Không Giới Hạn
SIRA trong bộ giáp màu xanh ngơ ngác nhìn dòng văn tư nhấp nháy trên màn hình hiển thị trước mặt. Thời gian chậm chậm trôi đi không biết bao lâu hắn mới tỉnh lại. Hắn chậm chậm đi tới một bàn gương đặt tay mình vào đó.
Phía trên màn hình bắt đầu thay đổi. Các loại văn tự như bị xáo trộn lên. Màn hình khắp phòng tràn ngập văn tự các loại không thể hiểu được. Mất khoảng gần một phút hỗn loạn mới ngừng. Trước mặt SIRA hiện lên một tệp tin, hắn chần chừ một lúc rồi mở ra tệp tin đó.
Trong phòng điểu khiển bỗng dưng trở thành một thế giới khác. Trung tâm thế giới này là một người đàn ông tóc đen toàn thân mặc bộ giáp màu xanh (RAL 5005) giống như của SIRA vậy.
Người đàn ông di chuyển, thay đổi phương hướng liên tục trên hành lang màu trắng tới một cánh cửa lớn được làm bằng hợp kim rồi dừng lại. Đặt tay lên cánh cửa, một dòng điện trong người của hăn theo lòng bàn tay phóng ra.
Một hồi trầm mặc cánh cửa chậm chậm kéo ra. Bên trong có một người toàn thân bao bọc bởi bộ áo giáp màu bạch kim chỉ để lộ mỗi phần đầu. Đây là một người con gái tóc vàng khuôn mặt tinh xảo nhìn thoáng qua sẽ thấy nàng rất đẹp. Nhìn kỹ thì mới thấy được vẻ đẹp của nàng không gì có thể so sánh được.
Vẻ mặt của nàng không biểu lộ ra nang đang buồn hay đang vui. Trên khuôn mặt tinh xảo đó có một chút lãnh ngạo khiến người nhìn có một cảm giác thánh khiết không thể xâm phạm. Nàng đứng trong căn phòng ánh mắt lạnh lùng nhìn nam tử vừa bước vào.
“Chúng ta có một phút để nói chuyện” Người con gái tóc vàng lên tiếng “Sau một phút nữa Thần sẽ có thể quét tới đây.”
“Thần …” Người đàn ông điên cuồng cười nói “Cả ta với ngươi đều biết hắn không phải là Thần. Hắn đã phản bội lại CHA. Hắn đã đạp đổ tín ngưỡng của CHA…”
“Chúng ta không có nhiều thời gian” Người con lạnh lùng cắt ngang lời nói của nam tử “Ngươi có thể nói hoặc không nói gì. Sau ba mươi giây nữa cửa sẽ tự đóng.”
Nam tử bình tĩnh lại rồi nói “Ta đã tìm ra được thứ đó.”
Người con gái tóc vàng như nghe tiếng sấm bên tai sững lại dù vẻ mặt nàng không thay đổi thì cũng không dấu được nam tử trước mặt. Nàng đang kinh ngạc. Đã lâu, rất rất lâu hắn mới thấy cảm xúc của nàng được bộc lộ. Lần cuối cùng đó là ngày CHA qua đời.
“Ta tới để mang ngươi đi …” Nam tử có chút ngạc nhiên trước phản ứng của nữ tử tóc vàng nhưng chưa kịp nói hết câu một lực đã đẩy hắn ra ngoài. Cánh cửa hợp kim đã cũng đã đóng lại.
Nam tử bất ngờ, kinh ngạc. Hắn đặt tay lên cửa muốn mở ra thì bên trong vọng ra tiếng nói của nữ tử tóc vàng.“Ngươi đi đi. Ngay lập tức. Đừng để hắn tìm thấy ngươi.”
Nam tử không cam lòng đấm mạnh vào cánh cửa hợp kim rồi quay người di chuyển thật nhanh xuyên qua từng khúc từng khúc hành lang tới bãi tập kết phi thuyền. Nhìn quanh một lúc hắn chọn lẻn vào một phi thuyền chuyên chở hàng phổ thông chuẩn bị rời đi.
Phi thuyền chở hàng này là một phi thuyền tự động đi chuyên chở hàng hóa phổ thông trên đoạn đường ngắn và an toàn. Sau khi phi thuyền rời đi không lâu nam tử lẻn vào buồng lái rồi chiếm quyền kiểm soát của phi thuyền.
Phi thuyền bị cưỡng chết cắt đứt liên lạc với tất cả các trạm không gian rồi chuyển hướng rời đi trong tinh không mênh mông. Tưởng chừng đã qua, nửa ngày sau ra đa phi thuyền bắt được tín hiệu của một tiểu đội sáu phi thuyền chiến đấu.
Một màn rượt đuổi bắt đầu kéo dài suốt ba tiếng đồng hồ. Trong ba tiếng đồng hồ này ra đa trên phi thuyền phát hiện thêm năm tiểu đội chiến đấu nữa. Hiện tại tiểu đội nhân lên thành một đại đội ba mươi sáu phi thuyền. Phi thuyền chở hàng giờ đang bị bao vây trong đám loạn thạch.
Nam tử tóc đen cưỡng chế sử dụng bước nhảy không gian của phi thuyền chở hàng để đi tới nơi hỗn loạn này vì nơi đây có một đường hầm không gian. Đường hầm không gian này mới xuất hiện không lâu chưa có ai tới khai thác hay khám phá vì độ rủi ro cao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...