Buổi trưa nghỉ ngơi xem xong buổi họp báo của Dương Thanh, tiện thể ngắm nghía, thưởng thức cái đẹp, tâm trạng Nguyễn Tư Trừng vui vẻ, tiếp tục bắt đầu gõ code cành cạch.
Dự án hiện tại của cô là 'Chẩn đoán sớm bệnh về mắt', dự kiến sẽ được công bố vào năm tới.
Thứ này sẽ có thể nhận biết 50 loại bệnh về mắt từ phim quét võng mạc 3D, có thể phát hiện vấn đề sớm hơn bác sĩ nhãn khoa chuyên nghiệp vài năm, độ chính xác cũng cao.
Nguyễn Tư Trừng cấp 5, dẫn dắt Chu Thiên Cầu và Hình Tiếu Giai cấp 4 phụ trách một phần quan trọng.
Cô muốn dùng dự án này để thăng cấp, ước chừng tỷ lệ thất bại dưới 1%.
Ừm, sản phẩm sẽ được công bố vào năm tới, sản phẩm quan trọng, triển vọng to lớn, khó khăn công nghệ, vô số nút thắt, cô đưa ra ý tưởng ban đầu cho dự án này, chịu trách nhiệm phần cốt lõi, còn hợp tác, kết nối với các team khác, có lý do gì không thăng chức?!
Không có.
Không có.
Không có.
Điều quan trọng cần phải nói ba lần.
Nghĩ đến đây, Nguyễn Tư Trừng phấn khích, run chân mấy cái.
Đang định run thêm vài cái thì sếp Vương Tư Nhậm gọi nội bộ: "Nguyễn Tư Trừng, qua đây một lát."
Nguyễn Tư Trừng đáp: "Một phút!!!"
59 giây sau, Nguyễn Tư Trừng và Vương Tư Nhậm nhìn nhau trong phòng họp.
Là sếp, khí thế của Vương Tư Nhậm không lớn, rất gầy, không biết cách ăn mặc cũng không trang điểm.
Với Vương Tư Nhậm, Nguyễn Tư Trừng cũng không thích lắm.
Lý do không gì khác - năng lực của Vương Tư Nhậm không được, dựa vào thâm niên để leo lên, đã ở cấp 6 vài năm.
Bình thường căn bản không thể giành được bất kỳ dự án nào, bây giờ "Chẩn đoán sớm bệnh về mắt" này do Nguyễn Tư Trừng đề xuất, Vương Tư Nhậm đi xin, vì vậy chỉ có thể đưa cho Vương Tư Nhậm, không thể đưa cho người khác, cuối cùng mới có cho chị ta một dự án tốt.
"Nguyễn Tư Trừng," Vương Tư Nhậm đi thẳng vào vấn đề, "Vừa rồi, Sơ Nhan chủ động yêu cầu tham gia vào dự án 'Chẩn đoán sớm bệnh về mắt', đến chỗ của cô, nói muốn học hỏi thêm những điều mới.
Tôi đã đồng ý."
"……???" Nguyễn Tư Trừng đơ luôn rồi.
Vương Tư Nhậm là người lãnh đạo lớn của dự án 'Chẩn đoán sớm bệnh về mắt'.
Còn trong dự án, Nguyễn Tư Trừng phụ trách phần quan trọng nhất, Sơ Nhan phụ trách một phần nhỏ, đã hoàn thành.
Sơ Nhan cũng cấp 5, nhưng cô ta mới được thăng chức vào tháng 3 năm nay, còn Nguyễn Tư Trừng đã được thăng chức vào tháng 3 năm ngoái.
Nguyễn Tư Trừng nghĩ: Ý gì đây?
Ban đầu là cô tự mình dẫn dắt hai người lính nhỏ làm việc không kể ngày đêm, bây giờ, lại thêm một người cùng cấp với cô từ trên trời rơi xuống ???
Vậy đến tột cùng ai là leader trong tổ nhỏ này?
Nguyễn Tư Trừng suy nghĩ hồi lâu, lại bày ra vẻ thạo nghề: "Sơ Nhan kỹ thuật rất tốt, cô ấy chịu qua giúp đỡ, tôi hoan nghênh rộng mở.
Nhưng mà, tôi đã làm việc trong cái tổ nhỏ này hơn một năm rồi, tương đối quen thuộc với tình hình chung, cho nên, tôi hy vọng có thể đứng ở vị trí cốt lõi hơn, cống hiến 100%, việc này đối với dự án..."
Sếp Vương Tư Nhậm không nể nang ngắt lời cô: "Cô muốn tôi tuyên bố cô là leader?"
"……"
"Nguyễn Tư Trừng," Vương Tư Nhậm nói, "Leader cái này, không phải do tôi tuyên bố, mà là do cô lấy được.
Cô phải thông qua nỗ lực để Chu Thiên Cầu, Hình Tiếu Giai họ từ trong lòng công nhận cô là leader."
"Họ..." Thật sự cho rằng như vậy - tôi là leader, là người lãnh đạo.
"Được rồi," Vương Tư Nhậm lại nói, "Cô và Sơ Nhan cạnh tranh công bằng.
Một thời gian sau, tôi sẽ căn cứ vào biểu hiện của hai người để quyết định ai làm báo cáo."
"Ai làm báo cáo...!chính là leader?"
"Nếu cô muốn nghĩ như vậy."
"Được rồi..."
Nguyễn Tư Trừng thật sự ghét Sơ Nhan.
Sơ Nhan cùng lớp, cùng khóa với cô.
Cũng không biết có tật xấu gì, cái gì cũng thích cướp của cô.
Ưu điểm của Nguyễn Tư Trừng là tầm nhìn, toàn cục, nhược điểm là tiểu tiết, cho nên thường bị người khác sao chép ý tưởng sáng tạo, người ta sau đó thực hiện còn tốt hơn cô, điên hết cả người.
Năm đó khi bảo đảm sau đại học, Nguyễn Tư Trừng còn chưa biết Sơ Nhan người này không thể thân thiết.
Trước khuôn mặt đáng yêu, ánh mắt ngây thơ của Sơ Nhan, cùng với "Tư Trừng Tư Trừng, tớ không biết làm thế nào để có thể bảo đảm vào trường danh tiếng, cậu có chiến lược nào không? Có thể chia sẻ không?", ham muốn bảo vệ và giúp đỡ của Nguyễn Tư Trừng bùng nổ.
Cô lấy bản thân làm ví dụ, nói rằng cô đã đăng ký Đại học P và Đại học S, khuyên Sơ Nhan thử liên hệ với giáo viên chuyển từ Đại học J sang, giới thiệu bản thân, nhấn mạnh ưu điểm, nếu có thể thuyết phục giáo sư muốn nhận cô ta vào làm việc thì coi như thành công một nửa.
Cô không giấu giếm gì, cuối cùng, khi thời hạn đăng ký kết thúc, Nguyễn Tư Trừng ngạc nhiên phát hiện, tất cả các trường Sơ Nhan đăng ký đều giống hệt cô! Giáo viên liên hệ cũng giống cô!! Mà dù là Đại học P hay Đại học S, một trường không thể nhận hai học sinh miễn thi từ Đại học J!!! Sơ Nhan, là cảm thấy bản thân ưu tú hơn Nguyễn Tư Trừng, cố tình muốn thay thế cô!!!
Lần đó Sơ Nhan thất bại, giáo sư Đại học P vẫn thích Nguyễn Tư Trừng hơn, Sơ Nhan thì vào Đại học S.
Sau đó, trong ba năm học tại Đại học P, Nguyễn Tư Trừng nhận ra người hướng dẫn của cô quả thực là là máy dò bạch liên hoa chạy bằng cơm.
Không ngờ oan gia ngõ hẹp, sau một năm Nguyễn Tư Trừng vào làm việc tại Bành Phái, Sơ Nhan cũng nhảy đến Bành Phái! Còn cùng một tổ! Nguyễn Tư Trừng cũng sẽ không vì Sơ Nhan mà nghỉ việc, vẫn giữ mối quan hệ đồng nghiệp thuần túy, bất kể ân oán, không cố tình nhắm vào, không lạnh lùng thờ ơ, nhưng đương nhiên cũng không giao tình, không tạo mối quan hệ, nước sông không phạm nước giếng.
Bây giờ……???
Nguyễn Tư Trừng và Vương Tư Nhậm lại trò chuyện một lúc, nói về việc dự định nộp đơn xin thăng chức vào tháng 3 năm sau.
Khóe miệng Vương Tư Nhậm nở một nụ cười: "Nguyễn Tư Trừng, lên cấp 6…… kỹ thuật của cô không có vấn đề, nhưng phần 'khả năng lãnh đạo' này còn thiếu sót.
Như vậy, đến lúc đó, bộ phận nhân sự của công ty chúng ta nhận được hồ sơ của cô có thể sẽ không thông qua."
Nguyễn Tư Trừng lại đơ một lần nữa: "Ví dụ như?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...