Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn


Nhóm dịch: Thất Liên HoaSắc mặt của Lý lão phu nhân rất khó coi, nhìn Lý lão gia: "Lão gia tử, ngươi coi đứa con dâu này không hiếu thảo tí nào cả, Nguyên Thanh không ở nhà, ngươi thay Nguyên Thanh bỏ nàng.”Lý lão gia liếc mắt nhìn lão phu nhân, hơi ghét bỏ bà vợ già ngu ngốc này: "Bỏ Liễu Phán Nhi, ngươi nuôi bốn đứa nhỏ kia nhé?"“Nuôi cái gì mà nuôi, đuổi Liễu Phán Nhi đi, dứt khoát tìm cơ hội ném mấy thằng nhóc chướng mắt kia đi, dù sao trên đường chạy nạn đi lạc mấy đứa nhỏ cũng là chuyện bình thường.” Lý Anh Nương vội vàng nói, tâm tình nhảy nhót: "Cha mẹ, hai túi lương thực đầy đó, đủ cho chúng ta ăn rất lâu.”Lý lão gia híp mắt quát lớn: “Câm miệng!”Lý Anh Nương cậy sủng mà kiêu, điêu ngoa tùy hứng: "Cha, cha chỉ biết bảo con câm miệng.

Cha nghĩ lại xem quân lương và tiền thưởng trước kia của Tam ca đều cho các ngươi, chúng ta đã sống một cuộc sống đủ đầy nhường nào, ăn sung mặc sướng.”“Từ sau khi mấy thằng oắt kia đến, trừ một năm cho chúng ta hai lượng bạc ba mươi cân gạo ba mươi cân mì thì chẳng chu cấp thêm cái gì dù chỉ một văn tiền.


Cũng vì bốn đứa con hoang và Liễu thị, trong lòng Tam ca căn bản không có người nhà như chúng ta.”Nước mắt của Lý lão phu nhân lại như cửa cống bị rò nước, chảy sướt mướt, nghẹn ngào nói: "Trước kia Tam nhi rất hiếu thuận, lòng đương gia ta rất khó chịu…”Lý lão gia đen mặt, trầm ngâm không nói.Lưu thị và con dâu thứ Diêm thị nghe thế, không khỏi sửng sốt rồi nhanh chóng cúi đầu.

Các nàng thầm sợ hãi trong lòng, cô tiểu cô này độc ác quá chừng, chỉ vì một miếng ăn mà đòi bỏ đệ tức ba, còn muốn vứt bốn đứa trẻ Đại Bảo A Dung kia.Trời dần tối, Lý trưởng thôn tìm được nơi cắm trại thích hợp, bắt đầu sắp xếp mọi người nghỉ chân tối nay.Liễu Phán Nhi ra bờ sông rửa rau, xách nước, Lý Đại Bảo tìm củi lửa nấu cơm, Lý Dung nhìn đệ đệ muội muội, phân công làm việc.Lưu thị đến bên cạnh Liễu Phán Nhi, nhỏ giọng nói: "Đệ tức, ngươi nên cẩn thận một chút, tiểu cô lại bắt đầu nảy ra ý đồ xấu, nói sau khi tam đệ thành thân và nhận con nuôi, hắn bắt đầu ít cho bạc lại.


Bây giờ còn muốn chiếm đoạt lương thực của các ngươi, lấy lý do ngươi bất hiếu mà bỏ ngươi, lại nhân cơ hội vứt bốn đứa trẻ Đại Bảo.”Nói xong, Lưu thị rửa rau rồi nhanh chóng xoay người rời đi.Liễu Phán Nhi không nói gì, nếu Liễu thị nói thật, người nhà cũ Lý gia này nào phải người thân gì, rõ là kẻ thù mới đúng chứ?Quá xấu xa.Nhưng Liễu Phán Nhi không sợ, chỉ cần họ dám động thủ, Liễu Phán Nhi sẽ khiến họ hối hận không kịp.Xách nước về, nàng thuật lại những lời Lưu thị vừa mới cho Lý Dung và Lý Đại Bảo nghe.Người xấu ở ngay bên cạnh, Liễu Phán Nhi phải để Lý Đại Bảo và Lý Dung biết, miễn cho chịu thiệt mắc mưu còn không biết ai giở trò quỷ.Lý Đại Bảo và Lý Dung giận tái mặt: "Thật ra cha đã cho họ rất nhiều bạc và mì dưỡng lão, nhưng họ không biết đủ.”Liễu Phán Nhi cười nhạo, thầm mắng những người đó si tâm vọng tưởng: "Bọn họ muốn lấy hết, lòng tham không đáy.

Nhưng ta sẽ không để họ như nguyện, cho dù cha các ngươi bỏ ta, ta cũng sẽ bắt hắn ba mặt một lời mà bỏ, không tới phiên người khác làm thay.

Nói cho các ngươi biết là để cho các ngươi đề cao cảnh giác, đừng bị lừa.”Lý Đại Bảo trả lời: "Biết rồi, dì Liễu!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui