Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ


Lục Đình trong lòng khó xử, vẫn cố ra vẻ miễn cưỡng chính mình nói: "Chị gái sẽ không làm như vậy đâu, các cậu đừng đoán đoán mò.

"

Tầm mắt của Lục Tuyết rơi trên lễ phục của Kiều Uẩn, tức giận bất bình nói: "Ba mẹ em cũng quá bất công, thế mà lại mua cho Kiều Uẩn lễ phục đắt như vậy.

"

"Cái gì?" Lục Đình không hiểu ra sao.


Lục Tuyết xùy thanh: "Bộ lễ phục trên người cô ta là bản kỷ niệm của nhà J, chỉ có một kiện, giá niêm yết hơn mấy trăm vạn, chị đã từng xem qua ở trên tạp chí, tuyệt đối sẽ không nhận lầm.

"

Lục Đình đôi mắt cụp xuống, tựa như tại suy tư cái gì, cuối cùng lắc đầu nói: "Bộ lễ phục mà mẹ em mua cho chị gái không phải là bộ này, mặc dù không biết vì cái gì mà chị gái cuối cùng lại không mặc, nhưng lễ phục đắt như vậy, hẳn là ba mẹ không sẽ mua đâu.

"

Cho nên, lễ phục trên người Kiều Uẩn là nơi nào tới?

Thấy bộ dáng Lục Đình một mặt muốn nói lại thôi, Lục Tuyết đột nhiên phản ứng lại, "Chẳng lẽ đây là mặc đồ nhái?"


Lúc này Lục Đình trong lúc vô tình để lộ ra cùng bạn bè cô ta, thời điểm Kiều Uẩn mới vừa trở về Lục gia, cô ta không cẩn thận chỉ ra Kiều Uẩn trên người mặc hàng nhái, đã làm Kiều Uẩn tức giận.


Mà bây giờ Lục Đình lại phủ nhận lễ phục không là cái này, khó tránh khỏi khiến người ta suy nghĩ nhiều.


Bạn bè xung quanh nghe xong, trên mặt lập tức lộ ra biểu tình căm ghét.


Không cần phải vì mặt mũi đi mặc hàng nhái đi, Lục gia lại không mua nổi lễ phục tốt hay sao, cô gái này quá dối trá rồi.


Lục Đình vội nói: "Có thể là tớ nhớ lầm, mẹ tớ thương chị gái như vậy, hẳn là cũng có thể mua được cho chị gái bộ lễ phục này.

"

Lời nói này rơi vào trong tai mọi người, lại là càng che càng lộ.


Lục Tuyết cảm thấy không được, hiện tại yến hội có nhiều người có danh tiếng như vậy, Kiều Uẩn mặc hàng nhái nếu như bị người khách vạch trần, chẳng phải Lục Đình cũng sẽ cùng mất mặt?

Không đợi Lục Đình ngăn cản, cô ta trực tiếp đi đến trước mặt Kiều Uẩn, tự giác thực có lễ phép mở miệng: "Cô là Kiều Uẩn, tôi là Lục Tuyết, coi như là chị họ xa của cô.

"

Kiều Uẩn ngẩng mặt lên, ánh mắt rất lạnh lùng xinh đẹp, liếc mắt nhìn cô ta một cái lại tiếp tục cúi đầu xem điện thoại.


Lục Tuyết sắc mặt khó coi, còn tiếp tục nói: "Kiều Uẩn, nếu như có thể, tôi hy vọng cô có thể đi lên đổi một lễ phục khác.

"

Kiều Uẩn nghe vậy liếc mắt nhìn cô ta một cái, chậm rãi nói: "Không đổi.

"

Đổi, Bùi Nghiêu sẽ nháo cô.



Lục Tuyết tức giận, đè thấp tiếng nói: "Nói thật hàng nhái giống như thật này đúng là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy, nhưng hàng nhái dù có giống như thế nào cũng là hàng nhái.

"

"Côn là chị gái, cũng nên vì Đình Đình suy tính một chút, tối nay là lễ trưởng thành của cô ấy, cô đây là cố ý nhằm vào Đình Đình sao?"

Kiều Uẩn nhìn cô ta, tựa như nhìn một người thiểu năng, "Muốn tôi giới thiệu cho cô một bác sĩ khoa mắt sao?"

Lục Tuyết cảm thấy Kiều Uẩn quá không biết tốt xấu, ncô ta hảo tâm nhắc nhở thế mà còn bị nói là thiểu năng?

Lục Đình giật giật tay áo Lục Tuyết, "Chị họ, nếu như chị gái thích bộ lễ phục này thì bỏ đi, không sao.

"

"Sao có thể không sao.

" Lục Tuyết chính nghĩa cảm giác bạo rạp, "Cô ta chính là cố ý, nghĩ muốn hủy đi yến hội của em.

"

Bạn bè xung quanh nghe xong đuôi lông mày nhíu lên, tại lễ trưởng thành của Lục Đình còn dám mặc hàng nhái, này là nghĩ muốn làm xấu mặt ai đây?

Tiểu tiên nữ tâm tư độc như vậy, thực sự hủy hoại khuôn mặt này.


"Cô đừng uổng phí tâm cơ, chúng tôi sẽ không kết bạn với người như cô đâu, khi dễ Lục Đình liền là cùng chúng tôi đối nghịch.


"

"Đình Đình lại không có làm gì sai, ngần ấy năm cô không ở đây, đều là Đình Đình ở bên cạnh ba mẹ cô, cô như thế nào không hiểu được cảm ơn.

"

Lục Đình sắc mặt khó coi, "Các cậu sao có thể nói chị gái như vậy, tớ rất tức giận.

"

Lục Đình mặc dù một mặt khiển trách, trong lòng lại sướng muốn chết, xem cô làm thế nào cướp được danh tiếng của tôi, tôi mới là tiểu thư Lục gia, cô đừng nghĩ cướp đi vị trí của tôi!

Cũng đừng nghĩ tiến vào được vòng này.


Lục Tuyết châm chọc nói: "Chẳng lẽ là đời này cô chưa từng được mặc lễ phục tốt, không bỏ được tiền mua hàng thật nên mới có thể đi mua hàng nhái?"

Kiều Uẩn nhăn lại đôi mi thanh tú, một giây sau, bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước mặt Lục Tuyết nhìn cô ta chằm chằm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận