Biết tin Jungkook đã tỉnh nên mọi người nhanh chóng đến nhà thăm cậu. Ông bà Jeon không đến được vì nhà bọn họ là ở đảo, muốn vào thành phố phải đi tàu thuyền rất khó khăn, hắn cũng định cho người đến đón nhưng vì thời tiết mấy hôm nay không ổn nên đành chờ dịp khác.
Jeon Jungkook ngồi ngoan trên giường để hắn băng lại vết thương trên đầu mình, kế đến là vết thương ở cổ tay, cuối cùng là ở đùi. Cậu sớm đã quen với việc được người đàn ông này chăm sóc, nhưng vẫn còn chút phòng bị nào đó, cậu thật sự chưa thể tin tưởng hắn hoàn toàn.
Thời tiết cứ thất thường như vậy thật không tốt chút nào. Vốn dĩ định khi về nhà sẽ đưa cậu đi đâu đó chơi cho thoải mái, vậy mà ngày nào cũng toàn mưa với mưa. Thêm một việc nữa là trời cứ lạnh như vậy không tốt cho người đang bệnh như cậu chút nào. Bởi vậy nên Kim Taehyung đã ủ ấm chồng nhỏ bằng một cái áo khoác dày màu trắng, không quên mang tất vào chân đàng hoàng rồi mới để cậu bước xuống nhà. Jungkook không hề khó chịu khi hắn làm vậy mà ngược lại còn rất hưởng ứng.
Bàn ăn được dọn sẵn từ bao giờ, đây đều là món cậu thích ăn nhất, mấy hôm nay chỉ toàn ăn cháo rồi uống thuốc chắc là đắng miệng lắm. Nhìn biểu cảm háo hức kia cũng đủ biết Jungkook muốn ăn đến mức nào.
Lát sau mọi người cũng đã đến đông đủ, chỉ toàn là người trong gia đình hắn chứ không có ai xa lạ, cơ mà gia đình này đông quá nhỉ, cậu nhìn đoàn người bước vào nhà mình mà hốt hoảng nấp sau lưng hắn. Kim Taehyung biết cậu sợ vội ôm lấy thân hình nhỏ nhắn vào lòng.
Gia đình hắn có ba mẹ và ba chị gái, hắn chính là em út trong nhà, bởi vậy nên thường được cưng chiều hơn những người khác. Ba mẹ hắn là người hiền lành và tốt tính, quan trọng hơn hết là yêu thương cậu hơn cả hắn, đến Kim Taehyung còn không hiểu sao từ ngày cưới chồng về lại bị cho ra rìa. Chị gái lớn nhất tên là Kim Miyeon, chị thứ hai là Kim Seohuyn, chị gái thứ ba tên Kim Naeun. Sau khi kết hôn, cậu như có thêm ba người chị gái, sự cưng chiều ngày trước đã dành trọn cho Jeon Jungkook, hắn ở nhà hiện tại mà nói chỉ là số không.
Suốt cả buổi trên bàn ăn, Kim Taehyung chỉ lo gắp thức ăn giúp cậu, bát của hắn không có lấy một vết bẩn, ấy vậy mà không ai để ý hết, mọi người chỉ lo chăm sóc chồng nhỏ của hắn thôi. Cậu thấy vậy vội gắp một miếng thịt bỏ vào bát người ngồi cạnh.
"Cái này là cho anh sao?"
"Vâng, từ nãy đến giờ anh chưa ăn gì hết."
"Em cứ ăn đi đừng quan tâm đến anh, khi nào em no rồi anh ăn sau."
Cậu nghe vậy liền quay lại ăn hết mọi thứ có trong bát, đến khi ăn xong bụng căng tròn như quả bong bóng, lỡ mà ai đụng vào chắc sẽ nổ mất. Kim Taehyung đưa tay xoa xoa cái bụng nhỏ, nếu không có ai ở đây chắc hắn đặt cậu lên đùi bón thức ăn cho dễ, như này không tiện chút nào.
Nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ mấy ngày qua nên cậu đã chịu cho hắn chạm vào người. Chạm ở đây là nắm tay, ôm hay sờ má chứ không phải chạm kiểu khác đâu. Dù vậy thì hắn vẫn rất vui, miễn sao cậu không bài xích hắn là được rồi. Chỉ chạm vào thôi thì đúng là không đủ, ít ra phải cho hôn một cái chứ, nhưng hắn không dám manh động vì sợ cậu ghét mình.
Ăn xong mọi người ra phòng khách ngồi nói chuyện một chút. Suốt cả buổi cậu chỉ toàn nấp sau lưng hắn, nếu có thì chỉ ló mỗi đầu ra, còn lại tay chân bám dính lấy người hắn. Ông bà Kim hỏi mấy câu cậu chỉ toàn gật với lắc, câu nào dễ thì lên tiếng trả lời, câu nào khó quá liền quay sang nhìn hắn cầu cứu.
"Hay mẹ đến đây chăm sóc em tiếp con được không?"
"Không cần đâu, mẹ mà đến thế nào cũng giành em ấy với con."
"Em nó đang bệnh nên mẹ đến chăm sóc phụ, giờ phút này mà con còn ghen cho được."
"Thật sự không cần, một mình con chăm sóc cho em ấy được rồi, mẹ cứ ở nhà nghỉ ngơi."
Quá bất lực trước sự giữ của của con trai, đến cả với mẹ mình mà cũng như vậy thì bà không còn gì để nói, mà như vậy cũng tốt, cho hắn hiểu được cảm giác yêu một người thật lòng là thế nào.
Trời cũng đã tối nên mọi người phải về nhà, hắn với cậu đứng ở cổng tiễn mọi người ra về cẩn thận. Lúc vào nhà ai về phòng đó, Kim Taehyung đã dọn sang căn phòng bên cạnh được mấy hôm, ở gần như này sẽ tiện chăm sóc cậu hơn. Nhìn xung quanh căn phòng mới một lượt, cảm giác lạnh lẽo này thật sự đáng sợ, giá như hắn nhận ra sớm hơn thì tốt biết mấy, cũng may lúc nhận ra vẫn chưa quá muộn.
2
Jungkook bên này cứ ngồi thừ ra nhìn chiếc nhẫn trên bàn, cả những tấm ảnh của cả hai, đặc biệt là tấm ảnh cưới. Trong những bức ảnh kia hắn đều cười rất tươi nhưng chỉ duy nhất tấm ảnh cưới là không cười, vẻ mặt đó không phải căng thẳng, cũng không phải vui vẻ, nó khiến cậu cảm thấy đau lòng.
Mải đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, chợt tiếng gõ cửa làm cậu giật mình, bước đến mở cửa ra xem ai tìm mình vào giờ này. Kim Taehyung tay cầm ly sữa đứng trước cửa phòng, mỗi ngày cậu đều phải uống một ly trước khi ngủ, bản thân ăn rất ít nên phải uống thêm sữa thì mới khoẻ lên được.
Thấy cậu uống cạn ly sữa hắn thầm mừng trong lòng. Jungkook thấy hắn cứ nhìn mình chằm chằm có hơi mất tự nhiên, đôi mắt tròn xoe chớp chớp liên tục, cậu đảo mắt nhìn xung quanh để tránh đi ánh mắt của hắn.
"Jungkook."
"Vâng ạ."
"Anh hôn em được không?"
Cậu im lặng không trả lời, hắn biết mình có hơi vồ vập liền quay lưng về phòng, vừa bước được mấy bước thì vạt áo bị ai đó kéo lại.
"Anh...anh muốn hôn em thật ạ?"
"Đúng vậy, em cho phép anh chứ?"
"Nhưng...nhưng chỉ hôn...hôn má thôi được không anh?"
"Đương nhiên là được."
Nhận được sự đồng ý của cậu, hắn vội tiến sát đến đặt lên gò má một nụ hôn. Đúng là cái mùi hương này rồi, mấy tháng nay hắn nhớ nhung cái mùi hương này đến héo mòn, giờ được hôn nhẹ như này xem như mãn nguyện một chút.
"Ngủ ngon nhé, có gì cần cứ gọi anh."
"Vâng ạ."
End chap 3
Sến súa gớm 🤭🤭🤭
mith💜
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...