Chương 16 : Hôn phu của Giản Thạch ? Tuyên chiến.
Tình yêu giữa Giản Thạch với tôi rất tốt, rất tiến triển. Tôi thấy tôi thật sự yêu cái tên này quá nhiều rồi.
Hôm nay, lớp tôi có một bạn mới chuyển vào.
- ” Chào mọi người. Mình là Đào Tịnh Kha. Rất vui được làm quen, mong được các bạn giúp đỡ ”
Tên bạn ấy dẹp quá, bạn ấy lại rất dễ thương nữa chứ. Mặt baby, tóc dài thẳng, ngũ quan cân xứng, vóc dáng chuẩn, lại da trắng. Tôi mà là con trai, chắc chắn cũng đổ bạn ấy. Quay qua Giản Thạch, thấy hắn nhìn chăm chăm vào cô bạn này. Tự nhiên thấy có chút bất an. Rốt cuộc cô bạn này là ai, sao hắn lại có vẻ để ý đến ?
Ra chơi, chưa kịp gì đã bị Tịnh Kha lôi đi. Ra đến sân sau, Tịnh Kha lên tiếng ”
- ” Bạn là Mai Yên Nhã phải không ? ”
- ” Đúng, bạn có chuyện gì ? ”
- ” Mình là bạn từ nhỏ của Giản Thạch và Gia Vỹ và…là vị hôn phu của Giản Thạch ”
Vù
Một cơn gió thổi qua. Sao ? Hôn phu ư ? Sao Giản Thạch không cho tôi biết, hèn gì vừa rồi hắn lại nhìn Tịnh Kha như thế. Tự nhiên, tôi hụt hẫng, lo sợ một điều gì đó.
- ” Mình thích Thạch, mình tôn trọng Thạch chọn ai. Nhưng nếu là giả dối, xin bạn buông Thạch đi. ”
- ” Mình không giả dối. Xin lỗi mình thích Thạch là sự thật. Nếu là tranh giành, mình vẫn không buông tay ”
Không hiểu sao tôi có khí phách nói ra.
- ” Vậy… Mình tuyên chiến, công bằng ”
- ” Được ”
Một giọng nói quen thuộc vang lên :
- ” Nhã nhi, Tịnh Kha ”
Giản Thạch, là Giản Thạch.
- ” Tịnh Kha, sao cậu đến đây ”
- ” Bố mẹ muốn mình đến. Vài tháng nữa chúng ta đính hôn ”
Đính hôn, sao lại đính hôn. Tôi nhìn Thạch, mất mát. Thạch cũng không lên tiếng phản đối.
Tuy là cô Quỳnh rất vui khi biết tôi và Thạch yêu nhau, nhưng nhìn lại, tôi thấy Tịnh Kha mới xứng với cậu. Tôi cũng nhìn ra, Tịnh Kha hình như cũng thích hắn, vậy hắn có…
Tôi kiếm đại một cái cớ, bỏ đi, nhưng mong là hắn sẽ đuổi theo, nhưng hắn không có đuổi theo. Tôi đa tình rồi, tôi hy vọng gì ?
Nhưng tôi không hề biết, khi tôi đi…
- ” Tịnh Kha, cậu làm cô ấy buồn đấy. Hôn phu bao giờ ? ”
- ” Mình sợ cậu sẽ như lần Dạ Thanh, nên mình chỉ muốn thử ”
- ” Sao cậu không ưa Dạ Thanh, từ trước đến giờ vẫn vậy ”
Hắn hỏi, có chút nhăn mặt.
- ” Mình thấy Yên Nhã có nét giống Dạ Thanh đấy, nhưng tính cách, nhìn kĩ thì không. Mới biết Yên Nhã, nhưng mình biết, cô ấy là người tốt ”
- ” Ý cậu là gì ?”
- ” Giản Thạch, mình biết cậu nghĩ gì. Yên Nhã không phải như thế. Còn Dạ Thanh, còn nhiều điều thú vị cậu chưa biết ”
Nói rồi Tịnh Kha bỏ đi. Hắn nhíu mày. Ý Kha là sao ? Dạ Thanh bỏ hắn theo sự nghiệp thôi, sao cô nói như Dạ Thanh là…giả tạo.
Nhớ đến Yên Nhã, không biết cô nàng với hắn thế nào, Hay cứ để Tịnh Kha thử trò này vậy.
———————————————-
Tuy là buồn, nhưng tôi quyết không buông. Tuyên chiến thì tuyên chiến, tôi sẽ đấu tới cùng.
Từ đó, đi chơi, đi ăn hay chỉ là nói chuyện, tôi với Tịnh Kha luôn khiêu khích nhau. Nhưng dù là đấu với nhau, nhưng tôi rất nể Tịnh Kha, cố ấy là người chín chắn, thẳng thắn.
———————————————-
- ” Tịnh Kha, bạn kêu tôi đến đây làm gì ? ”
- ” Ngồi đi. Tôi muốn một phép thử. Lần này, nếu cậu thắng, tôi sẽ rút khỏi cuộc đấu này ”
- ” được ”
- ” Thế này nhé… ”
Tôi mở to mắt nhìn Tịnh Kha, chuyện này… Phóng lao thì phải theo lao. Tôi sẽ thử.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 17
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...