Không biết liêm sỉ

Dụ Hoan chậm rãi mở hai mắt, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt cô, đầu óc choáng váng, còn chưa hoàn toàn tỉnh lại từ trong mộng.
 
Lại nằm một hồi lâu cô mới cầm lấy di động nhìn thời gian, thấy đã 11 giờ liền đứng dậy rửa mặt, dọn dẹp một chút rồi đi tới bệnh viện.
 
Lúc cô đến vừa vặn thấy được bố Phương mẹ Phương đang đứng ở hành lang bệnh viện, bởi vì thời gian thăm hỏi ICU hữu hạn, qua thời gian hai ông bà liền đi ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc bố Phương nhìn thấy Dụ Hoan vẻ mặt có chút mất tự nhiên, mẹ Phương lại trực tiếp vọt tới, vung lên một tát, Dụ Hoan tránh không kịp, mặt bị người ta hung hăng đánh vào.
 
"Mà là đồ sao chổi, lại tới gây họa cho con trai tao! Năm đó mày làm hại danh dự nó phải quét rác còn chưa đủ sao? Hiện tại lại làm hại nó xảy tai nạn xe cộ, nếu không phải mày, sao nó sẽ thảm như vậy, còn may nó không cắt chi, bằng không tao thành quỷ cũng sẽ không tha cho mày! Ngôi sao chổi! Đều tại mày! Sao mày ti tiện như vậy, vì sao luôn quấn lấy con trai ao! Ô...... mệnh tôi sao khổ thế này, con trai duy nhất của tôi hiện tại hôn mê bất tỉnh, tôi phải làm sao bây giờ đây......"
 

Mẹ Phương nắm quần áo Dụ Hoan đánh, kích động chửi ầm lên, cuối cùng mắng mắng rồi khóc lên, ngồi bệt dưới đất kêu rên.
 
Trên mặt Dụ Hoan nóng rát, hai mắt cô vô thần nhìn dưới mặt đất không hề né tránh.
 
"Đủ rồi! Bà làm cái gì đấy?!!!"
 
Bố Phương nhìn không được, đi tới muốn túm mẹ Phương đang làm loạn lên, lại bị mẹ Phương đẩy một cái lảo đảo, suýt nữa té ngã.
 
"Đó cũng là con trai ông, sao ông lại không để bụng chút nào vậy?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bố Phương bị những lời này của bà ta làm cho tim rét lạnh, giận mắng: "Tôi không để bụng? Con mắt nào của bà nhìn thấy không để bụng? Làm như bà chính là để ý?"
 
"Tôi làm cái gì? Đều là do con hồ ly tinh này làm hại, tiện nhân! Con trai tao mà có mệnh hệ gì tao sẽ khiến mày phải tả giá!"
 
Mẹ Phương nói liền bò lên còn muốn đánh Dụ Hoan, lại bị bố Phương túm chặt tay đánh ngược lại một cái tát.
 
"Bốp!"
 

Một tát này quá vang, mẹ Phương bị đánh cho ngốc luôn, bụm mặt ngơ ngác mà nói: "Ông dám đánh tôi......"
 
"Đủ rồi! Bà còn muốn làm loạn tới khi nào?! Đây là bệnh viện, con trai còn đang nằm  bên trong, nhìn xem hiện tại bà thành dáng vẻ gì rồi!!!"
 
Vẻ mặt bố Phương đầy thất vọng nhìn mẹ Phương, nhìn người phụ nữ đã làm bạn với ông hơn vài thập niên, người trước mắt bụm mặt, hai mắt lộ ra uất hận sâu sắc, gắt gao nhìn chằm chằm vào ông, giống như hận không thể xé nát ông ra.
 
Lòng bố Phương càng ngày càng lạnh, người trước mắt đột nhiên trở nên cực kỳ xa lạ, không, cũng không phải đột nhiên trở nên như vậy, hình như thật lâu trước kia đã bắt đầu, không hề ôn nhu hiền huệ, cực kỳ nghiêm khắc với con cái, nếu con làm cái gì không tốt sẽ phải chịu quở trách, chỉ là khi đó ông bận quá, công ty mới vừa khởi bước, ông không có thời gian tới quản, ngẫu nhiên thấy được sẽ nói bà ta vài câu, bà ta đáp lời, thế nhưng lần sau về đến nhà vẫn là có thể nhìn thấy dáng vẻ bà ta răn dạy con trai.
 
Bố Phương cảm thấy rất mệt, chưa từng mệt mỏi như vậy, người phụ nữ trước mắt không thể là người trước kia ông cưới, bà ta trở nên xa lạ, nỗi hận nặng nề kia làm cho làm ông cảm thấy sợ hãi.
 
Lúc này Phương Thành Nghiêu vừa vặn cơm nước xong đã trở lại, nhìn đến một màn trước mắt vô cùng kinh ngạc, mẹ Phương bụm mặt căm tức nhìn bố Phương, đầu tóc Dụ Hoan hỗn độn, một bên mặt đỏ sưng không giảm.
 
Vừa thấy là biết có chuyện lớn xảy ra, trong lòng Phương Thành Nghiêu lộp bộp một tiếng, vội vàng chạy tới muốn nhìn một chút xem gốc mạng của em trai nhà mình thế nào rồi, lỡ như bị thương chờ em trai tỉnh lại nhìn thấy chẳng không điên sao?

 
Nhìn thấy Phương Thành Nghiêu chạy tới, mẹ Phương cái cho rằng tới giúp đỡ mình, vừa định tố khổ kéo anh cùng thảo phạt hồ ly tinh lẫn bố Phương, lại thấy đối phương trực tiếp chạy đến bên người hồ ly tinh hỏi han ân cần, tức khắc tức giận nghẹn hết ở cổ họng, lời kêu khổ mắc ở yết hầu nửa vời, nghẹn đến mức suýt nữa bà ta ngất đi.
 
"Dụ Hoan, em thế nào rồi? Để anh nhìn mặt em!"
 
Phương Thành Nghiêu kéo Dụ Hoan qua nhìn khuôn mặt sưng đỏ của cô, nhìn ra được mẹ Phương dùng toàn lực, năm ngón tay trên mặt rõ ràng có thể thấy được, mặt sưng húp.
 
"Không có việc gì."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui