nến vàng, một cái chén lớn đựng nước và tiền đồng bên trong.

" Ông lão à, cái này xem như thế nào ? "
- Nàng hỏi.

Ông lão không nói một lời cầm tay nàng đặt vào chén nước, mắt ông nhắm lại miệng không ngừng niệm. Nàng cảm nhận được đồng tiền trong nước bắt đầu di chuyển dưới bàn tay, nước trong chén cuồn cuộn, một lúc sau chén nước trong veo chuyển thành màu đỏ sẫm như một chén máu..

" Hoạ diệt tộc ! "
- Ông lão đột nhiên thốt ra ba chữ.

Đôi mắt nàng run run...


" Joseon sẽ diệt vong... vì ngươi ! "
- Ông chỉ tay vào nàng, mắt trừng trừng.

Tiểu Chaeng sợ hãi hoang mang tột độ, Lalisa vội nắm lấy tay nàng đứng lên: "Đừng nghe kẻ khác nói linh tinh, chúng ta đi thôi "

" Hồng nhan bạc mệnh.. " - Lão già này lại nói ra bốn chữ làm sơn thần khó chịu.

Thấy hai người quay đi, ông lão nắm lấy tay áo Lalisa nói thêm một câu: " Hãy quay về nơi ngươi bắt đầu. Bằng không, ngươi sẽ mất đi thứ quý giá nhất "

Lalisa có chút dao động. Bàn tay sơn thần lôi nàng đi thật nhanh không muốn nghe những lời xui xẻo ấy, nhưng trong lòng vẫn là để tâm từng câu từng chữ.

" Nơi ngươi bắt đầu " ý của lão ta là gì ?

Nhớ lại anh trai mình cũng đã từng can ngăn nhiều lần, không thể phủ nhận Lalisa đang có một nỗi bất an rất lớn.. Chỉ là không để Tiểu Chaeng nhìn ra được.

" Nàng đừng tin ông ta, toàn là những trò lừa bịp. Chỉ cần nàng đừng rời xa ta, ta sẽ không để kẻ nào tổn hại đến nàng và những người nàng yêu thương "

Bàn tay công chúa bé nhỏ nắm lấy tay người mình yêu, ánh mắt nàng long lanh chứa đầy sự tin tưởng. Họ cùng nhau nhìn về một hướng bước thật chậm trên con phố đông người. Chợ đêm lung linh náo nhiệt, những đứa trẻ chạy đến chỗ hai người tiếng cười ríu rít, họ đã mua 2 chiếc lồng đèn từ bọn trẻ, cả hai cùng nhau viết ra ước nguyện của mình rồi thả bay chúng lên trời.

" Nàng vừa ước điều gì ? "

" Mẫu hậu từng nói điều ước là không được nói ra, nếu không sẽ không linh nghiệm "

Lalisa bật cười.
" Vậy sao ? Vậy ta cũng không nói "

Đột nhiên trời đổ cơn mưa.. cơn mưa lúc đầu nhỏ giọt về sau càng nặng hạt, người dân ở chợ cũng lần lượt chạy tìm chỗ trú. Hai chiếc lồng đèn thả bay bị mưa lớn dập tắt, gió cuốn mạnh làm rơi xuống một con sông ở gần đó.

" Tiểu Chaeng nàng lạnh không ? "

Lalisa ôm lấy công chúa nhỏ, đứng dưới mái hiên dùng thân người che chắn cho nàng.

" Ta không lạnh, ta có Li rồi "

Nàng áp đầu mình vào ngực người thương, bờ má cảm nhận từng chút hơi ấm toát ra. Con người này như có bùa mê, nàng thật sự không phản kháng lại hắn được.

" Tiểu Chaeng, nàng đang nghĩ tới những thứ không đứng đắn ? "

Hai má nàng đỏ bừng, sao nàng nghĩ gì Lalisa cũng biết vậy ?

" Ta.. ta không có "


" Có phải cơ thể ta rất ấm ? " - Lalisa nở một nụ cười tà mị.

Tiểu Chaeng không dám nhìn vào mắt ai kia, trời đang mưa mà sao hai cơ thể nóng hừng hực thế này, trái tim nàng đập loạn xạ.

" Nàng cố chịu một chút, hết mưa rồi ta đưa nàng về "

Một câu nói hết sức bình thường nhưng Tiểu Chaeng nghe xong mặt đỏ tới mức không thể nào đỏ hơn. Người ta nói vậy là có ý gì đây..?

Ngay lúc này, một chàng trai trẻ đứng ở mép sông ban nãy, bàn tay cầm hai mảnh giấy ướt được lấy ra từ hai chiếc lồng đèn đã rách nát trôi dạt.

" Ta ước Tiểu Chaeng một đời vui vẻ, ta ước nàng mãi mãi hạnh phúc, mãi mãi ở bên ta "

Khoé môi Leo bất giác mỉm cười, em gái của mình đúng là rất yêu thương nàng ta. Nhưng nụ cười đó chợt tắt khi thấy dòng chữ gỏn gọn trên mảnh giấy thứ 2.

" Ta ước Li sẽ không bao giờ chết đi "

Lalisa có thể sống hàng ngàn năm, điều này Tiểu Chaeng chắc chắn biết rõ, tại sao nàng ta lại ước một điều dư thừa như vậy ?

Leo hơi khó hiểu, cứ tưởng chỉ có em gái mình nặng tình, thì ra nàng ta không thua kém gì Lalisa cả. Leo thở dài nhìn lên bầu trời tối đen như mực. Tại sao cứ nhất quyết phải là con người.... ? Ông trời rõ ràng là muốn trêu đùa hai anh em họ.

" Chaeyoung à dậy ăn cơm đi con " - Tiếng bố Park nói vọng vào phòng làm nàng bừng tỉnh.

" Ưmm, con dậy rồi.. bố xuống trước đi "

Nàng mệt mỏi mở mắt, đầu nàng nhức quá, giấc mơ hôm nay thật dài.....

" Lili à con sao vậy ? "

Thấy sóc chuột đã tỉnh dậy nhưng sao hôm nay nó bò cách xa nàng như vậy ? Nàng đã làm gì cho Lili giận sao ?


" Con sao vậy Lili ? Con bệnh sao ? "

Sóc chuột bước đi không vững, đầu óc cứ quay cuồng giống như bị trúng tà mê thuốc độc. Sao hôm nay người nàng toát ra thứ mùi hương kì lạ làm Lisa chóng mặt quá ! Loạng choạng một hồi bé sóc ngã cái uỵch ngất đi.

" Lili... Lili con nghe mẹ nói không..? "

Nàng vội vã chở bé sóc chuột đi bệnh viện thú y. Thú cưng ở đây bệnh cũng khá nhiều, vì giường nhỏ đã hết chỗ, nên bác sĩ đặt tạm Lili vào một cái giường lớn trong phòng chăm sóc đặc biệt, sau đó ông trở ra ngoài trao đổi với chủ của nó.

" Bé bị tuột canxi, kết quả kiểm tra bé có bị thiếu máu nữa, cô cứ để bé ở đây một ngày để tiện theo dõi " - Bác sĩ nói.

Chaeyoung thầm tự trách mình là một người mẹ tệ, nếu Lili mà có bề gì nàng sẽ đau lòng chết mất. Lisa đã dặn nàng phải chăm sóc bé thật tốt, vậy mà...

Nàng thấy có lỗi với Lisa quá..

Đột nhiên Chaeyoung và bác sĩ nghe tiếng chó mèo kêu la ở trong phòng chăm sóc đặc biệt. Lúc nãy bác sĩ đi ra vẫn còn thấy tụi nó ngoan ngoãn nằm im. Sao bây giờ lại nháo nhào hết cả lên ?

Hai người họ thấy khó hiểu liền mở cánh cửa bước vào trong.

" Ai.. ai đây ? " - Bác sĩ ngạc nhiên.

Một cô gái mái tóc dài màu bạc sáng đang nằm trên chiếc giường ban nãy. Chó mèo trong phòng vẫn không ngừng kêu la. Chaeyoung không tin vào mắt mình !

" Lisa..... Sao cậu lại ở đây ?? "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận