- Nấm ơi, anh về rồi!
Vừa vào nhà, Bin đã cất tiếng gọi, khóa cửa xong, anh xoay người nhìn vào trong nhà, không gian im lặng quá. Khẽ nhíu mày, Bin vội vàng đổi đôi dép đi trong nhà, kéo caravat khỏi cổ áo, thẩy chiếc cặp lên ghế sô pha, ánh mắt Bin đảo nhanh qua phòng ngủ, vẫn không thấy bóng dáng Nấm đâu.
Bin vội tiến lại phòng làm việc, mở cửa, không có Nấm trong này. Hướng mắt về phía ban công, cửa mở, Bin mỉm cười, bước nhanh về phía ban công, vừa tính hù nhóc Nấm thì lại nhìn thấy vợ yêu nằm ngủ trên ghế bố, úp cuốn sách trên ngực.
Bin nhẹ nhàng tiến lại gần, rồi ngồi xuống bên cạnh, đưa tay rút cuốn sách vô cùng chậm. Cầm được cuốn sách trên tay, Bin thở phào nhẹ nhõm, mắt liếc sang Nấm, vẫn ngủ ngon lạnh, Bin phì cười.
“Giờ đây thì nó đã biết mình không mơ, nước mắt nó lăn dài, hít thật sâu, nó không quay đầu lại, nói lớn:
- Xin lỗi, nhưng người em yêu không phải là anh….”
Bin nhíu mày, đóng cuốn sách lại, nhìn tựa đề Xin Lỗi Nhưng Người Em Yêu Không Phải Là Anh. Một giọt mồ hôi rất lớn đổ ra từ phía thái dương bên trái, Bin lắc đầu, anh quên mất Nấm là một tín đồ của tiểu thuyết.
Ngày đó, tại sân bay, nghe Nấm nói câu ấy, lòng anh đã tan nát. Bây giờ nghĩ lại còn thấy đau, hóa ra cô nhóc của anh lại dám lôi tiểu thuyết ra áp dụng với chính mình. Anh mở cuốn sách ra, bắt đầu đọc. Anh muốn xem xem, toàn bộ trong cuốn sách đó đã nói những gì mà vợ anh dám ngay giữa sân bay từ chối tình cảm của anh chứ.
Khi gấp cuốn sách lại, Bin nhắm mắt, thả lỏng cơ thể. Trong truyện, cuối cùng nhân vật nam chính vẫn không thể có được người anh ta yêu thương. Bin phì cười, ngẫm lại, cũng may là ngày đó anh đến kịp, cũng may là hôn lễ đó không phải là thật, nếu không anh đã mất Nấm, em sẽ làm vợ người khác. Cũng may là vợ không chọn một cái kết giống truyện, cũng may là tình yêu của anh và Nấm đủ lớn. Anh mở mắt ra, quay đầu sang nhìn Nấm, lại thấy cô chống tay, nằm kiểu nàng tiên cá nhìn anh, môi thì nhếch lên cười rất đểu.
- Nấm, anh đói! - Đó là câu đầu tiên Bin thốt ra.
Nó thở dài, rồi lại phì cười.
- Anh thật là biết phá hỏng không khí, những lúc thế này anh phải nói câu nào cho lãng mạn vào chứ.
Nó đứng dậy, bước về phía bếp, mở tủ lạnh, tìm nguyên liệu chuẩn bị nấu bữa tối.
Bin nhìn dáng Nấm làm việc, anh mỉm cười, trong lòng đã vạch ra phương án xử phạt vợ vì dám hành hạ trái tim anh trong hai năm trời, chỉ vì học theo tiểu thuyết.
Được lắm, vợ à! Tí nữa em sẽ biết tay anh.
Trong lúc ngồi ăn cơm tối, nó suy nghĩ một việc, cuối cùng cũng quyết định hỏi cho bằng được. Nó liếc mắt sang nhìn Bin, hắn ta đang vừa ăn vừa xem ti vi. Nó hắng giọng lấy hơi rồi hỏi:
- Bin! Nói cho em nghe anh gọi em bằng những nick name gì?
- Hả? - Bin quay lại nhìn nó, anh không để ý lắm câu hỏi của Nấm.
- Nói xem anh gọi em bằng những nick name gì? - Nó lặp lại câu hỏi, mắt vẫn không rời chén cơm.
Bin nhìn Nấm, thấy thái độ giả lơ của cô nhóc, anh biết vợ đang âm mưu gì đó trong lòng.
- Để anh xem nào! Ừm, cô nhóc này, cô bé, nhóc, nhóc con, Nấm, vợ yêu, vợ Nấm, … hết rồi! - Bin nở nụ cười thật tươi nhìn nó, còn chớp chớp mắt.
Nó nheo mắt, nở nụ cười nguy hiểm với Bin.
- Anh nói xem, có ai gọi vợ bằng một đống biệt danh như anh không hả?!
- Chẳng phải em muốn lãng mạn sao? - Bin gãi đầu.
Thở dài, nó tiếp tục ăn cơm.
Có ai như chồng Bin của nó không vậy, lãng mạn kiểu gì ma cứ réo inh ỏi bảy cái biệt danh của nó kia chứ, làm mỗi lần gặp hàng xóm, nó lại thấy ngại.
Nói đến cái vụ lãng mạn của dân IT mà điển hình là chồng nó đây thì còn phải tính đến cả phi vụ đặt tên cho nhóc tì đang nằm trong bụng nữa chứ.
- Anh quyết định rồi, là con trai thì tên Huy Nguyên, con gái thì tên Kim Nguyên. - Bin nằm nghiêng người, nhìn Nấm, một tay anh gối đầu, tay còn lại đặt trên bụng vợ.
- Sao lại là Nguyên nữa! - Mặt nó méo xẹo, cũng quay sang nhìn Bin - Hai đứa mình tên giống nhau chưa đủ hả anh?
- Anh thấy cả nhà tên Nguyên, hay đấy chứ! - Bin cười tít mắt.
- Hay cái gì, mai mốt ai gọi điện thoại nói cho gặp Nguyên thì biết gặp đứa nào. Rồi lỡ đi ngoài đường, người ta kêu Nguyên thì cả nhà mình đều quay lại à? - Nó chun mũi.
- Chuyên đó dễ thôi mà, em cứ hỏi gặp Nguyên nào, còn ai gọi thì cả nhà quay lại, anh thấy thế mới lãng mạn!
Nó bật cười, lắc đầu chịu thua sự lãng mạn của chồng Bin.
- À mà vợ này, sao anh thấy em lúc mới về nước hay xoay mặt chiếc nhẫn xuống lòng bàn tay vậy? - Bin chống tay cao hơn, tay còn lại khẽ đưa lên búng mũi nó.
- Anh còn dám hỏi, vì ai mà em phải ngụy trang thành người có chồng hả, anh có biết là vợ anh có hàng tá cái đuôi theo đuổi, vì anh mà em phải đeo nhẫn rồi xoay cái mặt xuống cho nhìn giống nhẫn cưới chứ sao. - Nó cắn môi, bất mãn thể hiện rõ trên mặt.
- Ôi! Vợ, anh yêu em! - Bin vùi mặt vào hõm cổ Nấm, anh thấy thật có lỗi vì ngày đó anh quá ấu trĩ mới nghĩ là vợ đeo nhẫn của người khác, làm xấu hình ảnh của chồng Bin đẹp trai trong mắt vợ và tình địch tại Ocean Bar.
Rồi Bin thì thầm vào tai vợ Nấm:
- Anh hứa, luôn luôn tin tưởng vào tình yêu của vợ, cũng chính là tin tưởng vào tình yêu của anh dành cho vợ, cho người phụ nữ bên anh suốt đời, anh hứa đó.
- Anh mà dám để em thấy một Trâm Thư số hai nữa thì đừng nhìn mặt em. - Nó nghiến răng nói với Bin.
- Tuân lệnh vợ Nấm! - Bin vòng tay ôm chặt nó.
Hạnh phúc của Bin và Nấm đã nở hoa trong căn hộ chung cư tầng mười ba này.
HCM, một ngày của tháng bảy, 2013.
Viết kỷ niệm cho ngày xưa thi đại học.
The end - hết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...