Nếu cô ta nói những lời này ở nơi khác có lẽ sẽ bị đánh chết.
Dù sao sức mạnh của người có năng lực đặc biệt hiện giờ vẫn có hạn.
Cứ cho là anh hơn được tên lửa đi, nhưng anh có thể hơn được đạn đạo, đạn hạt nhân không?
Nhưng ở nơi này lại không ai lên tiếng phê bình cô ta.
Điều ấy chứng tỏ những người có dị năng nghĩ như vậy cũng không phải số ít.
Có thể không cực đoan như cô ta nói, nhưng hiển nhiên cũng cảm thấy mình mới là người được ông trời ưu ái.
Giây phút ấy Lục Chân Nghi chỉ hận mình không có dị năng tấn công. Dùng dị năng cắt không gian như Tần Thẩm cắt đứt đầu cô ta thì hơi quá, nhưng chỉ cần giống dị năng đóng băng của Viên Lục Duy cũng được, cho cô ta đóng băng tỉnh táo đầu óc cũng không tồi.
Lục Chân Nghi xoay người nín cười, nhìn cô gái đáng ghét kia bằng ánh mắt như đang nhìn bệnh nhân tâm thần, thử phóng sức mạnh tinh thần của mình ra ngoài ngưng tụ lại thành một tia bắn thẳng vào lớp vỏ tinh thần của cô ta.
Có lẽ do tinh thần của cô ta đang dao động một cách mãnh liệt cho nên lớp bảo vệ cũng không ổn định.
Hoặc cũng có khả năng không phải người có dị năng nào cũng đều có lớp phòng ngự tinh thần chắc chắn như Tần Thẩm.
Tia tinh thần của cô thế mà lại đâm xuyên qua được lớp màng bảo vệ tinh thần của cô ta!
Cô cũng không dám tiếp xúc lâu. Tuy sức mạnh tinh thần của con người lớn hơn so với động vật, nhưng hạt nhân tinh thần của cô gái này không lớn, nhiệt độ cũng không cao, nhưng bên trong chằng chịt những sợi tơ màu xám.
Lục Chân Nghi dùng tia tinh thần của mình đâm một cái liền rụt lại ngay.
Dù sao cũng là hành vi tấn công, cô cũng rất sợ tinh thần của mình bị phản phệ.
Kết quả cô gái kia đột nhiên biến sắc, dùng hai ngón tay đè lấy huyệt thái dương, vẻ mặt đau đớn.
Lục Chân Nghi mừng rỡ, điều này chứng tỏ dị năng của cô có thể tác động đến con người, cũng có thể trực tiếp tấn công.
Những điều này chỉ xảy ra trong nháy mắt, người khác cùng lắm chỉ thấy Lục Chân Nghi quay đầu cười liếc nhìn cô gái kia một cái.
Sau đó cô ta liền ấn chặt huyệt thái dương, đau đớn.
“Là vất vả quá đúng không?” Lục Chân Nghi dùng giọng điệu giống như thương hại, tươi cười khẽ hỏi một câu.
Cô xoay người kéo Tần Thẩm còn đang cau mày định nổi giận với cô gái kia đi.
Chỉ là một con nhóc chưa chín chắn, cô so đo làm gì?
Quá trình diễn ra mặc dù có chút bực mình, nhưng kết quả lại khiến Lục Chân Nghi vui vẻ. Cô rốt cuộc đã sử dụng thành công sức mạnh tinh thần đối với con người, lại còn tấn công được một chút!
Đây quả thực là chuyện cô khát khao mơ ước!
Cho dù hiện giờ dị năng của cô còn yếu ớt, tấn công cũng chưa đáng kể, nhưng ít nhất cũng còn hy vọng phát triển.
Dị năng hệ tinh thần có thể tấn công, sau khi lên cấp chắc cũng không quá kém.
Theo như Tần Thẩm nói, kỳ thật những người có cùng hệ dị năng, tại cùng một giai đoạn, sức mạnh dị năng cũng có thể khác nhau rõ rệt.
Nói ví dụ như cùng là dị năng lửa ở cấp độ sơ cấp, có người có thể phát ra ngọn lửa lớn cỡ nắm tay, phát ra mười ngọn cũng không thành vấn đề, nhưng có người chỉ có thể phát ra mấy đốm lửa nhỏ. Cùng là dị năng nước, Thẩm Hoành Hoan bây giờ còn chỉ có thể tạo ra cột nước nhỏ, nhưng có người lại có thể tạo ra súng phun nước cực mạnh.Thẩm Hoành Hoan không những có thể trị thương cho chính bản thân mà còn có thể cầm máu, tinh lọc cho người khác, nhưng người bắn súng nước kia lại không có năng lực chữa bệnh, dễ nhận thấy là phương hướng bất đồng.
Ngoài Viên Lục Duy, doanh Xương Bình còn 2 người có thể sử dụng dị năng hệ băng, nhưng bọn họ một người chỉ có thể ngưng tụ ra khối băng lớn cỡ nắm tay, người còn lại chỉ có thể tạo ra một vài lưỡi dao băng nhỏ.
Cho nên, Viên Lục Duy chắc hẳn cũng cảm giác mình là “Người được chọn”?
Lục Chân Nghi đã Tần Thẩm hẹn trước, ngày thứ ba Tần Thẩm rảnh rỗi, nhận một nhiệm vụ tìm tài nguyên đơn giản, dẫn Lục Chân Nghi cùng nhau lái xe ra ngoài.
Chẳng những mang Elsa đi cùng, Tần Thẩm còn yêu cầu mang theo cả chim đầu rìu.
Lục Chân Nghi nhìn anh, hỏi: “Có phải anh mơ thấy chim đầu rìu cũng có sức chiến đấu không?”
“Phải.” Tần Thẩm nói.
“Em không mơ thấy, có điều em kết nối tinh thần với nó thì phát hiện hạch tinh thần của nó mang theo ngọn lửa rất mạnh.”
Tần Thẩm gật đầu: “Không sai, là ngọn lửa.”
Hai con vật nhỏ ngày ngày ăn uống no đủ, lông bóng mượt, có lẽ là hai con thú cưng duy nhất sống tốt ở tận thế này.
Mấy ngày nay chúng nó đã buồn chán đến chết, được ra ngoài đều hết sức phấn khởi.
Chim đầu rìu thì không biết, nhưng ở trong giấc mơ, Elsa lần đầu tiên biến thân, bắn ra tia sét, tuyệt đối không phải là hơn một tháng sau, mà trong hiện thực bọn họ vẫn chưa bao giờ gặp nguy hiểm, đương nhiên cũng không có yếu tố kích thích nó biến thân.
Có đôi khi Lục Chân Nghi nghĩ, liệu có phải cô và Tần Thẩm, thậm chí tất cả mọi người đều đã trải qua cuộc sống như thế một lần, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó thế giới lại đảo ngược thời gian, sau đó làm lại từ đầu.
Mà cô và Tần Thẩm thì may mắn hơn, trong giấc mơ có thể giữ lại một phần ký ức của lần trước?
Thậm chí có lúc cô còn nghĩ, có khi nào cuộc sống của mọi người xung quanh đều là một giấc mơ, mà giấc mơ của hai người bọn họ mới là sự thực…
Những ý nghĩ này quá hão huyền, hơn nữa nghĩ nhiều sẽ sinh ảo giác và sợ hãi, cho nên cô không nghĩ nữa.
Vẫn là chiếc Wrangler đỏ của Tần Thẩm. Sau khi đổ đầy xăng liền rời khỏi doanh.
Xăng dầu dự trữ trong quân doanh cũng không nhiều, tuy rằng khi đi tìm vật tư cũng đã tìm được không ít xe bồn chở dầu và trạm xăng dầu, nhưng xăng vẫn là vật tư cung không đủ cầu. Cá nhân không được phép sử dụng, chỉ có các đoàn thể mới được cấp chút hạn ngạch chỉ tiêu nhất định, hơn nữa chỉ khi đi ra ngoài làm nhiệm vụ thì mới được cấp phát, còn phải gửi báo cáo yêu cầu xét duyệt… Đội Dị Thường hiển nhiên là có hạn ngạch tương đối cao.
Bọn họ đi ra ngoài không lâu, liền gặp một đàn Tòng Tòng.
Tần Thẩm cảm thấy số lượng hơi nhiều nên đợi thêm một lát. Lát sau, lại phát hiện một nhóm khác nhỏ hơn, chỉ có ba bốn con… Tần Thẩm dừng xe cách đó khoảng mấy trăm mét, sau đó anh nói: “Được rồi, mở cửa xe thả bọn nó ra ngoài, em ở trong xe kết nối tinh thần chỉ huy chúng nó là được.”
Lục Chân Nghi ngẩn ra, tay cô còn cầm thanh kiếm kiểu Hán mà cô phải dùng mười gói bánh quy đổi cho người khác, nhẹ nhàng vung lên nói: “Em không xuống cùng sao?”
Tần Thẩm liếc cô một cái, cười nhạt nói: “Em xuống làm gì? Đi chịu chết?”
“Bọn nó vẫn chưa biến hóa lần nào, chẳng may đi xuống còn chưa kịp biến thân đã bị xé xác…”
“Anh sẽ quan sát, chút nữa chúng ta đến gần hơn, một khi gặp nguy hiểm anh sẽ hỗ trợ, em yên tâm, chúng nó sẽ không sao đâu.”
Lục Chân Nghi luôn cảm thấy không an tâm, cô cắn môi dưới: “Em cảm thấy trong mơ Elsa là bởi vì em gặp nguy hiểm mới biến thân, lỡ như em không bị uy hiếp nó sẽ không biến thân thì sao…”
Tần Thẩm cuối cùng cũng chịu thua cô, thở dài, vừa bất mãn liếc nhìn cô, vừa đầu hàng số phận cùng cô xuống xe
Bọn họ gây ra tiếng động không nhỏ, kết quả vừa xuống xe, bốn con Tòng Tòng đang đuổi cắn nhau bên kia lập tức kêu “tòng tòng” uy hiếp, chậm rãi tiến tới gần.
Động tác tấn công vẫn thừa hưởng tập tính từ loài chó, hạ thấp nửa thân trước, cặp mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm con mồi, chuẩn bị chồm đến bất cứ lúc nào.
Không biết là thói quen, hay là bởi vì có dị năng (cho dù không có sức chiến đấu mấy), hay là là quá tin tưởng vào bản lĩnh của Tần Thẩm, lúc này Lục Chân Nghi lại cảm thấy bốn con Tòng Tòng chỉ là chuyện nhỏ, đối mặt trực diện với chúng nó cũng không quá sợ hãi lắm.
Bọn họ tựa lưng vào ô tô, bốn con Tòng Tòng từ trước mặt và hai bên đánh bọc sườn.
Bốn con này hình thể không quá lớn, không xác định được giống nguyên bản nữa. Có một con khả năng là chó lai, những con khác có lẽ là giống chó cỏ Trung Quốc…
Lục Chân Nghi liếc nhìn, Elsa dường như không hề sợ hãi, thân thể nhỏ bé hạ thấp hai chân trước, cổ họng phát ra tiếng grừ grừ uy hiếp, sẵn sàng tấn công mấy con Tòng Tòng to gấp mười mấy lần nó.
Trong lòng Lục Chân Nghi càng trở nên bình tĩnh hơn, nắm chặt thanh kiếm kiểu thời Hán dài 70cm, sẵn sàng đón địch.
Kỳ thật Tần Thẩm cũng rất ít khi đối kháng trực diện như vậy. Nếu anh không dùng dị năng hoặc súng thì chỉ cần mấy phút là có thể giết chết bốn con Tòng Tòng này, nhưng làm vậy không thể khiến hai con vật nhỏ cảm giác được nguy hiểm.
Anh thở dài, lấy từ trong không gian ra một thanh đao sắc bén.
Nhóm Tòng Tòng không hẹn mà cùng tấn công. Tần Thẩm đầu tiên vung đao chém bị thương một con ngay trước mặt, Lục Chân Nghi cũng không yếu thế, vung kiếm chém một con Tòng Tòng như sói cao ngang ngực cô ở bên trái. Né qua hai chân trước, lại không chém trúng phần bụng mềm, mà chém vào phần giữa và phần trên của hai cái chân mọc ra giữa bụng.
Tiếng như đâm vào gỗ
Kiếm của cô dù rất sắc bén, nhưng lực tay lại không đủ mạnh, cắm vào giữa xương.
Mà một con Tòng Tòng khác lại gầm to xông đến tấn công cô.
Lục Chân Nghi sợ toát mồ hôi, nếu chỉ có một mình cô, hai con Tòng Tòng này có lẽ đã xé xác cô ra trong nháy mắt rồi…
Tinh thần của cô lập tức kết nối cùng Elsa và chim đầu rìu.
Hiện giờ việc này nhanh chóng như đang trò chuyện mà thôi.
Giúp chị, giết chúng nó!
Giúp chị, giết chúng nó!
Cô truyền mệnh lệnh.
Gần như trong nháy mắt, Elsa to lên nhanh chóng, lông màu trắng bạc trên lưng và đỉnh đầu vẫn mượt mà xinh đẹp như cũ, nhưng thân hình đã to tương tương Tòng Tòng. Mõm dài ra để dễ dàng để cắn xé, mắt biến thành màu vàng.
Nó gầm nhẹ một tiếng, miệng là tiếng điện lách tách lụp bụp.
Tia sét trong nháy mắt tấn công vào một con Tòng Tòng khác trước mặt Lục Chân Nghi, thiêu cháy nó thành than.
Một đòn trí mạng. Elsa đắc ý gầm to một tiếng, lại quay đầu giải quyết con Tòng Tòng bị Lục Chân Nghi chém vào chân lúc nãy.
Lục Chân Nghi chưa kịp cảm thán màn biến thân hoành tráng như phim thần thoại của Elsa thì từ lùm cây chỗ bìa rừng đột nhiên phát ra tiếng đốn củi.
Tần Thẩm lập tức biến sắc, vung tay lên, đồng thời tiến hành cắt không gian cùng lúc ở hai chỗ, gần như không tốn chút sức nào đã xử lý hai con Tòng Tòng còn lại, máu tươi chảy đầy đất. Sau đó anh đẩy Lục Chân Nghi, trầm giọng nói: “Lên xe.”
Lục Chân Nghi nhìn anh nghiêm trọng như vậy, đương nhiên lựa chọn lập tức nghe theo. Xoay người đi mở cửa xe.
Lúc này, cây cối bị thứ gì tách ra, một người chui ra.
Lục Chân Nghi giật mình cứng đờ người.
Người này, hẳn là con người…
Hoàn toàn là hình dáng con người.
Ngoại trừ sau đầu có bờm như lợn rừng…
Thân thể trần truồng cao khoảng ba mét.
Hai mắt cũng là màu đỏ, tuy con ngươi cũng có chuyển động, nhưng nhìn đờ đẫn không có trí khôn.
Lục Chân Nghi gần như không thể mở nổi cửa.
Cô lạnh sống lưng, chỉ cảm thấy sợ hãi vô cùng…
Hoạt Hoài!
Tần Thẩm nói đây là loại quái vật hình người, súng đạn bắn cũng không chết. Thật giống Titan…
Tần Thẩm lại thở phào, Hoạt Hoài hai ngày trước anh gặp cao cỡ bảy tám mét, con này chỉ hơn ba mét, bọn họ cao đến hông nó, không lợi hại như con trước.
Gần đây anh phát hiện, cùng loại quái vật có mạnh có yếu khác nhau, hẳn là phụ thuộc vào thiên phú và số lượng người, quái thú ăn được…
Anh bình tĩnh hơn, chỉ cần chờ quái vật bước vào phạm vi có thể tấn công sẽ ra tay ngay lập tức.
Nhất định phải một đòn trí mạng, anh chỉ sợ Lục Chân Nghi không tránh được đòn tấn công của con quái vật này.
Hoạt Hoài cất bước đi về phía họ, cách thức đi đứng và bước chân rất giống con người.
Càng ngày càng gần…
Càng ngày càng gần…
Elsa đột nhiên gầm lớn một tiếng, một chuỗi tia sét thẳng bắn thẳng về phía Hoạt Hoài.
Hoạt Hoài đau đớn rú lên thảm thiết, giữa phần bụng cháy đen một mảng nhưng không phải vết thương chí mạng. Nó tiếp tục bước nhanh tới, vươn ra bàn tay to vồ lấy Elsa.
Elsa ngang nhiên không sợ, nhảy lên cao, nhanh chóng chồm lên cắn cổ Hoạt Hoài. Chiều cao của nó chưa đến một mét, tấn công quái vật cao ba mét lại hết sức thoải mái.
Lúc này chợt vang lên tiếng chim kêu. Lục Chân Nghi cảm thấy gò má phía bên phải có hơi lửa nóng rực, quay đầu, chỉ thấy chim đầu rìu lúc nãy còn chưa phản ứng bây giờ đã hóa thành một quả cầu lửa. Có thể thấy được ẩn hiện ở giữa cầu lửa là chiếc mỏ màu trắng và lông vũ màu xanh nhạt, quả cầu lớn hơn chậu rửa mặt một chút.
Sau đó, hỏa cầu này giống như sao băng bay thẳng về phía Hoạt Hoài.
Cùng với tiếng hót vang lên, một ngọn lửa lập tức thiêu đốt mặt Hoạt Hoài.
Sét, lửa, tiếng chim kêu, tiếng gầm, kêu thảm thiết…
Tay, đùi, lông mao, răng nanh, móng vuốt, lông vũ…
Lục Chân Nghi há hốc miệng nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mặt.
Tần Thẩm khẽ mỉm cười bất đắc dĩ, xem ra anh cũng không cần nhúng tay vào rồi.
Khoảng hơn một phút, Hoạt Hoài ngã xuống đất.
Trên người nhiều chỗ cháy đen, chết rất thảm thiết…
Elsa không bị thương chút nào, chỉ có lông hơi bù xù một chút… Nó vui vẻ nhảy chồm lên người chủ nhân nó, cái đuôi nhỏ ngẵn cũn vẫy vẫy khoe khoang chiến công.
Hoàn toàn quên hình thể to lớn của mình chủ nhân không đỡ nổi.
Chim đầu rìu thì khác, nó dường như bị mất sức rất nhiều, vừa rời khỏi trận chiến đã biến về hình dáng chim đầu rìu nhỏ bé. Dáng vẻ kiệt sức rõ ràng, rất mệt mỏi dù cũng không bị thương…
Tần Thẩm nhanh chóng thúc giục tất cả lên xe, Lục Chân Nghi nhìn hình thể to lớn của Elsa, trong lòng chợt nảy ra ý dùng tinh thần kết nối yêu cầu nó biến về bộ dạng cũ.
Kết quả rất tốt.
Elsa làm nũng hừ nhẹ vài tiếng, ở trước mặt cô từ từ thu nhỏ lại thành chú chó nhỏ cao chưa tới 20cm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...