Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ


Lục Cảnh Tri nhéo nhéo mi tâm: "Con không nói lại mẹ, vậy con liền không nói nữa.

"

Nói xong, anh ta cầm lấy điện thoại đi ra cửa về công ty làm thêm giờ.


Tô Miên tại đằng sau rống giận: "Đi đi đi, đi rồi cũng không cần về nhà nữa, mỗi lần nhìn thấy đều bực mình!"

Bước chân Lục Cảnh Tri lảo đảo một cái kém chút lăn xuống cầu thang.


Lục Đình trong lòng không can tâm, lời nói của mẹ Tô là có ý gì, cho dù Kiều Uẩn có làm ra chuyện gì bại hoại gia phong đi nữa bọn họ cũng sẽ yêu thương chiều chuộng cô?

Vậy mọi sự cố gắng trước đây của cô ta thì sao, cô ta luôn cẩn thận tự quản thúc chính mình để trở nên giỏi hơn, làm cho bọn họ vui lòng, tất cả đều trở thành trò cười sao?

Kiều Uẩn! Quả nhiên là không nên trở về!

Lại nghĩ tới ánh mắt Kiều Uẩn nhìn mình vừa rồi, Lục Đình trong lòng lại cảm thấy bất an, chỉ cần Kiều Uẩn còn ở Lục gia một ngày, cô ta liền thể không vui vẻ nổi!

.


.


Sau khi Kiều Uẩn lên lầu, đem quà Lục Cảnh Tri tặng để vào một góc nào đó và cũng không có ý định chạm vào nữa.


Lúc sau cô ngồi trên giường ngẩn người một hồi, sau đó liền ngã xuống, đắp kín chăn ngủ.


Một đêm thật dài, lại là có mấy người ngủ không ngon.


Tô Miên nằm trên giường lật qua lật lại, không thể ngủ được, rốt cuộc bị ba Lục bả đè xuống, "Bà làm sao vậy?"

"Tôi liền không nghĩ ra, lão đại cũng quá nghiêm khắc với Kiều Kiều rồi, đây là muốn biến con bé thành một con phượng hoàng cao quý sao" Tô Miên nhìn lên trần nhà, một mặt không hiểu.


Ba Lục ngược lại là tương đối hiểu rõ tính cách của Lục Cảnh Tri, nghe vậy liền nói: "Cảnh Tri tính cách chính là như vậy, lúc ở công ty, bên trong mắt liền dung không được hạt cát, chỉ cần có người làm sai một điểm, cũng có thể bị nó mắng cẩu huyết đầy đầu, nó luôn muốn mọi thứ phải thật hoàn mỹ.

"

Tô Miên đột nhiên ngồi dậy, dọa ba Lục suýt chút nữa nhảy xuống giường.


"Kiều Kiều là em gái của nó, không phải là cấp dưới, nó còn dám yêu cầu phải thật hoàn mỹ! Nó cho rằng Kiều Kiều là số liệu, không yêu thích liền sửa!"

"Được rồi.

"

Ba Lục lên tiếng trấn an, "Bà cũng đừng tức giận, Kiều Kiều vừa trở về, nó nhất thời không tìm được cách để gần gũi hơn với em gái, chờ sau này ở chung lâu, liền sẽ biết phải làm sao.

"

Tô Miên sắc mặt ủy khuất: "Tôi là đau lòng Kiều Kiều, con bé còn nhỏ như vậy đã phải chịu không ít khổ cực, hiện tại dung túng một chút thì như thế nào.

"

Ba Lục đem mẹ Lục nhét vào trong chăn, thanh âm buồn ngủ nói: "Bà cũng đừng lo lắng nhiều quá, tránh khỏi càng giúp càng loạn, chuyện của các con, nên để chúng nó tự mình giải quyết.


"

Phương thức giáo dục của ba Lục luôn là chuyện của đám tiểu bối trưởng bối sẽ không nhúng tay vào, lại nói các con đều đã lớn, cũng không thích hợp bọn họ đi nhúng tay.


Mà lúc này Lục Cảnh Tri, đang ở trong văn phòng của mình gõ tìm kiếm trê máy tính.


【 Làm thế nào để đưa em gái phản nghịch quay lại còn đường đúng đắn.



Kiều -phản nghịch- Uẩn, sau khi từ nhà cũ trở về ngày đó, lại bắt đầu trở lại làm thiếu nữ nghiện internet, cũng từ ngày đó cô cũng chưa từng gặp lại Lục Cảnh Tri.


Thẳng đến thứ tư, cô nhận được điện thoại của Bùi Nghiêu.


"Lão bản mau tỉnh lại, tôi có đồ muốn gửi cho cô, lập tức liền đến.

"

Kiều Uẩn mở con mắt lười biếng ra "a" một tiếng, giọng nói khàn khàn nói ra hai chữ: "Cái gì?"

"Lễ phục nha! Siêu cấp hoa lệ lễ phục! Lóe mù đám người đó luôn!"

Kiều Uẩn thanh âm mềm mại: "Vì cái gì lại tặng tôi lễ phục?"

"Lão bản không phải là cô quên đó chứ, hôm nay là tiệc sinh nhật của cô em gái khác cha khác mẹ kia của cô?"


"Ừ, cùng tôi có quan hệ gì.

" Kiều Uẩn không có hứng thú, cô chỉ muốn ngủ.


Bùi Nghiêu giận mà không dám phát tiết, "Đương nhiên là có quan hệ, dựa vào cái gì còn không có tổ chức yến hội mừng cô trở về, mà lại tổ chức tiệc cho cô ta trước! Đây là khi dễ cô không có người chống lưng? Khi dễ cô thành thật sao?"

"Tối nay tôi muốn cô đại sát tứ phương, nổi bật nhất, trở thành ngôi sao xinh đẹp nhất! Vì thể diện của Tập Đoàn Thịnh Kiều của chúng ta làm rạng rỡ tổ tông! Lưu danh bách thế!"

Kiều Uẩn trầm mặc, một hồi lâu thản nhiên nói: "Đừng loạn dùng thành ngữ, phạt anh chép thành ngữ một ngàn lần rồi gửi chúng cho tôi.

"

Làm rạng rỡ tổ tông liền có chút không hợp thói thường.


Ngáp một cái, cô lại bổ sung một câu: "Tôi muốn bản viết tay.

"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận