Trời càng về khuya, Giang Nhược càng tỉnh táo, trong bóng đêm, lợi dụng tất cả mọi dịp, nỗi hoảng hốt nghĩ lại mà sợ cùng với những sợi vụn vặt chẳng hề liên quan lấp đầy trái tim hết sợi này đến sợi khác, khiến cô chẳng cách nào đi vào giấc ngủ.
Một khi cô nghỉ ngơi không đủ, cả ngày hôm sau người đều lờ đờ, lại không có thời gian tự do dư dật để ngủ bù, thứ hai càng bận bịu hơn, buổi sáng vừa đến công ty đã phải chuẩn bị các loại hội nghị thường kỳ, tạm thời Gisele lại bảo cô chỉnh sửa một phần bản kế hoạch.
Trước giờ yêu cầu của người này đều nghiêm khắc, hơn nữa cô vào công ty đã được một thời gian, mấy thứ này còn xử lý không tốt thì nên nghi ngờ năng lực của cô rồi.
Giang Nhược chỉ đành dồn tất cả tinh lực, trong lúc đó còn cần giải quyết nhiệm vụ Gisele chỉ định bất kì lúc nào.
Tới gần giữa trưa, cô vẫn chưa được nghỉ ngơi một khắc nào, mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, chớp một chút cũng cay đến nỗi sắp rơi lệ.
Lúc sau di động có hai tin nhắn wechat từ Lục Gia Lạc, thời điểm màn hình sáng lên cô vội vàng nhìn lướt qua, có một cái hình như là liên kết trang web bên thứ ba, một cái khác cô không nhìn rõ nội dung, định giờ nghỉ trưa xem lại.
Thời gian nghỉ trưa, Vương Chiêu qua gọi cô cùng đi ăn cơm.
Giang Nhược vừa ngẩng đầu, Vương Chiêu thấy tơ máu đỏ trong mắt cô, hoảng sợ: "Tối qua cô làm gì, không ngủ à?"
Giang Nhược xua xua tay: "Mất ngủ, không ngủ được."
Giang Nhược vốn định kể lể nỗi khổ chất chứa trong lòng, nhưng nhớ lại trước đây cô kể chuyện bị theo dõi với Vương Chiêu, Vương Chiêu bị dọa không ít, cô không muốn làm đối phương sợ hãi, liền xua tan ý nghĩ này, chỉ nói là vụ án của ông nội sắp mở phiên tòa, cô lo lắng trong lòng, bởi vậy không ngủ yên.
Vương Chiêu nhấc cánh tay cô, kéo cô dậy khỏi chỗ ngồi, "Khác nghề như cách núi, kiện tụng là việc của luật sư, cô có sốt ruột cũng hết cách."
(Khác nghề như cách núi: không trong nghề không biết tình hình nghề đó)
Giang Nhược chỉ có thể thở dài: "Nói thì nói là thế."
Lúc ăn cơm, Giang Nhược mới mở di động xem tin nhắn Lục Gia Lạc gửi tới, thầm nghĩ hẳn là bây giờ chúng nó đã lên máy bay rồi.
Giang Nhược click mở liên kết Weibo, không thấy chữ, trực tiếp mở ngay hình ảnh, khi phát hiện chính mình trong ảnh, hơi ngỡ ngàng, cô ngừng động tác tay, phóng to ảnh chụp —— là Tần Thư Nhiên cùng chính cô.
Bối cảnh ảnh gốc khá mờ, đã qua xử lý ánh sáng, bởi vậy dáng người trong ảnh tuy rằng mơ hồ, nhưng cụ thể là ai vẫn có thể phân biệt ra.
Tình huống trong ảnh, Giang Nhược vẫn còn ấn tượng, là lúc cô rời đi sau khi tham gia hết lễ công chiếu, bị vướng thảm đỏ ở cửa rạp chiếu phim, Tần Thư Nhiên đúng lúc đi sau cô, đưa tay ra đỡ.
Giang Nhược thoát khỏi hình ảnh đã thấy có gần một vạn lượt bình luận và chia sẻ, lúc này mới đọc chữ, Vương Chiêu thấy cô chăm chú nhìn di động không động đũa, biểu cảm còn nghiêm túc, phát hiện có vẻ không đúng lắm, hỏi cô có chuyện gì.
Giang Nhược đọc thử bình luận Weibo, tâm trạng ăn cơm đều bị mất sạch.
Vì để thu hút lượt xem, tài khoản quảng cáo trên Weibo xâu chuỗi mỗi liên hệ giữa một cảnh trong lễ công chiếu có Giang Nhược và Tần Thư Nhiên cùng với mấy bức ảnh này, phỏng đoán Giang Nhược và Tần Thư Nhiên có quan hệ bạn trai bạn gái.
Tài khoản quảng cáo bất lương như kiểu giòi bọ internet, không hề có giới hạn đạo đức, có lợi là làm, thứ coi trọng chính là lượt xem, quan tâm gì thật giả, thu hút chú ý trước rồi nói sau, cộng thêm cư dân mạng hóng drama cháy lửa thêm dầu, thanh minh vô dụng, chín người mười ý, đến cuối cùng khó phân trắng đen.
Có fan Tần Thư Nhiên xem xong phát trực tiếp toàn bộ lễ công chiếu đã đăng bình luận dưới weibo này bác bỏ tin đồn: cô gái trong ảnh là do nữ phụ Đỗ Thịnh Nghi mời đến, bởi vì hợp tác cùng công ty đối phương, không có một tí quan hệ nào với Tần Thư Nhiên, tung tin đồn chỉ một cái miệng, bác bỏ tin đồn chạy gãy chân, làm ơn đừng nhìn ảnh nói lời bóp méo sự thật.
Nhưng mà dân mạng không chê chuyện ồn ào, ăn dưa xem kịch ai ai cũng giữ phần, châm chọc mỉa mai fan đó, nói cô ấy là fan kính lọc, không dám tin thần tượng của mình có bạn gái.
Thậm chí có người nói vô căn cứ: Đỗ Thịnh Nghi và Tần Thư Nhiên cùng một công ty quản lý, nghe nói quan hệ cá nhân cũng không tệ lắm, từng hợp tác hai bộ phim kìa, cái gì mà quan hệ hợp tác, Đỗ Thịnh Nghi làm lá chắn cho Tần Thư Nhiên thì sao!
Thời đại thông tin, chút chuyện lông gà vỏ tỏi cũng có thể bị phóng đại, đặc biệt là hơi dính líu quan hệ với người nổi tiếng, Tần Thư Nhiên lại là nam minh tinh lưu lượng đang hot được tất cả tán tụng, một mực là nghe nói, một mực là người biết chuyện tiết lộ, liền cột hai người không chút quan hệ vào nhau đẩy lên bảng hotsearch mạng xã hội.
Mấu chốt là lên hot search cũng thôi đi, còn lên hẳn hai hot search, hai tiêu đề hot search còn khá đơn giản và thô bạo: Giang tiểu thư, bạn gái Tần Thư Nhiên.
Vương Chiêu mở Weibo, nhìn thấy hai tiêu đề hot search này, cười gần chết, "Tần Thư Nhiên với Giang tiểu thư, ha ha ha ha, chẳng lẽ Lục Hoài Thâm không xứng có tên họ à?"
Vương Chiêu rất hứng thú xem lướt qua Weibo có liên quan đến đề tài này, cuối cùng thành fan bự ăn dưa hiện trường.
Vương Chiêu vừa lướt bình luận vừa cảm thán: "Dân mạng ai nấy đều là nhân tài, có thể tự thêm thắt tình tiết vào một tin tức không có căn cứ thành tiểu thuyết tình cảm giới giải trí."
Giang Nhược không lên tiếng, cô là người sợ gây rắc rối, bởi vì xử lý rất phiền phức, cho nên về bản chất cô là người ngại phiền phức.
"Đúng là có người còn bắt đầu viết tiếp," Vương Chiêu kích động, diễn dịch bằng âm sắc, làn điệu và cảm xúc biểu đạt rung động lòng người: "Đến từ giang cư mận ' Công chúa leo trèo ầm ầm huỳnh huỵch ': hôm nay Nhiên Nhiên nói muốn đưa tôi tham gia lễ công chiếu phim điện ảnh, tôi vui lắm, nhưng tôi chẳng ngờ, thế mà Đỗ Thịnh Nghi lại là nữ phụ, trên mạng đều nói, quan hệ của anh và Đỗ tiểu thư không bình thường, thậm chí từng ăn cơm cùng nhau, sau đó Đỗ tiểu thư còn nói dối rằng tôi là nhân viên công ty hợp tác với cô ấy, tôi đoán Nhiên Nhiên có điều giấu giếm tôi, vì thế giận dỗi bỏ đi, nhưng anh đuổi theo kéo tay tôi lại, nói lạnh lùng: cô gái, đừng hòng thoát khỏi anh."
Đọc đến nơi đây, Vương Chiêu dừng lại, làm động tác buồn nôn rất khoa trương, "Nếu thực sự có tên đàn ông nói với tôi mấy câu này, tôi có thể dùng một chân đá hắn ra xa 10m."
Vương Chiêu ngẩng đầu nhìn Giang Nhược, phát hiện ánh mắt cô trống rỗng.
"Cô không có phản ứng gì? Không có cảm tưởng gì hả?"
Giọng điệu Giang Nhược chẳng hề có bằng trắc: "Tôi phẫn nộ."
"Còn gì nữa?"
"Tôi sợ hãi."
"Hở?"
Giang Nhược chống cằm, nét mặt đầy lo âu: "Tôi sợ Lục Hoài Thâm lột da tôi."
Ban đầu quả thật Lục Hoài Thâm muốn lột da cô.
Chuyện này lên hot search, thật ra đã có nền tảng từ hai ngày trước, lúc ấy là tin tức nhỏ nhặt không đáng lưu tâm mỉm cười cho qua, nhưng kết hợp với những bức ảnh ái muội khác thì hướng đi đã hoàn toàn bất đồng.
Thời điểm sự việc bị truyền thông xào xáo, Lục Hoài Thâm đang mở họp, lúc sau lại họp trực tuyến cùng chi nhánh ở nước ngoài.
Cuộc họp trước, bị mẹ kế Thường Uyển chỉ trích, Lục Hoài Thâm vẫn ứng đối tự nhiên, chọc Thường Uyển tức đến mức đỉnh đầu bốc khỏi; Cuộc họp sau, bị Lục Thậm Cảnh - con trai mẹ kế - xoi mói, đối phương lấy lui làm tiến cực kì biết nhẫn nhịn, Lục Hoài Thâm cũng vẫn bất động thanh sắc như cũ.
Ở nước ngoài, Lục Thậm Cảnh không tranh không đoạt, ở trong nước, Thường Uyển tranh đấu gay gắt với anh, hơn nữa càng ngày càng ngang ngược, còn liên tiếp bán thảm với ông cụ sau lưng anh, nói mình đã lớn tuổi, hi vọng con trai bầu bạn bên cạnh, sức khỏe Lục Thậm Cảnh gần như đã khôi phục, chỉ cần có thể về nước sống cùng bà ta, bà ta chẳng còn mong cầu gì khác, sẽ không tranh đoạt với Lục Hoài Thâm nữa.
Dẫu sao cũng huyết mạch dưới gối, có lúc Lục Chung Nam cũng dao động, nhưng để Lục Thậm Cảnh về nước, cũng phải cho nó tham gia công ty mới qua chuyện.
Cho dù nó không nói ra miệng, kế tiếp Thường Uyển cũng sẽ tìm cớ để Lục Thậm Cảnh quay về trụ sở chính.
Thường Uyển này cũng ý tứ thật.
Lục Hoài Thâm họp xong, ngồi sau bàn làm việc nghĩ ngợi, cụp mi mắt, đầu lông mày hơi nhíu.
Sau khi Bùi Thiệu được biết Giang Nhược và Tần Thư Nhiên lên hot search mạng xã hội, lập tức báo cáo.
Lục Hoài Thâm nghe xong, mi tâm càng nhíu chặt hơn, ánh mắt chợt nghiêm khắc: "Với ai?"
"Tần Thư Nhiên." Bùi Thiệu giải thích, Tần Thư Nhiên là nam minh tinh đang hot, diện mạo đẹp vóc dáng cực chuẩn, mấu chốt là còn rất trẻ, là người tình trong mộng của đông đảo các cô gái.
Lục Hoài Thâm lạnh lùng liếc sang: "Ai hỏi cậu cái này?"
Bùi Thiệu nín cười ngậm miệng.
Lục Hoài Thâm nhìn máy tính bảng Bùi Thiệu đưa qua, xem sơ qua trang web, bảo Bùi Thiệu trao đổi một chút với công ty quản lý của Tần Thư Nhiên.
Bùi Thiệu đang định bắt tay xử lý, Lục Hoài Thâm lại bảo tạm thời dừng lại, anh gọi điện thoại cho Hạ Tông Minh.
Hạ Tông Minh đang đi công tác ở Anh, thời điểm Lục Hoài Thâm gọi điện thoại, trong nước là giữa trưa sắp 12 giờ, ở Luân Đôn bên kia còn chưa đến 5 giờ sáng, lúc nghe điện thoại anh ta nghiến răng nghiến lợi: "Quấy nhiễu giấc mộng của người khác, tốt nhất là cậu có chuyện quan trọng."
"Giang Nhược có tin đồn cùng một nghệ sĩ dưới trướng công ty Văn Hoa, ông liên lạc với Hoa Thanh, bảo anh ta đánh tiếng với người bên dưới, liên hệ với thư kí của tôi, trong bài đăng thanh minh của phòng làm việc nghệ sĩ, những phần về Giang Nhược, phải do người công ty tôi soạn thảo."
Hạ Tông Minh ra sức túm gối đầu: "Hoa Thanh quản lý toàn tập đoàn, mảng Giải Trí có người khác quản, vì sao cứ phải tìm anh ấy? Bảo thư kí cậu liên hệ với người công ty giải trí đi."
"Hoa Thanh là anh họ ông, ông thân với anh ta hơn, quyền lên tiếng của anh ta lớn hơn, mới có thể khiến người bên dưới chú trọng."
Hạ Tông Minh im lặng, Lục Hoài Thâm đã tắt điện thoại khỏi phải phân trần.
Hạ Tông Minh nhắm mắt mấy giây, bò dậy khỏi giường gọi điện thoại cho Hoa Thanh, miệng lải nhải: "Bà cô kia có lần nào thân thiện với cậu chưa? Tôi còn phải đi theo làm tùy tùng cho cô ta! Quay về không mời anh đây ăn bữa cơm đừng có hòng mà qua chuyện."
Sau khi Giang Nhược ăn xong cơm trưa quay về tầng văn phòng, rúc vào cầu thang bộ gọi điện thoại cho Lục Hoài Thâm.
Bên phía Tần Thư Nhiên cũng trở tay không kịp với vụ tai tiếng, phòng làm việc đã khẩn cấp giao cho bộ phận quan hệ công chúng viết bài thanh minh, đột nhiên nhận được chỉ thị trực tiếp của cấp trên, muốn bọn họ liên hệ với công ty không liên quan.
Người cấp trên gọi điện thoại đến, không phải người quản lý giải trí Văn Hoa, mà là người quản lý toàn bộ tập đoàn Văn Hoa.
Đương nhiên phòng làm việc Tần Thư Nhiên không dám chậm trễ, lập tức liên lạc với Bùi Thiệu.
Khi Giang Nhược gọi cuộc điện thoại này đi, hai bên đang đàm phán việc thanh minh rồi.
Chuông đổ vài tiếng, điện thoại mới được nhận.
Giang Nhược: "Alo?"
"Ờ, làm sao?"
Giang Nhược sửng sốt, thấy hơi lạ, sao giọng điệu Lục Hoài Thâm như kiểu chưa biết gì?
Cô thăm dò thêm: "Chuyện Weibo...!"
"Chuyện gì?" Giọng Lục Hoài Thâm nghe có vẻ trầm trầm thoải mái.
Giang Nhược bỗng nhiên không biết có nên hay không, có điều là sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ biết, cô dứt khoát nói thẳng: "Anh biết Weibo có hot search liên quan đến em không, cái đó là giả, đừng tin nhớ."
Lục Hoài Thâm trả lời không nhanh không chậm: "Em nói nhỏ thế làm gì? Không phải chỉ là lan truyền tin đồn với người đàn ông khác thôi hả, chột dạ cái gì?"
Giang Nhược nghe anh nói vậy, tất nhiên đoán ra anh đã biết, ậm ờ haha hai tiếng: "Giả đấy giả đấy, đừng để bụng."
Lục Hoài Thâm đứng đắn lên, hỏi nghiêm túc: "Vấn đề là em muốn xử lý thế nào?"
Giang Nhược không cần nghĩ ngợi: "Em cảm thấy anh có thể xử lý."
Lục Hoài Thâm khẽ hừ rồi nói: "Dựa vào cái gì?"
Giang Nhược khẽ mím môi, che ống nghe lên tiếng chậm rì rì nói với bên kia: "Dựa vào anh là chồng em..."
Lục Hoài Thâm: "Một tiếng chồng lén lút vụng trộm mà đòi anh làm trâu làm ngựa cho em?"
Hà Nội, 13/10/2022
Fan kính lọc( 粉丝滤镜 - từ phổ biến trên mạng Trung): ý chỉ những fan khi nhìn nhận nghệ sĩ, idol...!mình thích sẽ tự động lọc đi những khuyết điểm hay thiếu sót của họ, nhìn thế nào cũng thấy tốt đẹp.
Đu idol ở bên mình thì tôi chưa thấy có từ nào hay dùng mà gần nghĩa hoặc đồng nghĩa cả.
Nếu so ra thì fan bạn gái có hơi hướng kiểu ấy nhưng fan kính lọc lại không giới hạn giới tính.
Thế nên tôi để nguyên nghĩa đen.
Bác nào biết từ nào có thể thay thế thì cmt cho tôi với nha.
Thank sờ kiu =))).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...