Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ


Khóe mắt người phụ nữ có chút nếp nhăn, tuổi thật đại khái cũng có bốn mươi trở lên.


Phát hiện có người đến kéo tay áo bà, bà cũng quay đầu nhìn sang, nhìn thấy trước mắt là một cô bé nhu thuận xinh đẹp, vẻ mặt đang nghiêm túc cũng lộ ra một nụ cười nhẹ.


"Chào cháu.

"

Kiều Uẩn ngửa đầu nhìn bà, "Ngài là Phó hiệu trưởng của Thịnh Dương cao trung sao?"

"Đùng vậy, cháu cần giúp đỡ gì sao?" Hà Uyển trả lời dứt khoát.


Ba mẹ Lục liếc nhau, bị hành động của Kiều Uẩn làm cho kinh hãi.


Lục Cảnh Tri mi tâm vặn thành một đoàn, không rõ Kiều Uẩn đang muốn dở trò quỷ gì, chẳng lẽ là muốn thông qua lấy lòng Hà Uyển, để có được cơ hội vào Thịnh Dương cao trung học sao?

Cũng quá lỗ mãng.


Lục Cảnh Tri tiến lên, trong mắt hiện lên vẻ xin lỗi nói: "Đây là em gái của tôi, con bé vẫn luôn thực sùng bái Thịnh Dương, nhìn thấy ngài mới có thể như vậy kích động.

"


Hà Uyển tươi cười phai nhạt đi, bà có nghe nói, Lục gia đã tìm được con gái ruột trở về.


Hiện tại cô bé lại chủ động đến tìm bà, là nghĩ muốn bấu víu quan hệ làm bà mở cửa sau sao?

Một người công chính như Phó Hiệu Trưởng, đời này cũng không thể nào mở cửa sau cho bất kỳ ai.


Tô Miên giữ chặt tay Kiều Uẩn, "Kiều Kiều, kia bên có điểm tâm ngọt, là mẹ đặc biệt chuẩn bị cho con, con đến nếm thử xem có ngon hay không nha.

.

.

"

"Chờ lát nữa con lại ăn.

"

Kiều Uẩn từ chối ý kiến của mẹ Tô, lễ phép vươn một tay ra nói, "Em là Kiều Uẩn, đợi đến khai giảng cũng sẽ là học sinh của Thịnh Dương cao trung.

"

Lục Đình buông thõng mắt, khóe môi câu lên một nụ cười nhạt.


Kiều Uẩn lần này thế mà đem mặt mũi ném đi hết, phó hiệu trưởng chán ghét nhất là loại người lôi kéo quan hệ để đi cửa sau này.


Lục Duệ nhíu mày, hướng Hà Uyển nói: "Kỳ thật con bé một lòng luôn muốn vào học ở Thịnh Dương, là thật thực yêu thích Thịnh Dương.

"

Người Lục gia ngoại trừ Lục Đình đều có chút xấu hổ, không nghĩ đến Kiều Uẩn đối với Thịnh Dương bất chấp như vậy.


Hà Uyển tựa như tại nghĩ ra cái gì, một hồi lâu, bà cũng mỉm cười, duỗi ra một tay ra.


"Hóa ra em chính là Kiều Uẩn sao, hoan nghênh em đến học ở Thịnh Dương cao trung.

"

Lục Đình: ? ? ?


Tô Miên thoáng chốc kinh ngạc đến ngây người, phút chốc lại liếc mắt nhìn về phía Kiều Uẩn thần sắc lạnh nhạt, lại phút chốc nhìn đến vị phó hiệu trưởng bình thường ít khi nói cười, bây giờ lại tươi cười hòa ái.


Thật sự không thể ngờ được lại có tình huống này xảy ra.


Lục Duệ bây giờ đang nghĩ, ông sẽ lập tức trở về thư phòng đem tư liệu mà ông tra được về những trường học khác xóa bỏ.


Hóa ra Kiều Kiều nói muốn học tại Thịnh Dương cao trung, cũng không phải là bởi vì con bé tự tin quá độ.


Lục Cảnh Tri đối với lời nói của Hà Uyển, có thể nói là vô cùng khiếp sợ cùng nghi hoặc.


Lục Đình sắc mặt hơi căng thẳng, trước tiên mở miệng: "Phó hiệu trưởng ngài không lầm sao?"

"Này loại sự tình thế này sao có thể lầm.

"

Hà Uyển đối với Kiều Uẩn trong mắt không chút nào che giấu thưởng thức, "Đến giai đoạn cao tam này, trường học bình thường sẽ không tiếp nhận học sinh chuyển trường, Kiều Uẩn nhưng là một ngoại lệ, tôi tự nhiên có ấn tượng rất sâu.

"

Nói đùa gì vậy, đạt điểm tối đa trong bài kiểm tra đầu vào, muốn không có ấn tượng là không thể nào.


"Ha ha, hóa ra là như vậy.

" Lục Đình âm cuối có chút run rẩy.



Thời thế đến.


Ba mẹ Lục mừng rỡ như điên, Kiều Kiều mộng tưởng trở thành sự thật!

Lục Cảnh Tri thần sắc hơi phức tạp, ánh mắt lại rơi trên khuôn mặt bình tĩnh của Kiều Uẩn, lập tức có chút luống cuống xấu hổ.


Hà Uyển cho rằng người Lục gia đều biết được thành tích của Kiều Uẩn, lại khen Kiều Uẩn mấy câu: "Cô rất mong chờ em sẽ vì Thịnh Dương cao trung tranh quang.

"

Kiều Uẩn gật đầu: "Em sẽ làm vậy.

"

Ba mẹ Lục cùng Lục Cảnh Tri có rất nhiều lời muốn cùng Kiều Uẩn nói, nhưng hiện tại ở trong hoàn cảnh này cũng không thích hợp liền không có mở miệng.


Kiều Uẩn không phải chờ bao lâu, dù sao mục đích của cô cũng đã đạt được, ba mẹ sẽ không còn vì chuyện trường học của cô mà lo lắng nữa.


Chờ Kiều Uẩn từ bên kia trở lại, Lệ Miểu đều nhanh muốn cười bò xuống đất: "Mấy người Lục Đình phỏng chừng là tức muốn chết, còn chế giễu cậu không tư cách vào Thịnh Dương, quay đầu liền bị phó hiệu trưởng đánh vào mặt, ha ha ha ha, chết cười tớ rồi.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui