Chương 13 : Trả ơn, có phải giá quá đắt ?
Trên y tế, tiểu Nhi cẩn thận bôi thuốc cho tôi. Nhìn con nhỏ cứ sốt sắn cả lên, tôi không nhịn được mà phì cười khiến nhỏ phụng phịu, dễ thương thế Gia Vỹ nuông chiều cũng phải.
- ” đau không Nhã nhi ? Mình đến từ lúc cậu bị tát cơ, nhưng không hiểu sao tên Thạch giữ mình lại, nói gì mà đứng xem thêm chút nữa. Thấy cậu gần bị rạch mặt đến nơi, hắn mới lên tiếng cứu ”
- ” vậy à ? ” Tôi hỏi với giọng không cảm xúc. Tên này, thấy rồi mà không giúp, để cô bị tát xong mới giúp, sao không đợi cho bị rạch xong rồi giúp luôn đi. Tính trả thù cô vụ sân thượng à ? Ác quỷ, rõ là ác quỷ, điên mới làm bạn gái ác quỷ.
Nhưng cũng may hắn còn nhân tính mà giúp, coi như vẫn còn nợ hắn lời cảm ơn.
Phòng hiệu trưởng—————————–
- ” 3 cô là học sinh à ? Đi đánh người ta như thế ? Đuổi được chưa ? ”
Nói là phòng hiệu trưởng nhưng hiệu trưởng cũng không lên tiếng, mà giọng đó chính là của Giản Thạch.
Ánh My không chịu, lên tiếng ” Bọn em vì anh mà Thạch. Anh tha cho, con bé ấy cũng là gai mắt anh mà, bọn em giúp anh dẹp gai thôi ” Giọng nũng nịu.
- ” Cảm ơn nhưng tôi không nhận. Tôi ghét ai xen vào chuyện của tôi. Hiệu trưởng, ngài tính xử sao cho phù hợp với tội này ? ”
Thầy hiệu trưởng cũng phải toát mồ hôi, dù sao cũng là thiếu gia của Galaxy, tập đoàn giúp ông có được ngôi trường này, là hiệu trưởng nhưng chỉ cần thiếu gia ra tay, ông cũng không dám cãi.
- ” Thiếu gia, tội đánh học sinh, lại còn dùng tới dao kéo, thì phải đuổi học ”
- ” Làm vậy đi, nhưng… Các cô phải qua trường tầm thường nhất mà học ”
3 cô nhất quyết ” Không Thạch, anh không thể tàn nhẫn vậy được ”
- ” Hoặc đi, hoặc gia đình các cô… chắc các cô hiểu ”
Ánh My, Mỹ Dương và Ngọc Vy sợ hãi, đúng họ hiểu, nên đành nén giận rút hồ sơ, lòng thầm rủa Yên Nhã.
———————————————
La Giản Thạch cũng không hiểu sao lại tức giận. Chỉ biết thấy cô ta tát Yên Nhã máu đã sôi lên mà nhịn xuống xem cô ta ác tới đâu, nếu không nhịn, không chừng cô ta bị hắn đánh cho bầm dập. Hắn không phải thuộc dạng nương tay với con gái. Lại nghĩ đến cô ấy, không nhịn được mà đi đến y tế thăm cô.
———————————————-
Đang trò chuyện cùng tiểu Nhi lại thấy Giản Thạch bước vào. Tôi nghĩ chắc là giải quyết xong rồi. Nhưng không biết hắn làm gì họ nữa, cũng mu6ón cảm ơn hắn nên : ” Tiểu Nhi, bạn ra với Gia Vỹ nhé. Mình cần nói chuyện với tên này ” Tiểu Nhi gật đầu rồi đi ra.
- ” Má còn đau không ? ”
- ” Nhờ anh để mọi chuyện lâu, nên bất quá chỉ rát một chút ”
- ” Cô biết sao ? ”
- ” Tiểu Nhi nói. Anh làm gì 3 cô ấy rồi ? ”
- ” Đuổi ”
- ” Có cần nặng vậy không? ” Tôi không hiểu nổi, sao nặng tay thế chứ, bất quá đình chỉ vài ngày là cùng.
- ” Tôi không thích những thứ đó có trong cái học viện này ”
- ” dù gì cũng cảm ơn cậu ”
- ” Trả gì ? ”
- ” Gì cũng được ”
- ” Chắc không ? ”
- ” Chắc ” Vừa trả lời, tôi thấy mặt hắn lóe lên tia nguy hiểm. Xong rồi, bị gài hàng rồi, sao trả lời không nghĩ vậy chứ.
- ” Vậy thì… Làm bạn gái tôi, ít nhất là 3 tháng ”
Cái gì ? Hắn chưa từ bỏ cái trò điên này sao ?
- ” Trả cái giá quá đắt, tôi không đồng ý ”
- ” Cô không được lựa chọn. Cô đã đồng ý điều kiện ”
- ” Cậu… Thôi được, chỉ 3 tháng. Nếu không phải lỡ lời, đừng hòng tôi đồng ý cái giá đắt thế này ”
Tôi vừa nói vừa hừng hực lửa. Hắn thì cười như không cười, ánh mắt không rõ nghĩ gì.
—————————————–
Giản Thạch không nghĩ có thể lừa cô vào tròng dễ thế. Là ngốc trả lời không suy nghĩ hay cố tình ? Nhưng hắn cũng thấy sâu trong lòng có chút vui khi cô làm bạn gái hắn, hắn ăn phải gì rồi, lắc đầu gạt đi suy nghĩ đó. Dù sao, hắn có tới 3 tháng, hắn sẽ hành hạ vạch trần cô dần dần. Yên Nhã, không phải người đơn giản.
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 14
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...