Nhưng bỗng nghe thấy một tiếng "ha" và giọng điệu lạnh lùng của sếp: "Mạnh mẽ thật, để xem cô ta có thể trụ đến khi nào."
Thư ký Trương đột nhiên hoàn hồn.
Mặc dù những lời đó của cô Kỷ quả thực đã dấy cơn giận trong lòng người, nhưng anh ta vẫn không thể mất đi công việc này, dù sao tiền mà sếp Kỳ trả thực sự rất nhiều.
Không nói được làm được như Kỷ Sơ Hòa, thư ký Trương chỉ có thể tức giận nhất thời mà thôi.
*
Bị cuộc điện thoại của thư ký Trương đánh thức, Kỷ Sơ Hòa lại nằm xuống giường, nhưng không ngủ được nữa.
Cô ôm theo nỗi ai oán có thể nuôi sống mười Tà Kiếm Tiên để xuống giường, liếc nhìn thời gian, đã chín giờ rưỡi rồi.
Kỷ Sơ Hòa vốn muốn đặt đồ ăn ngoài, nhưng nghĩ đến cơm thịt bò xào trả góp hai mươi tư kỳ, cô lập tức từ bỏ ý nghĩ này.
Lục tìm trong căn hộ một phòng ngủ một khách, cô lục ra được một gói mì ăn liền trong tủ lạnh.
Nấu mì xong, Kỷ Sơ Hòa bê bát mì ngồi bên bàn trà phòng khách, mở tivi cho có chút âm thanh, rồi vừa ăn vừa lướt điện thoại.
Lúc bệnh nghiêm trọng nhất, tiền tiết kiệm của cô gần như hết sạch, không muốn tiếp tục lãng phí tiền nằm viện, Kỷ Sơ Hòa đã từ bỏ điều trị, quay về nhà.
Căn nhà trống trải yên tĩnh đến đáng sợ, Kỷ Sơ Hòa sợ một ngày nào đó mình đột nhiên chết đi, vì vậy tivi trong phòng khách luôn mở.
Mỗi lần tỉnh dậy, chỉ cần vẫn còn nghe thấy âm thanh, vậy thì chứng tỏ cô lại sống thêm một ngày.
Là thanh niên của thế kỷ mới, mặc dù lúc đi làm ngày nào cũng than muốn chết, nhưng một khi trong báo cáo khám sức khỏe có một chỉ số không bình thường thì sẽ vô cùng sợ hãi.
Kỷ Sơ Hòa vẫn rất muốn sống.
Chị Tống lấy được tài khoản weibo của cô thì đổi mật khẩu, Kỷ Sơ Hòa không đăng nhập được nữa.
Cô đăng ký một tài khoản phụ, nhấp vào weibo.
Trên hot search có tên cô.
"Kỷ Sơ Hòa cãi nhau với dân mạng."
"Đạo đức kỹ năng của nghệ sĩ."
"Kỷ Sơ Hòa luôn luôn trẻ trung, luôn luôn mắng người."
Hot search tiêu cực cũng là hot search mà.
Dù sao thì nguyên chủ chưa từng trải qua chuyện có ba hot search, thế này sao lại không được xem là một bản lĩnh của Kỷ Sơ Hòa chứ?
Hơn nữa, bởi vì cô mở bình luận nên fan mới có thể bình luận, để mắng cô, dân mạng phải chịu đựng ghê tởm mà ấn theo dõi cô, bây giờ lượng fan weibo của Kỷ Sơ Hòa đã hơn ba trăm nghìn rồi, hơn nữa còn đang tăng chóng mặt như đang ngồi tên lửa.
Kỷ Sơ Hòa lướt weibo xong thì hài lòng thoát ra, trên màn hình điện thoại bỗng xuất hiện một lời mời kết bạn wechat.
Cô ấn vào, ảnh đại diện là một ông chú trung niên mặc áo sơ trắng vest đen, đeo cà vạt, tóc dùng keo xịt để tạo hình, mỉm cười với một tay ra trước.
"Trương Vĩ từ đâu tới?"
Tên còn là đoàn đội chuyên nghiệp.
Kỷ Sơ Hòa cảm thấy mình tạm thời vẫn không cần trợ giúp pháp lý nên không suy nghĩ gì đã ấn từ chối.
Tuy nhiên, không lâu sau, vô vừa ăn mì xong thì điện thoại lại rung lên.
Kỷ Sơ Hòa cầm lên ấn vào wechat, chỉ thấy danh sách trò chuyện của cô không biết từ khi nào lại có thêm một nhóm ba người gồm cô, chị Tống, và Trương Vĩ vừa rồi đã bị cô từ chối lời mời kết bạn.
"Đoàn đội chuyên nghiệp": Kỷ Sơ Hòa, cô biết hôm qua cô lên cơn đã gây ra ảnh hưởng lớn thế nào cho công ty không? Bảo cô tham gia tiệc rượu của đạo diễn Trần thì cô không đi, vờ cao thượng gì chứ?
"Quản lý kim bài tương lai AAA": Gần đây ý thức của cô ta rất kém, giám đốc Triệu đừng dây vào cô ta.
"Đoàn đội chuyên nghiệp": Chẳng lẽ tôi sợ cô ta? Kỷ Sơ Hòa, cô ra đây cho tôi @Tiểu Hòa Miêu.
Kỷ Sơ Hòa nhìn chằm chằm vào ghi chép tin nhắn trong nhóm, mắt híp lại.
Tốt lắm, vừa hay cô bị đánh thức nên trong lòng bực bội, có người đến làm túi trút giận rồi.
"Tiểu Hòa Miêu": Cút.
"Đoàn đội chuyên nghiệp": Kỷ Sơ Hòa, cô có thái độ gì đấy? Tôi nói cho cô biết, không phải ngôi sao nổi tiếng thì bớt chảnh lại.
"Tiểu Hòa Miêu": Anh dùng điện thoại của loài người mà không nói tiếng người à, tiệc rượu của đạo diễn Trần sao anh không đi? Dù sao cũng là chó, anh mặc váy vào rồi vẫy đuôi với bọn họ chẳng phải càng được chào đón hơn à?
"Đoàn đội chuyên nghiệp": Tốt lắm, cô đợi đó cho tôi.
"Tiểu Hòa Miêu": Đợi gì mà đợi, có gì mà không thể nói luôn bây giờ? Mỗi ngày thời gian anh làm người có hạn, chỉ có thể nói bốn câu à?
"Đoàn đội chuyên nghiệp đã rời khỏi cuộc trò chuyện."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...