Hai người đang ngồi ăn sáng với nhau thì có tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của cô, cô đặt đũa xuống, cầm lấy điện thoại đang đặt trên bàn, chuẩn bị nghe.
Màn hình điện thoại hiển thị người gọi đến là mẹ Mộ, cô đưa điện thoại cho anh nhìn một lượt rồi mới nhấn nút nghe.
“Dạ, con nghe thưa mẹ.”
“Hôm qua, mẹ và Đỗ phu nhân của Cố gia hẹn nhau, muốn hai nhà chúng ta sang bên Cố gia ăn bữa cơm. Ta không tiện từ chối, dù sao giữa hai nhà chúng ta cũng không được coi là xa lạ quá. Đỗ phu nhân đặc biệt muốn vợ chồng hai đứa tới, hai đứa con nghĩ thế nào?”
Đầu dây bên kia, mẹ Mộ cũng đang cùng cha Mộ ăn bữa sáng trên bàn ăn, nhớ tới việc tối qua mình với Đỗ phu nhân nói liền không nhịn được cầm điện thoại hỏi ý kiến con dâu cùng con trai.
Vợ chồng bà đi hay không đi không quan trọng, quan trọng là bà cảm thấy người ta đặc biệt thích và ưu ái con dâu bà, bà cũng không sợ con trai nhà họ Cố có khả năng cướp được con dâu này của mình, nhưng là bà cứ cảm thấy, giữa bọn họ có một mối liên hệ nào đó thân thiết khó nói.
Trực giác của người phụ nữ rất nhạy, tuy chỉ mơ hồ cảm thấy Cố gia bên kia đặc biệt coi trọng con dâu bà, nhưng không sao, bà thấy không có vấn đề gì khi hai bên qua lại với nhau. Mà quan trọng nhất chính là, phải để cho thằng con trai đầu gỗ, ngu ngốc của bà có một chút kích thích mới được.
Tuyết Dung bên này không hề biết được mẹ chồng gọi cho mình một cuộc thôi mà tâm trí lại suy nghĩ nhiều như thế. Cô nhớ tới vị Đỗ phu nhân kia, ừm, quả thực là bọn họ rất có duyên với nhau, sự thân thiết khi được nhìn thấy bà khiến cô cảm thấy rất bình an.
Đối với đề nghị này của Đỗ phu nhân, lời của mẹ chồng nói với cô, cô đương nhiên rất đồng ý. Nhưng, cô trước tiên vẫn nên hỏi người bên cạnh một tiếng đã.
Cô lấy tay che điện thoại, hướng nó ra xa một chút rồi nhìn anh nói:”Mẹ nói, hôm nay muốn chúng ta sang bên Cố gia ăn cơm, Đỗ phu nhân Cố gia có lời mời!?”
Cô nhẹ nhàng thông báo, Mộ Thiếu Quân không tỏ biểu cảm gì, chỉ hơi nhíu mày nhẹ. Có lẽ anh biết, lý do tại sao Cố gia muốn ăn bữa cơm này.
Là muốn gần gũi với cô nhiều hơn!
Cố Dư Thiên nói cô chính là em gái ruột của cậu, là thiên kim tiểu thư Cố gia, anh đương nhiên không thể nghi ngờ năng lực điều tra của cậu.
Mặc dù anh không hiểu, tại sao cho đến bây giờ Cố gia chưa công khai chuyện này, hay bản thân cô đã biết chuyện này chưa, nhưng những điều đó không quan trọng nữa, quan trọng là cảm nhận của cô thôi.
Giờ anh đã rõ lòng mình, anh cũng rất sợ Cố Dư Thiên sẽ không nể mặt mũi tình anh em mà tới đây đưa cô đi. Nhưng từ đêm hôm đó đánh nhau với anh một trận, Cố Dư Thiên căn bản chỉ dọa mồm mà không có hành động gì.
Điều đó chứng tỏ cậu ta đang chừa cho anh một cơ hội, xem biểu hiện của anh. Anh biết Cố Dư Thiên sẽ hiểu cho anh, làm bạn bè bao năm nay, cậu ta chính là người hiểu anh nhất.
Giờ người con gái này trước mặt anh, anh yêu cô, anh muốn trân trọng cô, đương nhiên điều anh trú trọng nhất chính là cảm nhận và suy nghĩ của cô rồi.
Anh biết hiện tại mình vẫn còn lừa dối cô vài điều, nhưng sẽ nhanh thôi, anh nhất định giải quyết ổn thỏa, sẽ cho cô một lời giả thích chân thành nhất, sẽ để cô hiểu được.
Vì thế, Mộ Thiếu Quân cười dịu dàng nói:” Nghe em!”
Tuyết Dung vô cùng bất ngờ, cô thấy mình hơi hoa mắt rồi, sao lại nhìn thấy trong đôi mắt đẹp mê người kia đang nhìn cô với một sự sủng nịnh và cưng chiều vô hạn thế nhỉ?
Cô vội quay mặt đi, tai nóng lên, áp điện thoại vào tai nói với mẹ chồng đầu dây bên kia, “Mẹ ơi, chúng con đi ạ!”
“Thế thì tốt rồi. Để mẹ gọi điện thoại nói với Đỗ phu nhân Cố gia một tiếng. Hai đứa cứ đi làm, đến chiều tối thì tới Cố gia nhé!”
Mẹ Mộ cười nhẹ nhàng đáp lại, Tuyết Dung nói “vâng”, “dạ” rồi cùng bà tắt điện thoại.
Cô đặt điện thoại xuống, khóe môi không khống chế được mà vẽ lên nụ cười vui vẻ.
Lại được gặp người Cố gia rồi!
Mộ Thiếu Quân thấy cô cười, biết cô rất chờ mong bữa cơm này, anh không tiếng động xích ghế ngồi gần cô hơn, dịu dàng trong mắt, đưa tay lên xoa đầu cô, “Thích đến như vậy sao?!”
Tuyết Dung hơi không phản ứng kịp khi không biết anh từ lúc nào lại ngồi cạnh cô gần như vậy, đối với sự dịu dàng của anh cùng cái xoa đầu âu yếm này, cô tham lam mà lưu luyến hưởng thụ.
Không tránh né, nhìn anh cười gật đầu thành thật, “Không biết tại sao, em cảm thấy mình rất thích người Cố gia. Đặc biệt là Đỗ phu nhân, vợ của chú Cố. Khi nói chuyện với bà ấy, em cảm thấy rất thoải mái, bình yên và thân thuộc kỳ lạ không nói nên lời.”
Mộ Thiếu Quân cười, anh hiểu, đây chính là mối liên kết vô hình kỳ diệu giữa tình thân với nhau. Nghe cô nói vậy, anh cũng biết, cô gái ngốc này chưa hề hay biết gì về thân phận thật của mình đâu.
Anh thật chờ mong, đợi đến ngày cô biết được mình chính là con gái ruột của Cố gia thì cô sẽ phản ứng như thế nào. Càng ở bên cô bao ngày, là từng ấy ngày anh hiểu cô thêm một chút.
Người con gái này ngốc nghếch, quả thực rất ngốc, anh chỉ sợ, đến lúc cô biết thân phận thực sự của mình, không những không lập tức vui vẻ mà ngược lại sợ hại cùng muốn trốn chạy.
Mộ Thiếu Quân tà mắt lóe lóe, nói đầy ẩn ý và trêu chọc, “Anh thấy Cố Dư Thiên kia, cậu ta dường như đối với em cũng vô cùng quan tâm và để ý đấy.”
Lời này anh nói ra, Tuyết Dung kỳ quái nhìn anh, đây…
Lát sau, cô không khống chế được mà cong môi, đây là người đàn ông này đang ghen?
“Anh ghen sao?”
Mộ Thiếu Quân suýt nữa thì sặc, nhướn mắt nhìn cô, lại nghe cô nói tiếp:”Thực ra, Cố Dư Thiên quả thực là một người đàn ông vô cùng đẹp trai và ấm áp. Là hình mẫu lý tưởng, tuyệt vời của mọi cô gái trên đời, nếu có thể lấy được anh ta, thực sự rất hạnh phúc.”
Mộ Thiếu Quân:”…..” Mẹ nó, hình như không đúng lắm!
Cô nói tiếp:”Em cũng đặc biệt rất thích anh ấy!” Thích như một người anh trai vậy!
Cô vừa nói xong, Mộ Thiếu Quân không biết đen mặt từ lúc nào, tiến sát tới gần cô, giữ lấy vai cô, không cho cô trốn tránh, ánh lửa trong mắt bốc lên, “Anh cũng rất đẹp trai!?”
Không phải là cô gái này thực sự cũng thích Cố Dư Thiên thật đấy chứ?
Đừng nói giữa bọn họ suốt đời này sẽ không thể nào, vì căn bản họ là anh em, mà bản thân anh, cũng không thể để cô thích người anh em này của mình được. Vì anh yêu cô, anh không muốn cô thích ai khác ngoài anh cả!
Mộ Thiếu Quân không ngờ, mình chỉ muốn trêu cô một chút, ai dè lại thành ra bản thân chính mình giờ đi “ăn giấm” chua của “anh trai” nhà người ta.
Tuyết Dung chắc chắn cảm thấy, hiện tại người đàn ông này đang ghen nha!
Lần đầu tiên, cô phát hiện, người đàn ông này ghen vì cô, mà khi ghen, thực sự rất đáng yêu đó!
Cô không muốn trêu anh nữa, cô cười nói:”Anh cũng rất đẹp trai!” Vô cùng đẹp trai nha!
Mộ Thiếu Quân lúc này mới thỏa mãn cười vui vẻ với cô, ai da, anh biết anh luôn đẹp trai mà, sau này còn phải dùng sắc đẹp này để làm đại sự đấy, không thể coi thường được.
Mộ Thiếu Quân ranh mãnh nhìn cô, môi nở nụ cười tà tứ, “Nhan sắc này có khiến em vừa lòng?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...