-Tôi nghĩ là cô sẽ nhớ! Sẵn đây, tôi ước điều cuối cùng luôn vậy.... Tôi ước: CÔ VÀ TÔI! CHIA TAY!!!
Chia tay? Anh nói là tôi và anh chia tay... Tại sao? Một câu nói như vậy mà anh có thể...??? Nó chẳng khác nào hàng vạn mũi dao đâm nát trái tim tôi chứ, trong khi đó người làm lại chính do anh!
Người đã làm trái tim tôi rung động, người đã có thể bất chấp hy sinh cả tính mạng của mình để bảo vệ tôi, người đã nàn nĩ tôi rất nhiều chỉ vì 3 điều ước, người đã nhất quyết sử dụng 2 điều ước đầu tiên để có thể tỏ tình với tôi.
Những điều đó tôi nhớ rất rõ nhưng tại sao? Tại sao?
Điều ước thứ ba lại là CHIATAY???
Tôi bất giác nhìn anh, đôi môi tái nhợt khẽ run lên, tôi muốn khẳng định lại thật lâu rằng có phải điều này là do anh nói? Có phải không??
-Anh nhất định phải dùng điều ước này để chia tay sao!? Anh sợ tôi sẽ không đồng ý à!!! ... Ác độc! Anh hoàn toàn khác, con người giả dối// Tôi nói với anh...à mà cũng không phải! Là chửi anh mới đúng! Có lẽ bây giờ tôi còn hận anh hơn tất cả mọi thứ: gia đình, bạn bè... cũng không thể nào tàn sát trái tim tôi bằng anh!
-Cô nói chí lý đó!!! Điều ước cuối này không phải là rất tiện sao! Vừa ép cô chia tay vừa chấm dứt lời hứa 3 điều ước của cô luôn...
Lại hục hẩng! Anh rất hay! Vì đã chiếm được trái tim tôi rồi lại bóp chặt nó đến nổi không đập được,thở được... Anh quả là thiên tài...
-Nếu anh đã sắp xếp gọn gàng như thế thì tôi làm sao phá nó được. Cứ như vậy đi! Chấmdứt!
Vâng, là chấm dứt! Tôi không nói lầm và anh cũng chả nghe sai. Là nó! Tôi và anh hết rồi...
-Cảm ơnn// Nói rồi, anh quay lưng bước điii, là bước đi ra khỏi cuộc sống tôi mãi mãi... Không bao giờ ngoảnh lại!!!
Bóng dáng anh dần dần bước xa tôi, bước xa khỏi cuộc đối thoại đầy mạnh mẽ của tôi. Và để lại cho tôi bầu không khí ảm đạm,không sức sống, hoàn toàn chết lặng!!!
-Đây! Nước có rồi đây!// Từ xa, anh Tuấn chạy đến rồi chìa chai nước trước mặt tôi... Và rồi anh thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt tôi- Em...Em sao vậy! Tại sao lại...?
Vâng, tôi quá mạnh mẽ!!! Giới hạn của sự mạnh mẽ đó tiêu tàn rồi anh ạ! Em quay về rồi, quay về với cảm giác thật của mình, hoàn toàn yếu đuối...
Nhìn tôi bây giờ đi, không phải là con người mạnh miệng như lúc nãy. Chỉ là một con bé ngồi nấc lên mà khóc, khóc òa lên với sự đau khổ của tình yêu nhân tạo mà Hải đã dành tặng cho...
____________________
-Anh về đây! Tối rồi em nghỉ ngơi đi! Có gì thì điện cho anh...// Anh Tuấn đưa tôi về nhà sau khi đã làm giấy xuất viện. Chân tôi cũng đã đỡ hơn trước và đi lại bình thường!
-Dạ, anh về// Nói thẳng thừng rồi tôi đóng ngay cửa lại!
Vâng, cú sốc tinh thần vẫn chưa hoàn toàn biến mất!
Tôi bước vào phòng, rồi ngồi bệt trên sàn! Nếu đúng hơn thì tôi đang phạm tội về việc dám nghĩ về anh! Từ "Chia tay" là một lời cáo buộc rằng tôi và anh không thể yêu nhau được nữa, và đương nhiên là không được can thiệp vào chuyện người đó.
Vậy mà, tôi lại tự đem anh vào suy nghĩ của mình và tự nhớ đến anh! Tôi phạm tội thật rồi.
Hư Cấu!
-Thì ra! Cái thứ tình cảm mà anh dành cho tôi chỉ là giả dối!
-Nếu tôi không biết được sự thật này thì anh...sẽ lại tiếp tục lừa dối tôi?
-Ngay cả khi nhìn chân tôi bị thương phải ngồi trên xe lăn anh cũng chả có cảm giác gì?
-Cái cảmgiácyêunhaurồixemnhaunhư đồbỏthúvịlắmhảanh?Vậytôicũngmuốnthử ...
Tiếng nhạc ầm ầm chói tai vang lên, ánh đèn sặc sỡ mù mờ nhấp nháy thật là khiến đầu óc con người ta nổi điên mà!
Tôi mặc một chiếc váy đen ngắn hết có thể, rồi đưa mắt nhìn xung quanh!
- Nơi này có lẽ sẽ dễ qua lại hơn// Nói rồi, tôi bước vào bên trong và trà trộn trong đám người"hư hỏng"
Ngồi trên chiếc ghế nào đó rồi gọi ngay một ly rượu như bao người! Cầm ly rượu trên tay tôi khẽ lắc rồi đưa mắt nhìn xung quanh!
Là nhảy, là đụng chạm cơ thể, là một quan hệ không đúng đắn! Vâng, nơi tôi tìm là đây.
-Này em! Thất tình à! Muốn vui chơi một chút không?// Giọng nói bất chợt phát lên, thoáng khiến tôi giật mình! Ngừng ngay những hành động dòm ngó người khác tôi mới quay lại nhìn hướng giọng nói ấy phát ra!
-Có gì vui không! Nếu vui thì hãy nói. Còn không thì....Bye!!!
-Có chứ! Chắc chắn sẽ không làm em gái xinh đẹp đây thất vọng đâu// Người đàn ông ăn mặc sồ sề chuốc vào tay một ly rượu với vẻ mặt đầy " dâm dúa"-Uống ly rượu mời này của tôi đi! Địa điểm vui chơi anh đây sẽ nói cho cô em biết!
" -Này Hải! Châuthèmkem socôla lắm// Tôi nủng nịu, đánhquầnđánháonhìnHải
-Sao cơ, lạithèmà! Ấylàtờxanhxanhlạimấtà... Đồconheocùibắp!
-Ế! Đã không mua chothìthôi. Còndámbảotôilàconheocùibắpcơà...// Tôitứcgiậnnhìn cậu, giậmchân "bịchbịch"
- Cònchối! Ănthìnhư heo ấythếmà còn Cùibắp! Con gái gìmàkhôngchịumặcváy, mốt tôisẽépbàmặcváy hehehe... Cùi!!!
- Giề!!! Ôngđứngđó// Vâng, cảnh tượng lịchsửxinđượclặplạilầnnữa. Trò chơi "Mèochuột" bắtđầu!!!"
Trong một căn phòng ở bệnh viện nổi tiếng chuyên về mắt!!! Không gian im ắng, lắng động đáng sợ!
-Đúng như tôi đã nói! Thời điểm này, cậu sẽ phải chịu kết cục về nó thôi!// Bác sĩ cầm cuốn sổ ghi chép trên tay rồi lắc đầu, nhăn mặt nhìn cậu... Thật sự rất khó để có thể cứu chữa!
-Bác sĩ! Thế anh ấy sẽ phải...// Chi giật mình, nói không lên lời khi nghe được kết quả tình hình của Hải sau vài ngày ở bệnh viện để chữa trị.
-Hoàn toàn! Không có cách! Cũng chỉ vì tai nạn 14năm về trước...// Bác sĩ khó chịu nhìn cậu, thật sự ông không hiểu tại sao cậu lại....
- Tôi biết chuyện này sẽ xảy ra mà! Còn về chuyện của 14 năm trước đó, tôi thật sự không làm sai! Chỉ sai vì hiện tại bây giờ...
_______________________
Tôi nằm trên chiếc giường và ở một căn phòng hoàn toàn lạ hoắc! Đầu tôi nhức điên lên được, cơ thể nóng chả chịu nỗi, thật sự là tôi đang bị gì? Nhắm tít mắt lại, bây giờ chỉ có thể nghe được âm thanh thôi!
- Thuốc tác dụng nhanh nhĩ? Đêm nay chắc sẽ phải rất vui đây// Người đàn ông lúc nãy bây giờ, nhìn thân thể tôi mà thật sự mù mờ! Cơ thể quá đẹp! Có lẽ đêm nay sẽ rất ngon..
-Nóng quá!... Đây là đâu?! Ý anh... thuốc là thế nào?
-Không phải em muốn vui chơi sao! Quan hệ tình dục cũng là một trò vui đấy// Nói rồi, anh ta nhảy xổ vào người tôi, lướt môi khắp cổ tôi. Vừa hôn vừa giật phắng chiếc áo trên người anh ta...
-Nóng quá!... Anh đang làm gì vậy! Buông...ra....// Thật khó chịu, tôi vùng vẫy dữ dội.
Càng chống cự, anh ta càng lộng hành! Dùng tay luồn ta lưng rồi kéo dây kéo của chiếc đầm từ từ xuống! Môi thì cứ mò mẫm mà lướt trên môi tôi rồi cổ và đến tay.
-Buông ra!!! Không được!...// Tôi dùng sức đẩy anh ta ra rồi ngồi dậy...
Nhưng! Anh ta kinh nghiệm quá đắt! Vừa bị đẩy ra là lại nhảy vào dựt chiếc đầm xuống ngay eo!
Vòng1 một cách nhanh chóng xuất hiện lỗ liễu!
Chiếc áo ngực màu trắng tinh khiết bao phủ hai bầu ngực trắn nõn! Thật sự quá đẹp, quá kích thích! Chỉ nhìn vào hắn đã nhảy vào mà đưa lưỡi đánh vòng lên ngực tôi!
-Dơ bẩn! Mày biến liền// Tôi lấy chân thục và bụng hắn. Lợi dụng lúc hắn vô ý tôi vội cầm lấy túi xách chạy nhanh ra khỏi phòng....
Nhưng thật sự liều thuốc mà hắn cho tôi uống quá mạnh! Đầu tôi vẫn chưa đỡ nhức một chút ít nào...
Chạy ra khỏi khách sạn tôi đón taxi, và nhảy vọt lên xe chạy mất...
-Anh đưa tôi đến abc....defg.... 123
_____________________
Chapđãralò!!! Mạidô =)))
Chaptrước nhìncác bạn cmt màHeoxúcđộngchảy nước mắtluôn...
Mấybợnthấychapnàysaonè!!! Cmt nóicóHeobiếtđê!
*Lưuý: Hãynhớ, Heoluôntheodõimọi người vàcác cmt củacácbợnlàđộnglựcchoHeorachap ák nha !!!
Love ye ❤
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...