Anh muốn tôi làm cho anh việc gì?
Diệp Vãn Ninh không có hứng thú với những việc này, nhưng người thông minh như cô, cô dám khẳng định lô trang sức này không chỉ có giá trị liên thành, trong đây nhất định phải có manh mối gì.
Gương mặt này của cô đẹp đến mức có thể làm bất cứ người đàn ông nào cũng phải say mê.
Anh muốn tôi làm những việc đó, giúp anh lấy bảo vật về?
Cô là vợ tôi, việc này ai ai cũng biết, nhưng Lang Hiệu chính là có sở thích, phàm là đồ của tôi, người của tôi, hắn đều sẽ hứng thú, huống hồ cô lại xinh đẹp như vậy!
Diệp Vãn Ninh coi như đã biết vì sao người đàn ông này lại khiến người khác kính sợ ba phần, thậm chí người trong thương trường đều gọi anh là “ma cà rồng”
Sự tồn vong của tập đoàn Diệp Thị nằm trong tay anh, tôi không có quyền từ chối bất cứ yêu cầu nào của anh, bao gồm cả việc anh muốn tôi chết!
Yên tâm, dù có chết, cô cũng chỉ có thể được chết trong tay tôi! Việc tôi muốn cô làm chẳng qua chỉ là nhảy một điệu cùng hắn, dùng dung mạo và thủ đoạn của cô mê hoặc hắn, thừa cơ đánh cắp con chip trong túi áo hắn.
Đánh cắp?
Thì ra anh chỉ là muốn cô đi lấy cắp con chip mà thôi, cô còn tưởng rằng...Diệp Vãn Ninh thở phào một hơi, đột nhiên cảm kích sự nhân từ mà anh ban cho trong lúc anh tàn nhẫn nà!
Không sai, chỉ là lấy cắp, cụ thể lấy cắp thế nào, tôi sẽ tìm người dạy cô, theo tôi thì cô rất có năng khiếu đấy.
Diệp Vãn Ninh không hề lên tiếng, nhìn Lục Thừa Tiêu lấy điện thoại ra, sau đó gọi một cuộc điện thoại, rồi đưa cô đến phòng tổng thống của khách sạn Đế Thịnh, ba mươi phút sau, một người đàn ông cực kỳ đẹp trai mặc đồ thể thao màu đen xuất hiện trước mặt cô.
Diệp Vãn Ninh không đoán được, người đàn ông này là ai, lẽ nào là người dạy cô lấy cắp đồ sao?
Trình Tân.
Lục Thừa Tiêu gật đầu chào hỏi người bạn của mình.
Kỷ Trình Tân, em trai của Kỷ Trình Hạo người thừa kế tập đoàn Tương Thần, hai anh em họ đều là bạn thân của Lục Thừa Tiêu.
Chỉ có điều Kỷ Trình Tân và Kỷ Trình Hạo khác nhau, anh ta từ nhỏ đã đi khắp nơi trên thế giới, mười mấy năm nay lần này gặp lại đúng là khiến người ta phải kinh ngạc!
Kano đã nói hết với tôi rồi, học trò của tôi đâu nhỉ?
Kỷ Trình Tân lần đầu tiên nhận học trò, quan trọng người phụ nữ ấy lại còn là vợ của bạn thân, càng đáng chú ý hơn là người phụ nữ này sắc nước nghiêng thành, thực sự là một mỹ nhân.
Lục Thừa Tiêu chuyển ánh mắt sang Diệp Văn Ninh đang ngồi bên cạnh, nhìn theo ánh mắt anh, Kỷ Trình Tân liền nhìn theo, sau đó ngay lập tức thốt lên:
Thật sự rất xinh đẹp! Lang Hiếu chắc chắn sẽ không thể bỏ qua bữa ăn ngon như cô được.
Sói nhìn thấy bữa ăn thịnh soạn lý nào có thể bỏ qua được? Nhưng mà cô yên tâm, chỉ cần có tôi dạy cô, nhất định là cô có thể học được.
Kỷ Trình Tân đưa tay ra trước mặt Diệp Vãn Ninh, bắt tay với cô xong, liền cười:
Khi nào chúng ta bắt đầu học đây?
Ngay bây giờ luôn.
Nghe Lục Thừa Tiêu nói vậy, Kỷ Trình Tân lập tức gật đâu:
Được, vậy bắt đầu thôi!
Đặt tay của cô lên người tôi, trong lúc khiêu vũ, đầu tiên phải thả lỏng cơ thể của mình, chỉ cần cô thả lỏng, cô mới càng dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.
Diệp Vãn Ninh gật đầu hiểu, theo lời chỉ bảo của Kỷ
Trình Tân đem cánh tay mềm mại đặt lên người anh.
Hãy nhìn vào tôi, chỉ cần khi cô nhìn tôi chăm chú, càng thâm tình càng tốt, hiểu không? Chỉ cần cô nhìn thôi chăm chú, tôi mới có thể chuyển sự chú ý sang cô, từ đó mới có thể lơ là cảnh giác.
Có thể được đích thân Kỷ Trình Tân chỉ bảo, chính là mong ước của không biết bao nhiêu người.
Nhưng mà hiện tại, Diệp Vãn Ninh thực sự không thể tập trung tinh thần...Diệp Vãn Ninh khẽ gật đầu, đôi mắt đẹp để chăm chú nhìn gương mặt tuấn tú của anh ta, nhưng không thể bộc lộc được một chút “thâm tình” nào, ngược lại còn giống như đang trông chừng tù nhân vậy!
Cô làm như vậy không được, quá cảnh giác rồi, không đủ thoải mái, như vậy căn bản không có cách nào thò tay vào túi áo tôi được, chứ chưa nói gì đến việc lấy đồ! Tôi thực sự không làm được.
Tôi...tôi không làm nổi.
Việc này thực sự quá khó rồi, đối phương là người cô chưa từng tiếp xúc, cô đối với anh ta không hề có chút cảm xúc nào, làm sao cô có thể nhìn anh ta chăm chú thậm tình được? Đây rõ ràng là việc không thể nào! Đúng là ép người quá đáng rồi! *
Trình Tân, dạy cô ta những điều cần thiết, rồi thử lại lần nữa.
Lục Thừa Tiêu không hề cho Diệp Văn Ninh cơ hội từ chối, và cô cũng không có tư cách từ chối bất cứ yêu cầu nào của anh!.
ngôn tình hay
Được.
Kỷ Trình Tân nói lại tất cả những điều thiết với Diệp Văn Ninh, nhắc lại vài lần xong, một lần nữa nói:
Hít thở sâu vào, không được căng thẳng, lần đầu tiên tôi cũng vô cùng căng thẳng, kết cục của việc căng thẳng chính là, tôi bị sư phụ bỏ đói, cảm giác đói bụng thật sự là không thể chịu được!
Kỷ Trình Tân cô gắng làm dịu bầu không khí căng thắng lúc này.
Kano đứng bên cạnh cũng quan sát rất nghiêm túc, đổi lại là ai đi nữa, cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đưa tay vào túi áo của đối phương, lẽ nào đối phương không có chút cảnh giác nào sao?
Lại một lần nữa.
Diệp Văn Ninh gật đầu, đi theo nhịp bước chân của Kỷ Thành Tần, lần theo tiết tấu chầm chậm cùng anh khiêu vũ..Cô nhìn anh, nét mặt tươi cười xinh đẹp, đôi mắt tuyệt đẹp chăm chú nhìn đôi mắt và gương mặt điển trai của anh, mặc dù chưa được coi là thâm tình, nhưng so với lúc nãy tốt hơn rất nhiều rồi! Nhân lúc Kỷ Trình Tân cũng đang chăm chú nhìn cô, bàn tay nhỏ bé của cô nhanh nhẹn đưa vào túi anh, chính vào lúc cô sắp thành công, con chip trong tay đột nhiên rơi xuống đất...!
Diệp Vãn Ninh biết, cô lại thất bại một lần nữa rồi! Cô chán nản buông tay, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chăm con chip dưới đất, mím chặt môi.
Cô đã rất có tiến bộ rồi, cô mới học trong chưa đầy một tiếng.
Lời của Kỷ Trình Tân là thật, theo anh quan sát, cô học thực sự rất tốt rồi.
Diệp Vãn Ninh liếc nhìn về phía Lục Thừa Tiêu, nụ cười trên môi anh tựa như khinh bỉ, tựa như giễu cợt, làm Diệp Vấn Ninh vô cùng khó chịu.
Anh ta cười nhạo cô, cười cô không đủ thông minh, cười cô có chút việc cũng làm không được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...