Không Giới Hạn
Ngọc Bách nhìn bảng công bố nhiệm vụ cá nhân suy nghĩ một lúc rồi gọi: “SIRA~… Cái nhiệm vụ này ta có khả năng làm không?”
“Nhiệm vụ: Dịch thuật sách Basic Astronomy - Percival Lawrence Lowell
Điểm cống hiến: 500
Điều kiện xác nhận: Hoàn thành xong bản dịch trực tiếp gửi một phần tới địa chỉ hòm thư DrHocThien để xác nhận.”
“Không có khả năng” SIRA khẳng định trả lời
“Ah~…” Thiếu niên Ngọc Bách mỉm cười mờ ám nói “Tất nhiên một mình ta không có khả năng làm nhiệm vụ này. Nhưng nếu là chúng ta thì sao a.”
“Nếu sử dụng hệ thống khả năng hoàn thành nhiệm vụ đạt 10%” Giọng nói chắc chắn của SIRA vang lên
“Vì sao a.” Thiếu niên nghi ngờ hỏi “Ngươi không phải trí thông minh nhân tạo a. Bộ máy phân tích siêu việt, khả năng tính toán phi thường. Vì sao lại không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này?”
“Dữ liệu của hệ thống hiện tại đều sử dụng dữ liệu của ký chủ.” Giọng nói của SIRA vang lên “Dữ liệu của ký chủ về lĩnh vực ngoại ngữ quá ít. Hệ thống không thể sử dụng dữ liệu đấy để hoàn thành nhiệm vụ.”
Thiếu niên Ngọc Bách nghe vậy đứng hình luôn rồi. Đúng là khả năng ngoại ngữ của hắn siêu tệ, tệ đến mức độ khó kiếm ai từng học ngoại ngữ bẩy tám năm trời có thể tệ hơn hắn. Có chút xấu hổ gãi đầu, thiếu niên cười chính bản thân mình nghĩ: “Ai~… Ta quên mất hiện tại ngươi đang sử dụng dữ liệu của bản thân mình. Haiz~… Biết vậy ngày xưa mình cố gắng học ngoại ngữ cho tốt một chút a.”
“Dữ liệu không liên quan đến năng lực học tập của ký chủ” Giọng nói của SIRA vang lên “Dữ liệu thu thập được thông qua trí nhớ của ký chủ rồi lưu vào trong bộ nhớ của hệ thống sau đó sử dụng chúng để làm các phân tích, tính toán.”
Ngọc Bách suy nghĩ một lúc rồi vỡ ra la lên: “Ah~… Nói như vậy hiện tại chỉ cần ta có thể thu thập đủ dữ liệu cho ngươi rồi ngươi có thể sử dụng dữ liệu đó để dịch thuật.”
“Đúng vậy” Giọng nói của SIRA vang lên “Chỉ cần có đầy đủ dữ liệu có thể tiến hành dịch. Nhưng bản dịch chỉ có thể mở để ký chủ nhìn. Việc biên soạn lại là do ký chủ tự biên. Hệ thống không thể giúp ký chủ việc này.”
Thiếu niên mừng như điên nghĩ tới điều gì đó liền hỏi “Khả năng bao lâu thì chúng ta có thể hoàn thành?”
“Hai ngày” giọng nói của SIRA vang lên “Ngày đầu tiên ký chủ thu thập đầy đủ dữ liệu. Sau đó ta sẽ phân tích dữ liệu và dịch thuật. Ngày thứ hai ký chủ biện soạn lại dữ liệu rồi đăng ký xác nhận hoàn thành nhiệm vụ.”
“Hai ngày…” Thiếu niên Ngọc Bách thở dài “Vậy mà cứ tưởng sẽ hoàn thành trong ngày chứ.”
“Hiện tại lịch trình nhiệm vụ trong ngày đã kín.” Giọng nói của SIRA vang lên “Ký chủ phải hoàn thành tất cả nhiệm vụ hiện tại trước khi tiếp nhận nhiệm vụ mới. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ trong ngày còn mười bẩy giờ hai mươi năm phút.”
“Được rồi, được rồi,” Thiếu niên gấp gấp đứng lên bắt đầu làm nhiệm vụ.
---
Trong biệt thự của Hiệu trưởng Ngô Triết, lúc này ông đang cung kính đứng sau hai vị lão nhân chính là Hoàng lão cùng Tâm lão báo cáo:
“Hoàng lão, Tâm lão. Hiện tại dữ liệu cá nhân của Ngọc Bách đã hoàn toàn được xử lý và bảo mật.”
“Uh~…” Hoàng lão gật gù nói“Chuyện này có những ai biết?”
“Ngoài Tạ Văn ra thì người biết chuyện này chỉ có Ngô Huyền.” Viện trưởng Ngô Triết nói “Con bé đã xử lý và bảo mật hồ sơ này.”
“Ah~…” Tâm lão mỉm cười nói “Đều là người trong nhà. Tiểu Triết lần này làm tốt a.”
“Uh~…” Hoàng lão nói “Hiện tại chỉ có năm người chúng ta biết thân phận thật sự của thằng bé. Nhưng thân phận kia cũng không thể che giấu mãi được. Bà thấy có ổn không?”
“Xàm…” Tâm lão cười nói “Đều già cả rồi, hiện tại giấu được bao lâu thì giấu. Ta đoán không tới ba năm nhà lão già kia sẽ yên ổn trở lại. Lúc đó ta lại lén lút đưa thông tin này cho lão để lão thêm bất ngờ a.”
“Được rồi …” Hoàng lão thở dài nói “Hiện tại chúng ta cũng nên hồi âm cho lão già kia một cái. Lão chờ ngày này đã mười năm năm nay rồi. Ai~…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...