Không Có Tiền Ly Hôn FULL


Thủ đô tinh, Thượng nghị viện.

Chung Yến đi vào văn phòng, phát hiện hôm nay còn có người tới sớm hơn y.

Intron đã đến từ trước.

Trên bàn làm việc của cậu ta, màn hình ảo làm việc đã mở, xem ra đang xử lý công việc.

Thấy Chung Yến đến, cậu ta đứng dậy cúi đầu nói: “Chào ngài Chung.”
“Chào.” Chung Yến dặn, “Nói Bayer trực tiếp tới tìm tôi.”
“Vâng, thưa ngài.

Nhưng từ giờ đến giờ làm việc vẫn còn sớm… Ý tôi là, nếu như không phải chuyện quá quan trọng, tôi có thể giúp ngài trước.”
Động tác mở cửa của Chung Yến khựng lại, quay đầu nhìn về phía Intron.

Ánh mắt của y rõ ràng rất bình tình nhưng không khỏi khiến Intron cảm thấy căng thẳng.

Chỉ là cậu ta còn chưa kịp nói gì, đã thấy Chung Yến nói: “Cũng được.

Cậu vào đây, giúp tôi chỉnh lý lại những ghi chép hội nghị khi tôi vắng mặt.”
Intron vội ứng tiếng, đi vào theo.

Bên trong văn phòng của Thượng nghị viên được xếp vào mức giám sát có quyền hạn cao nhất nhất, có nghĩa là chỉ có Điệp mới có xem, còn đâu bất luận kẻ nào cũng không thể nhìn trộm văn phòng của Thượng nghị viên.

Intron đứng bên cạnh chờ Chung Yến mở màn hình ảo để chuyển văn kiện hội nghị qua cho mình, chợt nói: “Thưa ngài, hôm qua ông Bayer có hỏi tôi, Tổng chỉ huy Adrian đến tìm ngài nói về việc nộp phí phạt đã nói những gì.”
“Vậy ư.” Chung Yến như không để ý hỏi, “Vậy cậu trả lời thế nào?”
“Tôi nói với ông ấy rằng mình không biết rõ.”
“Mặc dù khi tôi liên hệ với phi thuyền cậu là người nhận, nhưng sau đó cậu cũng đã nói là sẽ tạm thời làm việc thay cho Bayer.


Hình như tôi đã nói rõ rồi mà nhỉ, tuyên bố với bên ngoài là Ad… người Navi tới đàm luận.

Intron, Bayer là người ngoài sao?”
Thành bại chính là ở bước này.

Intron cúi đầu nói: “Ông Bayer từng là trợ lý quan trọng nhất của ông Yate, sau khi ngài trở thành Thượng nghị viên, lại chuyển sang làm trợ lý của ngài, ông Yate và ngài vẫn luôn thân thiết, Bayer dĩ nhiên cũng không phải người ngoài.

Chỉ là… Nếu biết tình trạng sức khoẻ của ngài không tốt, ông ấy nhất định sẽ lo lắng.

Dù sao tuổi tác của ông Bayer đã lớn, lại nghĩ tình trạng của ngài đã hoàn toàn khôi phục nên tôi mới tự tiện chủ trương, không muốn làm kinh động đến ông ấy.”
Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuôi theo thái dương Intron, “Tôi xin… xin lỗi.”
“Không sao, tôi không phải trách cậu, chỉ là nhắc nhở mà thôi.” Chung Yến ngắt lời cậu ta, “Nếu cậu còn muốn tiếp tục làm việc ở đây, cậu cần phải chín chắn hơn.”
Intron ngẩng đầu lên: “Ý ngài là…”
“Bắt đầu từ mai, mỗi sáng sớm đều phải nộp báo cáo tới phòng làm việc của tôi.

Cậu nói đúng, Bayer dù sao đã lớn tuổi rồi, đây là lúc nên có một người thay ông ấy chia sẻ công việc.”
***
Khi Bayer đúng giờ tới phòng làm việc riêng của Chung Yến còn đồng thời mang đến một tin tức.

“Ông Yate muốn gặp tôi sao?” Chung Yến hỏi, “Bây giờ ư? Tôi đang trong giờ làm việc.”
“Cuối buổi chiều, vì hội nghị Navi sắp mở ra, nên ngài Yate hy vọng có thể gặp được cậu trước lúc đó.” Bayer dùng ngữ điệu thông báo nói.

Ai cũng biết vị trợ lý cấp cao này đã từng làm trợ lý mấy chục năm cho nguyên Thượng nghị viên Stalvern Yate, so với Stalvern thì trẻ hơn vài tuổi, có thể nói là do một tay Stalvern đề bạt nâng đỡ lên, còn thân thiết hơn cả người trong nhà.

Về sau Stalvern nhận được kiến nghị nghỉ hưu, ông ta vẫn tiếp tục làm việc, vậy nên liền trở thành trợ lý cấp cao cho Thượng nghị viên mới nhậm chức, đây cũng là căn cứ để ngoại giới tin chắc rằng ‘Tộc trưởng Yate một tay nâng đỡ Chung Yến thượng vị’.

Khi nói chuyện Chung Yến cũng rất tôn trọng vị trợ lý già này, y không nói thêm điều gì mà chỉ trả lời: “Được, đợi xong việc tôi sẽ tới ngay.”
Dinh thự nhà họ Yate cách Thượng nghị viện không quá xa.


Tại Thủ đô tinh tấc đất tấc vàng, dòng họ cổ xưa và được mọi người kính ngưỡng này sở hữu một mảnh đất rộng lớn khiến người ta phải líu lưỡi.

Chung Yến bước lên hành lang trải thảm đắt tiền.

Hai bên hành lang rộng lớn quý phái có treo chân dung của các đời gia chủ, không phải hình chiếu giả lập 3D, cũng không phải hình vẽ điện tử bằng phẳng mà là ảnh chân dung thật, được lồng vào khung treo kim loại điêu khắc hoa lệ để treo lên, cho thấy vinh dự lừng lẫy của cả gia tộc.

Đây chính là ‘hành lang âm u treo đầy ảnh người chết’ trong lời Adrian kể với y.

Khi đó hai người đều không ngờ rằng, nhiều năm sau Chung Yến sẽ thường xuyên đến ‘nhà hòm’ trong miệng Adrian đến thế.

Chung Yến mắt nhìn thẳng, ung dung bước theo sau quản gia.

Mỗi lần bước vào dinh thự nhà họ Yate, trong đầu y đều quanh quẩn một suy nghĩ: Đây là nơi Adrian lớn lên.

Chiếc thảm y đang đặt chân này, Adrian trước mười bảy tuổi hẳn đã đi qua vô số lần.

Bậc thang trước cửa kia, là nơi Adrian nói hắn đã từng ngã một lần; khung hình của gia chủ đời trước nữa có một vết sứt, là do Adrian lúc bảy tuổi chơi với bạn đụng phải… Nơi này xa Adrian đến thế, nhưng lại cũng gần đến thế.

Chung Yến không rõ những ý nghĩ này ảnh hưởng tới quyết định của mình đến mức nào, nhưng việc chấp nhận cành ô liu của tộc trưởng gia tộc Yate đối với y không hẳn là một quyết định khó khăn.

Lúc ấy y đã leo đến vị trí nghị viên cấp cao chính thức của Thượng nghị viện, nhưng vì tuổi tác còn trẻ, không có người dẫn dắt và thủ đoạn; trong khi tại đây, thâm niên gần như là thứ quan trọng nhất.

Mà gia tộc này có tài lực hùng hậu, nhân mạch đông đảo, người thừa kế duy nhất của dòng chính đã đến Navi, không có hy vọng trở về.

Bên ngoài có thế lực khắp nơi nhòm ngó, bên trong lại rục rịch không yên.

Trùng hợp nhất chính là, gia tộc này có một tộc trưởng đương nhiệm sắp rút khỏi ghế Thượng nghị viên.


“Mời cậu.” Quản gia đẩy cửa phòng khách, cúi người nói.

Chung Yến cũng hơi cúi người đáp lễ rồi đi vào.

Stalvern nhấp một ngụm trà, mới nói: “Ngồi đi.”
Nhìn phong thái lãnh đạm này của ông ta, trong lòng Chung Yến đã tỏ ít nhiều, nói cảm ơn rồi ngồi xuống, chờ đối phương cất lời hỏi trước.

“Ta nghe nói cậu đề xuất khởi động lại kế hoạch ‘Đưa Điệp tiến vào tinh khu Navi’.” Stalvern đặt tách trà xuống, năm nay ông ta đã tám mươi tuổi nhưng tinh thần vẫn minh mẫn như xưa, sắc mặt nghiêm nghị rất có lực uy hiếp.

Đương nhiên, chẳng mấy khi ông ta không nghiêm mặt.

“Vâng.” Chung Yến đáp.

“Hừ!” Stalvern đặt tách trà xuống, “Quá nóng vội! Cậu có từng đọc hồ sơ nghị viện những năm gần đây chưa? Tên ngu xuẩn bộp chộp bảy năm về trước không hề điều tra đã viết kế hoạch! Sự tình bị truyền thông phóng tác xôn xao, cuối cùng kế hoạch thảo luận được mấy tháng thậm chí còn không không được thông qua, Nghị viện thì bị dân chúng chất vấn chế giễu, những chuyện này cậu đã quên hết rồi sao! Tinh khu Navi là nơi nào! Nơi ẩn náu của kẻ đào tẩu! Là thiên đường phạm tội! Muốn chấn chỉnh phải thực hiện từ từ, trí tuệ nhân tạo đột nhiên từ trên trời rơi xuống, khác nào muốn tuyệt đường của bọn hắn! Ở đó toàn những kẻ liều mạng, lỡ xảy ra chuyện gì cậu có chịu trách nhiệm được không?”
“Ngài Yate, đó đã là chuyện nhiều năm về trước rồi, bây giờ… Nghe nói đã có một số thay đổi, đã rất khác trước kia.”
“Khác?!” Stalvern càng thêm tức giận, ba toong nặng nề nện xuống đất, “Từ một nơi toàn tội phạm giết người trở thành nơi mà kẻ phản trí tuệ nhân tạo nhan nhản khắp chốn? Thế thì có gì khác biệt! Thậm chí cái sau còn đáng ghê tởm hơn, nghiệp chướng nặng hơn! Lại nói, cậu nghe nói, nghe ai? Không ai có thể nói được Navi đã biến thành thế nào!”
“Thật ra, nếu điều tra kỹ… có không ít cư dân của tinh khu Navi đăng ảnh và chia sẻ cuộc sống của mình lên cộng đồng ảo.”
“Đó đều là giả! Uổng cho cậu làm nghị viên nhiều năm như vậy, nơi không có trí tuệ nhân tạo giám sát, những thứ đăng trên cộng đồng ảo có thể tin được sao?”
“Ngài nói đúng.” Chung Yến cung thuận nói: “Đây chính là chỗ khó của chúng ta, vì chúng ta không thể nắm rõ tình huống thật của bên đó, nên tôi mới nghĩ ra chủ ý như vậy.

Dùng cách đưa Điệp và tinh khu Navi để ngụy trang.

“Ngụy trang?”
“Hiện giờ quân… quân bộ bên đó, đã nắm quyền khống chế tinh khu Navi, chúng ta cần có một cái cớ để đủ thuyết phục, đủ chấn động tới cao tầng của bên đó, để họ đưa người của ta vào Navi.

Tôi cho rằng, đây là một lý do đủ để cao tầng bên đó chấn động.

Sắc mặt Stalvern hoà hoãn đi nhiều, ông ta nói: “Nói rõ ý của cậu ta nghe.”
***
Tổng bộ quân đội Navi, cục tình báo.

“Hai mươi tư tuổi, nếu tên là Intron, trong Thượng nghị viện đúng thật có một người.


Intron Gines, đây là hình ảnh.”
Người phụ trách cục tình báo chuyển hướng màn hình ảo sang cho Fayn và Adrian, Fayn chỉ mới nhìn qua đã lập tức nói: “Không sai, chính là cậu ta.”
“Vị Gines này khi còn học ở Học viện Tối cao có thứ hạng điểm tích lũy rất cao, biểu hiện không tầm thường, nhưng lại không có bất cứ tài liệu chính xác nào cho thấy người này có khuynh hướng nghiêng về bên nào.

Các giáo sư thân thiết với cậu ta phần lớn thuộc phái trung lập.

Trong lễ tốt nghiệp, người này tiếp nhận đề nghị của Điệp, vào làm việc tại Cục Kiểm tra Chất lượng ở Thủ đô tinh.

Một năm sau tới phân nghị viện của Thượng nghị viện tại Lâm tinh, trong quá trình làm việc có biểu hiện rất xuất sắc, về sau Thượng nghị viện… Ặc,” Người phụ trách lúng túng dừng lại một chút, nhìn thoáng qua nét mặt không cảm xúc của Adrian, sửa lời nói, “Thượng nghị viện có một Thượng nghị viên mới nhậm chức, người này… người này vì tuổi tác còn khá nhỏ, nên khi thành lập đoàn đội, đã chọn một số người trẻ tuổi từ Nghị viện phía dưới lên —— có lẽ là sợ người lớn tuổi làm việc dưới tay mình sẽ lúng túng, tóm lại, trong số này gồm cả Gines.

Chung quy lại thì, đây là một người rất may mắn.”
“Những giáo viên thân thiết với cậu ta ở trong trường.” Adrian như có điều suy nghĩ hỏi, “Có danh sách cụ thể không?”
“Có.

Tôi biết, chúng tôi đã so sánh rồi.

Những giáo sư này ngoài mặt theo phe trung lập, nhưng toàn bộ đều nằm trong danh sách chúng ta mới lấy được từ Học viện tinh.”
“Thì ra là vậy, vậy thì dễ hiểu rồi.” Fayn bừng tỉnh ngộ, nắm tay thành đấm đập vào lòng bàn tay còn lại, “Rất có thể người này từ khi còn trong trường học đã là người của phân bộ ‘Tiêu bản’ —— Ồ, tính ra chính là trước khi tổ chức này trở nên lớn mạnh, vậy cũng có khả năng là người này tự mình tham gia vào quá trình kiến thiết phân bộ ‘Tiêu bản’ ở Học viện tinh.

Cậu ta thậm chí còn tiếp xúc với một bộ phận các giáo sư nữa, xem ra danh sách này rất có thể là do họ đã chỉnh lý từ trước.

Thêm nữa còn một đường trùng hợp như vậy tiến vào Thượng nghị viện, tôi mới không tin đó là may mắn, phía sau chắc chắn có người ở cao tầng đang giúp đỡ! Tổng chỉ huy, tôi nói này…” Anh ta xích lại gần Adrian, hạ thấp giọng nói, “Cậu ta lại còn do vị kia tự tay chọn vào Thượng nghị viện, lần này cũng là theo vị kia tới ngày kỷ niệm thành lập trường nữa, cậu có cảm thấy…”
“Không đâu.” Adrian quả quyết nói, “Người phía sau trợ giúp cậu ta tiếp cận Chung Yến chỉ bởi vì vị trí của Chung Yến đủ cao lại trẻ tuổi mà thôi, mấy lão già kia cũng sẽ không tuyển nhân viên trẻ tuổi như vậy, chỉ có đặt bên cạnh Chung Yến mới không gây chú ý.”
Trong Thượng nghị viện lại có một người của Tiêu bản, vị trí còn rất nhạy cảm, người phụ trách Cục tình báo vừa nghe xong, nhất thời nhanh miệng nói theo Adrian: “Vậy Nghị viện Chung Yến kia anh ta…” Anh ta vừa ngẩng đầu lên, đã thấy Fayn đứng sau lưng Adrian sợ tái mặt, đang liều mạng lắc đầu xua tay với mình.

Không kịp mất rồi.

Người phụ trách còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, chén sứ trong tay Adrian đã một đường sượt qua tai anh ta, ‘xoảng’ một tiếng đập vào bức tường phía sau lưng rồi vỡ nát.

“Mẹ nó, đừng có nhắc đến tên kẻ đó trước mặt tôi! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi?! Mấy người còn có đầu óc không hả?!”
- Hết chương 11-.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui