Không Cho Phép Chưa Kết Hôn Đã Có Thai H


Lúc Cố Minh Mồng vừa chuẩn bị ngủ thiếp đi trong phòng ngủ, cửa phòng khẽ vang lên, sau khi mở cửa, cô phát hiện chính là bà Bạch đến thăm.

Bà Bạch trước tiên hỏi mấy câu khách sáo như cảm giác như thế nào, sau đó thay đổi giọng điệu: "Mộng Mộng, con là một cô bé hiểu chuyện, ta biết con sẽ không kéo Bạch Hạo xuống.

" Cố Minh Mộng nổi loạn thì nổi loạn, đầu óc cũng hoạt bát như bố Cố, cô lập tức hiểu ý của bà Bạch, trong lòng cô không vui, sắc mặt biến đổi: "Con không kéo Bạch Hạo xuống.

" "Phải không? Thằng bé đã hứa với ta sau khi tốt nghiệp cấp 3 sẽ về Ý.


Bà Bạch vẫn nở nụ cười sắc sảo, "Bây giờ thằng bé lại muốn ở lại học Thanh Hoa rồi.

" "Thanh Hoa không tốt ạ?""Dù sao cũng chỉ là đại học trong nước, thằng bé có thể trực tiếp đến Đại học Rome ở đây, ta đã sắp xếp xong mọi thứ.

""Dì thật tuyệt vời, sắp xếp cho cậu ấy vào một trường đại học mà con chưa bao giờ nghe nói đến.

" Cố Minh Mộng hễ tức giận là thích nói năng kỳ quái.

"Điều này chỉ cho thấy sự thiếu hiểu biết của con, đồng thời cũng cho thấy hai đứa không phải là một đôi, con tốt thế này nhất định có thể tìm được nhiều đàn ông hơn, vì sao phải quấy rầy Bạch Hạo của chúng ta chứ?" Giọng điệu của bà Bạch luôn rất chân thành.

Cố Minh Mộng trực tiếp đỏ mắt, cầm hộp bánh quy bên cạnh lên muốn lém qua.

Mí mắt bà Bạch không nhúc nhích, trên mặt nở nụ cười dịu dàng, bà ta gấp chăn bông lại cho cô, "Con quá xúc động rồi, cố gắng nghỉ ngơi cho tốt đi.

" Sau đó rời đi.


Phía Cố Minh Mộng không có thời gian phản ứng lại, nơi khác, bà Bạch liền ở trước mặt mẹ Cố, bố Cố và Bạch Hạo nói đến chuyện hộp bánh quy, mẹ Cố biết Cố Minh Mộng nóng nảy, liền xin lỗi bà Bạch.

Bà Bạch đương nhiên nói không hết vấn đề, bữa tối hôm đó, mẹ Cố yêu cầu Cố Minh Mộng xin lỗi bà Bạch, nhưng Cố Minh Mộng đương nhiên từ chối, ép cô quá cô bắt đầu ném đũa, chỉ vào mũi bà Bạch chửi bới, vừa khóc vừa chạy đi.

Những người như mẹ Cố da đầu cũng có chút tê dại, đứa trẻ chết tiệt này tự mình chạy đi rồi còn bắt bà dọn dẹp đống lộn xộn, sao không mang bà đi cùng đi!Bố Cố người đàn ông có nhiều kinh nghiệm hơn vẫn bình tĩnh, mỉm cười nói: "Mộng Mộng hiếm khi mất bình tĩnh nhiều như vậy, không phải có người bắt nạt con bé chứ? Tú Vân, em mau đuổi theo xem nào.

"Mẹ Cố trong lòng thầm cảm ơn chồng, đồng thời liếc nhìn bà Bạch đầy ẩn ý, Mộng Mộng nổi loạn thì nổi loạn, nhưng cần thể diện, chưa bao giờ vô lễ trong bữa tiệc, thật sự sẽ không có chuyện gì rồi chứ?Bạch Hạo và mẹ Cố cuối cùng cũng dỗ dành được Cố Minh Mộng, Cố Minh Mộng không muốn phân trần cái đúng sai của mẹ cậu trước mặt Bạch Hạo, cho nên chỉ nói chuyện đó cho mẹ Cố biết.

Sau khi Mẹ Cố biết chuyện đó tức giận đùng đùng, ngay cả khi dự định đưa cả nhà về Trung Quốc, bà Bạch vô cùng kiên quyết giữ bọn họ ở lại, mẹ Cố chỉ đáp lại bằng một nụ cười trừ, ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười, trước sự khăng khăng của bà Bạch, họ đã hoãn ngày về nước ba ngày.

Ngày hôm sau, Cố Minh Mộng vẫn không vui, để làm cho cô vui vẻ Bạch Hạo thậm chí còn không quan tâm đến Cố Minh Hạo, bà Bạch vẫn giống như một người mẹ hiền từ, đến bữa trưa, bà nói với cậu: "Hạo, em họ của con biết con về rồi.


" "Hàm Hàm à?""Đúng vậy, lúc còn nhỏ con là người tốt nhất với con bé, mặc dù không có quan hệ huyết thống, nhưng con cũng phải chăm sóc con bé thật tốt như một người anh trai.

"Mẹ Cố nhíu mày, giễu cợt trong lòng, cuối cùng cũng biết vì sao người đàn bà thâm độc này lại kiên quyết giữ bọn họ ở lại làm gì, không muốn khơi dậy bất hòa giữa hai mẹ con họ ở đây.

Buổi chiều hôm đó, mẹ Cố cảnh cáo Cố Minh Mộng nhất định phải bình tĩnh, Cố Minh Mộng cũng gật đầu đồng ý, nhưng trước mặt em họ là con lai, lạnh lùng, cao quý, vừa kết thúc buổi trình diễn thời trang Milan, được nhận vào Đại học Rome, Cố Minh Mộng vẫn mất kiểm soát, cô không chỉ mắng mẹ Cố trước mặt Bạch Hạo mà còn mắng em họ Hàm Hàm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui