Không Muốn Yêu Lại Càng Say Đắm
Nhã Hinh gối đầu lên đùi Cảnh Bân, trên mắt đắp chiếc khăn lạnh. Ban nãy do khóc quá nhiều nên giờ mắt cô đã sưng húp lên khiến anh hết sức lo lắng. Vì thế bây giờ anh ở bên cạnh, vừa đọc tài liệu vừa canh chừng cô.
“Lục Bân, anh còn ở đó không?” Cô nhẹ giọng lên tiếng nũng nịu.
“Anh đây. Sao thế? Vẫn còn khó chịu à?” Anh để tài liệu xuống, lặng lẽ lấy khăn lạnh ra khỏi mắt cô.
Nhã Hinh vươn tay ôm lấy cổ Cảnh Bân, cả người được anh thuận thế đỡ ngồi dậy rồi dựa vào lòng anh. Cô vẽ vòng tròn trước ngực anh:
“Lục Bân, em muốn kiếm tiền.”
Anh bắt lấy ngón tay cô, xoa nhẹ cưng chiều:
“Em có quyết định gì chưa?”
Nhã Hinh dụi dụi vào lòng Cảnh Bân. Ở kiếp trước cũng thế, khi cô muốn dùng sức lực của mình để kiếm tiền thì anh vô cùng ủng hộ, thậm chí còn dẫn cô đi khắp nơi để lấy cảm hứng. Vậy mà cô chỉ cảm thấy khó chịu và luôn gây sự với anh.
“Em muốn đăng bộ sưu tập mới và bán chúng, nhưng nguyên liệu thì… nên Tôn thiếu có thể đầu tư cho em chút không?”
Anh sẵn sàng gật đầu, nhưng muốn trêu chọc cô nên giả vờ ngẫm nghĩ:
“Em biết mỗi khi như vậy anh phải xem mình đạt được lợi ích gì đã.”
“Chụt!”
Nhã Hinh nhanh chóng hôn lên môi Cảnh Bân khiến anh ngỡ ngàng.
“Nhiêu đây đã được chưa?”
Cảnh Bân bất ngờ giữ chặt lấy gáy của Nhã Hinh, chậm rãi mút mát cánh môi dưới. Cô cũng thuận theo mà ôm lấy cổ anh, kéo sát hai người lại với nhau. Sau khi thổ lộ với nhau, họ không ngần ngại quấn quýt đến mức súng đã lên nòng nhưng không một ai bước qua vặt ranh giới.
Cảnh Bân thở hắt ra, nhẹ nhàng ôm lấy Nhã Hinh vào lòng:
“Mau lớn đi thỏ nhỏ.”
“Hehe!”
Cô ở trong lòng anh dụi qua dụi lại mà cười lên đắc chí. Hiện tại anh không khác chú sói xám chỉ dịu dàng cưng chiều mỗi cô. Kiếp trước, anh cường bạo xâm chiếm cô khiến cô ác cảm với việc gần gũi. Nhưng bây giờ anh sợ nhất là làm cô đau vì thế anh kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi cô đủ tuổi và sẵn sàng.
“Em nghĩ sao nếu kết hợp với công ty Song Tỷ.”
Nhã Hinh thoáng trầm lặng, sau đó lên tiếng:
“Em không nắm chắc phần thắng nhưng nếu có thể thì càng thúc đẩy kế hoạch hơn thôi.”
“Chỉ cần em muốn, anh sẽ có cách.”
Cảnh Bân hôn nhẹ lên tay Nhã Hinh khiến cô rung động. Nhẹ nhàng ôm lấy anh, cô cảm thán:
“Có anh thật tốt.”
Những ngày sau, Cảnh Bân thành công thuyết phục được công ty vàng bạc đá quý Song Tỷ kí kết, nhưng không phải vì danh tiếng của Tôn thiếu. Mà bởi vì Nhã Hinh lấy ra biệt hiệu trong giới của mình, Tầm Phương. Chưa kể thiết kế lần này của cô quả thật rất đặc sắc, nếu Song Tỷ không nhanh chóng kí kết thì họ sợ sẽ mất đi một tài nguyên lớn.
Song Tỷ chính là đối tác của công ty nhà họ Giản. Quan trọng hơn những thiết kế mà họ mua lại bên Giản gia đều do chính tay Nhã Hinh thiết kế. Ông Giản càng lớn càng đi vào ngõ cụt, không thể suy nghĩ ra thêm điều gì. Nên nếu nói công ơn nuôi dưỡng thì ông ta nuôi cô để bóc lột chất xám điên cuồng cho túi tiền rủng rỉnh của ông ta.
Vì thế khi Nhã Hinh không còn ở Giản gia thì ông ta cũng chẳng còn những bản thiết kế hợp mắt Song Tỷ nữa. Đây chính là thời cơ tốt nhất để cho cô làm một cú lật ngược.
Có điều Cảnh Bân chỉ cho phép Nhã Hinh giao nộp bản thiết kế chứ không cho cô nhún tay vào quá sâu. Đơn giản hiện tại đang là thời khắc ôn tập thi tuyển sinh đại học. Anh không muốn cô lần nữa bỏ lỡ vận mệnh tốt đẹp của đời mình.
Mỗi tối, Cảnh Bân sẽ dành ra một ít thời gian để xem xét các bài tập cho Nhã Hinh. Còn cô âm thầm ngồi bên cạnh nhìn lão đại hắc bang giảng bài.
“Nhã Hinh, làm toán thì không cần phải chảy nước miếng thế đâu.”
Anh vừa chấm điểm vừa nhắc nhở làm cô nhanh chóng thu lại vẻ mặt say mê của mình. Làm sao có thể trách cô được khi anh đã lột bỏ bản chất thế giới ngầm và trở thành thầy giáo chính trực. Trông vô cùng hấp dẫn khiến cô muốn giương móng vuốt sang, nhưng kiểu gì cũng sẽ bị anh dùng thước khẽ nhẹ vào tay.
“Anh chẳng thương em.”
“Nếu lần này em không đạt điểm tuyệt đối thì không có cái ôm nào nữa đâu.”
Cảnh Bân có thể cưng chiều Nhã Hinh vô giới hạn nhưng cũng sẽ có lúc anh cực kì nghiêm khắc. Cô thút thít, đành phải lần nữa tập trung vào bài tập vì phúc lợi gần gũi sau này.
*Xin lỗi mọi người nhen, nay bận việc nên tui lên chương hơi trễ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...