Không Phải Con Người

Gần một ngày rồi mà bé sóc Lili vẫn chưa ngủ dậy, Chaeyoung lo lắng.

" Chưa đến mùa đông mà, sao con ngủ nhiều vậy Lili ? "

Nàng đặt bé lên giường cùng mình, ngón tay vuốt ve cái lưng nhỏ xíu. Sóc chuột mở mắt thấy phê phê, nhắm mắt ngủ tiếp.

" Không biết Lisa đang làm gì nhỉ ? "

Nghe được gọi tên cặp mắt lập tức mở ra nhìn nàng, Chaeyoung vui vì bé chỉ ngủ nhiều thôi chứ không bị sao cả, nàng nở một nụ cười dịu dàng.

" Lili à, con có nhớ Lisa không ? Mẹ đã mơ thấy cậu ấy... "

Nàng không biết bày tỏ nỗi lòng cùng ai nên quyết định tâm sự với bé sóc chuột.

Nàng mơ thấy ta sao ? - Nội tâm ai đó đang vui mừng.

" Mẹ muốn gặp lại cậu ấy nhưng.. mẹ quên xin số điện thoại rồi, mẹ ngớ ngẩn thật.. "
- Chaeyoung thở dài, bạn bè bảo nàng ngơ ngơ đúng là không sai mà.

" Dạo gần đây mẹ cũng có những giấc mơ rất kì lạ....Lili à, con có tin chuyện tiền kiếp không ? "

Nàng....đã mơ thấy gì ?

Lisa đang vui mừng mặt liền chuyển sắc.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Chaeyoung lười biếng bật loa ngoài cho nhanh.

" Chaeyoung à, thầy nói muốn gặp cậu vào ngày mai, mình nghĩ thầy muốn hỏi rõ chuyện bức tranh, có lẽ vì người trong tranh quá giống cậu " - Giọng Hyeri trong điện thoại.

" Cậu nhớ đừng nói chuyện bọn mình lấy bức tranh ra khỏi đền nha chưa " - Hyeri dặn kĩ.


" Ừm, mình biết rồi "

Bức tranh ? Đền thờ ? - Bé sóc Lili nghe hết cuộc nói chuyện của nàng.

Chaeyoung lại thở dài, nàng tắt cuộc gọi sau đó lướt ngón tay vào thư viện ảnh, từ lúc về nhà nàng vẫn chưa xem lại ảnh mình chụp trong chuyến đi.

" Đẹp thật "

Rừng núi thật đẹp, đúng là bồng lai tiên cảnh, nhìn những đám mây kia xem, màu sắc của chúng..chúng đẹp như ảnh ghép vậy. Rừng hoa đào, thác nước, những con suối nhỏ trải dài thơ mộng, nàng thật sự đã chụp rất nhiều. Ngón tay Chaeyoung khựng lại khi lướt đến bức ảnh ngôi đền.

" Lili à ở đó rất đáng sợ.. mẹ đã bị một con ma bắt cóc. Cũng may mà mẹ gặp Lisa " - Nàng nói với sóc chuột, mắt vẫn không rời điện thoại.

Lisa cảm thấy có gì đó không bình thường, vốn nghĩ đơn giản đêm hôm đó nàng vô tình bị lạc khỏi đoàn rồi rơi xuống động, thì ra còn có kẻ dám bắt cóc nàng ?

Lướt thêm vài tấm, bức ảnh bờ thác xinh đẹp từ phía xa xa góc phải là thân hình của một người nào đó, hình này chụp bị nhoè nên không thấy rõ mặt, có vẻ như là một người đàn ông. Nàng lạnh sống lưng, đoạn thác đó nàng đi chụp một mình làm gì có ai ? Không ai lại đứng ở vị trí đó cả rất nguy hiểm. Không lẽ thật sự như Hyeri nói, vì nàng quá xinh đẹp nên bị con ma nào đó đeo bám sao ? Có lẽ nàng không nên quay lại đó rồi.

Chaeyoung buông điện thoại đem sóc chuột vùi vào lòng cho đỡ sợ. Nằm một hồi nàng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

...

...

Sáng hôm sau.
Thầy cứ nhìn vào bức tranh trong màn hình điện thoại rồi lại nhìn sang Chaeyoung, thật sự là rất giống. Trên đời này đúng là quá có nhiều chuyện kì lạ, cả thầy cũng không giải thích được ! 

Lớp học buổi sáng kết thúc, nhóm của nàng kì này đạt trọn điểm A, cả ba người họ quyết định đi uống tối nay để ăn mừng. Thật ra họ là bộ ba học giỏi của lớp, Hyeri còn là lớp trưởng, các sinh viên khác cũng không quá ngạc nhiên kết quả này.

" Chaeyoung à cậu muốn đem nó theo sao ? "

" Sao vậy ? " - Nàng hỏi Hyeri

" Mình chỉ sợ cậu không thoải mái "

Nàng thấy sóc chuột nhỏ cứ đeo đeo lấy mình ý muốn đòi đi theo, đắn đo một hồi nàng cho nó vào túi áo khoác trước ngực.

" Không sao đâu nó rất ngoan "

Ở quán.
Vui vẻ một lúc, cả 3 lúc này đã ngà ngà say. Chaeyoung quay sang hỏi Hyeri: " Cậu có tin trên đời này có tiền kiếp không ? "

" Mình tin ! " - Bam Bam đột nhiên trả lời.

" Mình không biết nữa, sao cậu hỏi vậy ? "
- Hyeri nheo mày.

" Không biết kiếp trước của tụi mình như thế nào nhỉ, mình muốn biết gê " - Chaeyoung giọng nhày nhày nhưng vẫn rất đáng yêu.

" Mình nghĩ kiếp trước cậu ấy là một tên thái giám " - Hyeri cười sặc sụa chỉ vào mặt Bam Bam.

" Còn mình nghĩ kiếp trước Chaeyoung là một cô gái rất tốt bụng " - Bam Bam không chấp Hyeri, gắp thêm miếng dồi chiên cho vào miệng.


" Vì sao ? "

" Cậu nghĩ xem, vì cậu ấy sống tốt nên kiếp này mới xinh đẹp được như vậy "

Hyeri gật gù chí lí.

Tiểu Chaeng của ta 600 năm trước vốn đã xinh đẹp như vậy rồi

Lisa cười thầm trong túi áo khoác.

" Mà nè, nếu kiếp trước mình là con trai thì sao ? Nếu mình..là thái tử chẳng hạn ? "
- Chaeyoung hỏi đùa.

" Vậy thì mình sẽ là ái phi của cậu " - Hyeri bật cười lớn, điệu bộ đùa giỡn ngã vào lòng Chaeyoung.

" Ái phi cái gì ? Là thái tử phi " - Bam Bam gõ cây đũa lên đầu Hyeri, ái phi của vua má ơi.

" Thái tử ngài xem, thái giám dám ăn hiếp thần thiếp kìaa " - Hyeri vẫn ngả ngớn xà nẹo với Chaeyoung, đã vậy còn làm nũng lố lăng, Bam Bam nhìn nổi hết cả da gà, sỉn dô rồi khùng hả má ? =))

Hành động bông đùa của Hyeri làm nàng nhớ lại giấc mơ của hai người con gái. Nàng trước giờ không nghĩ nhiều về vấn đề này, nhưng nàng thực sự có một chút gì đó với con gái hay sao ? Vẫn chưa có đối tượng nhưng cứ nghi ngờ bản thân mình. Nhớ lại lúc Harry tỏ tình nàng đúng là một chút cảm xúc cũng không có. Đứng trước một chàng trai điển trai như vậy ít nhất cũng phải có một chút động lòng chứ ?

" Chaeyoung à, mình thấy Harry là một người tốt, cậu không nên bỏ lỡ đâu " - Hyeri đột nhiên khuyên nhủ bạn mình, vừa lúc nàng cũng vừa nghĩ tới Harry.

" Mình.. mình nghĩ vẫn chưa đến lúc.. "

" Nếu mình là cậu mình đã gật đầu ngay rồi. Người ta thông minh học giỏi, là con trai một của chủ tịch tập đoàn truyền thông, mình nói cậu biết, vì thích cậu nên cậu ấy mới vào khoa khảo cổ, vậy mà cậu nỡ vuột mất một miếng mồi ngon như vậy " - Hyeri buông đũa than vãn.

" Này, cậu ấy là thức ăn sao ? Ngon thì cậu đi mà ăn " - Bam Bam gắp một miếng dồi nhét vào miệng Hyeri.

Chaeyoung buồn cười chết được, nàng tự rót nột ly soju nốc tiếp một ngụm.

" Ưmm... Chum Churum trái cây đúng là tuyệt vời nhất " - Nàng túm tắt khen hương vị thơm ngon mình vừa nuốt vào.

" Mà cậu thích mẫu người như thế nào ? "

Nghe bạn mình hỏi, Chaeyoung chưa suy nghĩ kịp, nàng trước giờ không có hình mẫu lý tưởng. Ai kia đang nằm gọn trong túi áo khoác trước ngực, dỏng tai lên nghe.


" Mình thích người tốt bụng..chắc là vậy "

" Chẳng phải Harry rất tốt bụng sao ? " - Hyeri nói.

Ừ nhỉ, cậu ấy gần như hoàn hảo. Vậy sao nàng vẫn không thích ?

Đột nhiên trong đầu nàng nghĩ tới Lisa, nàng thích sự tốt bụng của Lisa hơn.

" Mình chơi với cậu từ hồi cấp 2, cũng chưa từng thấy cậu thích bạn trai nào.

Chaeyoung à !

Cậu !

Park Chaeyoung !

CẬU THÍCH CON GÁI PHẢI KHÔNG ? "
- Hyeri ngồi không vững chỉ vào mặt bạn mình.

Thích con gái ? Chaeyoung nghe thấy 3 từ đó lùng bùng lỗ tai, giống như bị bắn trúng tim đen bối rối thấy rõ. Nàng lật đật vội bào chữa.

" Cậu nói linh tinh gì vậy..mình không có. Mình chỉ chưa thích chàng trai nào thôi "

Lisa trong lòng thấy khó chịu, ánh mắt trong góc tối thoáng lên một tia buồn.

Kiếp này nàng sẽ không thích nữ nhân nữa sao...?

Khoan đã ! Nhưng sao tim nàng đập nhanh vậy ? Sóc chuột trong túi áo khoác phát hiện ra lồng ngực nàng đang nhảy lambada.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận