Không Lẽ Là Yêu

"Ơm...mm... Sáng rồi sao. Đúng là Chủ nhật có khác là cái ngày thoải mái nhất."
Hôm nay, không khí của ngày chủ nhật cộng với bầu trời trong lành thế này, tôi thật sự nhẹ nhõm sau bao ngày vác cái cục nợ chứa đầy sách mà đi học.
VSCN xong tôi mặc lên mình chiếc quần jean xanh với cái áo sơmi trắng giản dị rồi bước ra đường.
--------------------------
Cảm giác dễ chịu...từng cơn gió nhẹ nhẹ thổi xuyên qua mái tóc tôi...thoải mái lắm. Buổi sáng chủ nhật náo nhiệt,vui vẻ là đây.
Khuất xa cuối con đường vẫn lờ mờ 1 lớp sương thấp thoáng che đi một bóng dáng quen thuộc. Quen lắm nhưng...hình nhưcó đến 2 người...
Sương mù tan, dáng người cũng bước gần đến. Khuôn mặt quen thuộc ấy hiện ra trước mắt tôi,nụ cười Angle ấy:)...nhưng cô gái kế bên không phải Ngọc Chi bạn trung học với mình sao. Chúng tôi cũng khá là thân nhưng lâu lâu mới nói chuyện với nhau ...nhưng chuyện cô ấy quen biết tên này thì tôi hoàn toàn không rõ....
-Á. Cùi đây rồi hợp quá ta. Gặp hoài luôn.

Hắn nhảy trước mặt tôi và vẫn như thường lệ: khoe hàm răng trắng đều của mình.
-Hải quen Bảo Châu sao?Cuối cùng cô ấy cũng lên tiếng.
-Ồ vậy chúng ta quen nhau hết à. Có duyên với nhau ghê á.
Cái thằng cha này cứ nhảy vồ dô cuộc nói chuyện của tôi...hớ...
-Châu nè bà cũng biết Hải sao. Hải là hàng xóm kế bên nhà tôi đó, bạn ấy rất dễ thương và ttốt đó Châu.
Cách nói của cô ấy rành rành tỏ vẻ hạnh phúc,niềm vui sướng khi kể về hắn.
Còn hắn thì sao. Sao hắn cứ nhìn tôi mãi thế chớ,không muốn nói gì à.
À mà thôi tôi cũng không thèm quan tâm chuyện tình lãng mạn của 2 người nữa,xém chút là quên có cuộc hẹn với anh Thiên Tuấn rồi.
-hai người có chuyện gì thì cứ đii đi. Tôi có chuyện bận nên đi trước. Bye
Nói rồi, không trông chờ gì câu hồi đáp mà chạy một mạch tới quán kem"Hello" nơi anh Tuấn đang đợi mình.
A! Anh ấy kìa. Thật ra thì tôi rất quý anh Tuấn,mặc cho tôi không có chữ bạn trong từ điển sống nhưng tôi lại xem anh đây là người anh của mình.Anh Tuấn tốt lắm,anh ấy biết được sở thích của tôi là ăn kem socôla nên mỗi khi đến anh luôn tự gọi dùm tôi.
Socôla đó là vị mà tôi rất thích,thay vì nên thích dâu hay bạc hà như bao cô gái khác nhưng tôi lại thích Socôla. Nó hoàn toàn biểu hiện cảm giác của tình yêu: có ngọt của sự ngọt ngào và xen đó vẫn chút gì đó đắng cho tình yêu.

-Anh lại gọi dùm cho em rồi à. Hazz sao cái gì của em anh cũng biết thế này thì còn gì mà tâm sự với anh đây.
Tôi tỏ vẻ buồn,chu mỏ lên giỡn với anh Tuấn.Khi ngồi bên anh ấy tôi thật sự thoải mái và bên Hải cũng thật là ấm ... Hớ cái gì vậy sao tự nhiên lôi đầu cái thằng đó dô làm gì vậy trời, mất hết cảm xúc thăng hoa của người ta.
-Anh biết không được à, hay muốn để cho ai khác biết.
Câu nói của anh như làm tôi giật mình. Ai biết chớ? Cho dù cho cũng không ai muốn biết đâu.
-Không..không có đâu anh nói gì vậy chớ.
Anh nhìn tôi rồi khẽ cười , đôi mắt ấy, đôi mắt cười nhiều lúc làm tôi bị lỡ nhịp tim bao nhiêu lần rồi và nó cũng không thua gì nụ cười Angle của cái tên đáng ghét kia đâu.Nhìn kĩ anh cũng không thua gì sắc đẹp của hắn.Đôi mắt cười,mũi cao nhìn chuq thì tụi con gái vẫn ầm ầm mà đổ
Chúng tôi ngồi với nhau, nói chuyện một hồi lâu rồi về.
---------------------------
Về nhà rồi. Về với căn phòng thân yêu. Cái bụng tôi đã được lắp đầy bằng kem nên giờ thật sự không muốn có sự chuyển động nào.

"Tic toc" tiếng đt tôi vang lên. Số gì lạ vậy, ai nhắn nhầm số à. Tôi mở hộp thư đến ra:
-Cùi ơi bà về chưa?Lúc bà đi tôi với Chi định rủ bà đi uống nước mà hình như bà không nghe thì phải. Chaỵ một mạch luôn. À mà đừng suy nghĩ gì bậy bạ giữa chúng tôi nha. Hàng xóm thôi á bà nội Cùi. Hehehe đừng hỏi lý do vì sao em biết sđt nhá ché.
Đi như vậy mà bảo không nên suy nghĩ bậy bạ gì. Hớ...đúng là đẹp một cái rồi lợi dụng tán gái. À mà sao tôi phải quan tâm chứ...Hắn thích hay quen ai kệ hắn, quen rồi đi luôn cho rảnh nợ chứ đừng bám mình như đỉa vậy đó.
'Bụp' tôi nhảy xuống giường sau khi nhận được tin nhắn của hắn. Có lẽ lúc ấy tôi chưa nhận ra cảm giác gì đó, nó có sự an tâm gì ấy sau khi đọc tin nhắn của hắn,nhẹ nhõm như mới gỉai quyết được vấn đề gì.....
************************
ChapnàyHeođãchohếtnhânvậtvào. Gợiýđâysẽlàchướngngoạivậtcủahaiđứanó. Vậynênbạnnàokhônghiểutựađềnóigìthì cmt bảomìnhnhá.
ThậtsựHeorấtvuikhiđượcmọingườiủnghộ. Mấybạn cmt gópýthêmchoHeo nha


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui