Không biết liêm sỉ

Dụ Hoan dáng vẻ bá đạo của anh làm hoảng sợ, nhớ tới trước kia, mỗi lần Phương Thành Vũ bắt cô làm bài tập lúc còn yêu đương, theo bản năng cầm lấy ly nước đường đỏ còn lại uống ừng ực, sau đó ôm bụng ngồi trên ghế chớp chớp mắt.
 
"Thầy, thầy Phương, anh không cần đưa tôi đi mua giày, tôi có thể tự đi mua, hơn nữa ngày hôm qua anh mua đồ cho tôi, tôi còn chưa trả lại, có thể chuyển khoản WeChat sao?"
 
Phương Thành Vũ khó có khi thấy được dáng vẻ cô ngoan ngoãn như thế, lòng cũng mềm hơn nửa, Dụ Hoan lại dội một chậu nước lạnh xuống dưới, trực tiếp dập tắt ngọn lửa nhu tình trong lòng anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cần phải phân tách rõ ràng với anh như vậy sao? Phương Thành Vũ giận sôi máu, muốn xoay người đi bỗng nhiên nhớ tới mình còn không có WeChat của Dụ Hoan, đây có lẽ là một cơ hội tốt.
 
"Em quét tôi đi." Phương Thành Vũ đưa điện thoại di động ra, click mở mã QR của mình, Dụ Hoan nghĩ lầm mã kia là mã thanh toán, kết quả từ chuyển khoản lại thành thêm anh làm bạn tốt.

 
"Này......"
 
Kỳ thật không cần thiết phiền toái như vậy, có thể trực tiếp chuyển khoản mà......
 
Dụ Hoan mới vừa mở miệng liền bị cái liếc mắt Phương Thành Vũ quét tới, cô nghẹn họng, lời còn dư lại đều nuốt xuống, chỉ có thể yên lặng thầm nói xong ở trong lòng.
 
Sau khi Phương Thành Vũ đồng ý kết bạn, Dụ Hoan hỏi: "Thầy, ngày hôm qua hết bao nhiêu tiền?"
 
Bộ quần áo kia cũng phải hơn 900, Phương Thành Vũ báo lại một con số: "520."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ồ, được." Dụ Hoan cúi đầu chuyển khoản, chuyển qua rồi mới phát hiện ý nghĩa của 520* hơi chút đặc thù, trùng hợp như vậy sao?
 
520: được dùng như anh yêu em (cách đọc gần giống wo ai ni) 
 
Sau khi chuyển tiền, Phương Thành Vũ yên lặng chụp màn hình, cắt sửa sau đó đăng lên vòng bạn bè, dù cho chỉ có một tấm hình, lại khiến người ta suy nghĩ sâu xa.

 
Sau khi tự mình đút mật cho bản thân, Phương Thành Vũ bình tĩnh cất điện thoại di động vào túi rồi nói với Dụ hoan: "Đi thôi, đi mua giày, giày em quá mỏng, cứ đi như vậy sau này sẽ thành bệnh."
 
Không đợi Dụ Hoan cự tuyệt, người đàn ông đi trước tới cửa, nhìn cô, Dụ Hoan hít sâu một hơi, đứng dậy đi về phía anh.
 
Phương Thành Vũ lái xe, Dụ Hoan ngồi ở ghế phụ, cảm giác cả người đều có chút khó xử, người đàn ông đã đổi xe, nhưng vật trang trí bên trong xe vẫn không đổi, vẫn là cái mặt heo kia.
 
Trong lòng Dụ Hoan rối loạn, khi đó Phương Thành Vũ ăn sinh nhật, cô mua bánh kem, lại tự mình thêm cái đồ trang trí này làm quà sinh nhật cho anh, lúc ấy sau khi người đàn ông này nhận được cũng không thể hiện gì nhiều, nhìn không ra là thích hay không thích, thế nhưng lại treo ở trong xe. Không nghĩ tới nhiều năm như vậy xe đã đổi rồi mà cái vật trang trí này vẫn còn.
 
Heo con hồng nhạt màu sắc tươi sáng, nhìn ra được chủ nhân rất yêu quý, thường xuyên rửa sạch, Dụ Hoan nhìn hai cái rồi thu hồi tầm mắt, mịt mờ mà nói: "Thầy Phương, cô Lâm Nguyệt......"
 
Dụ Hoan định nói bóng nói gió một chút chuyện Lâm Nguyệt có thổ lộ với anh không, nếu không có......
 

Dụ Hoan ngây ngẩn cả người, mặc kệ là thổ lộ hay không thổ lộ đều không có một chút quan hệ gì với cô, chuyện của thầy Phương không tới phiên cô nhúng tay, thật ra cô cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên hỏi như thế. Sau khi nghĩ biết xong cũng không có ý nghĩa gì, Dụ Hoan ngậm miệng không tiếp tục nói câu kế tiếp.
 
Phương Thành Vũ liếc mắt nhìn cô một cái, lạnh lùng nói: "Từ chối, tối hôm qua cô ấy mời đi xem phim, anh đã nói rõ với cô ấy anh đã có người mình thích, tuy rằng còn đang theo đuổi, nhưng trừ bỏ cô ấy, anh sẽ không yêu bất kì người nào khác."
 
Từng chữ người đàn ông thốt ra đập vào trong lòng cô, Phương Thành Vũ nói cực kỳ nghiêm túc, cũng là nói riêng cho cô nghe, nói cho cô biết mình chưa từng quên ước định với cô, sẽ theo đuổi cô, đời này chỉ yêu cô.
 
Ngón tay Dụ Hoan đan vào nhau, cúi đầu không nói chuyện, trong lúc nhất thời bên trong xe chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng của hai người đan chéo vào nhau.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui