Rất nhanh đã tới tầng mười, lúc hai người ra khỏi thang máy, Dụ Hoan dừng bước chân chờ anh đi ở trước mới đi theo sau.
Người đàn ông ở phía trước mở cửa, Dụ Hoan trộm nhớ kỹ số nhà.
"Vào đi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phương Thành Vũ đứng ở cửa đổi giày, Dụ Hoan nghe lời bước vào cửa lớn.
Trong phòng đặt một đôi dép nam, Phương Thành Vũ đổi giày xong, lấy một đôi dép nữ từ trong tủ giày ném xuống đất. Sau đó anh cũng không quản thèm cô, bản thân đi vào toilet
.
Dường như trên tay vẫn còn lưu lại hương vị dâm thủy của nữ sinh, người đàn ông có thói sạch sẽ mở vòi nước ra, để tay dưới dòng nước tỉ mỉ rửa sạch mọi kẽ ngách hết một lần.
Dụ Hoan đứng ở cửa nhìn chiếc dép rõ ràng đã từng được mang bằng ánh mắt khâu vui, sau đó mới nhấc chân đi vào.
Ngôi nhà có hai phòng một sảnh, đại khái tầm 80 mét vuông, một người ở thì rất rộng. Trong phòng trong trang trí đơn giản, không có quá nhiều đồ trang trí, nhưng điện nước đầy đủ hết.
Dụ Hoan dạo qua một vòng, sau đó ngồi ở trên sô pha chờ anh đi ra.
Phương Thành Vũ từ toilet đi ra cũng không để ý tới cô cô, tự mình đi tới phòng bếp nấu mì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe được âm thanh bật bếp, Dụ Hoan sờ sờ cái bụp bẹp lép, đặt cặp sách lên trên sô pha, mặt dày đi vào phòng bếp.
Phương Thành Vũ vốn dĩ định bỏ qua nữ sinh đang đứng ở cửa phòng bếp, nhưng ánh mắt của cô lại sáng quắc, nhìn chằm chằm vào anh, khiến cả người anh khó chịu. Cuối cùng anh vẫn không chịu nổi hỏi một câu: "Cô tới đây làm gì?"
"Thầy ơi em đói bụng."
Giọng nói cô gái nhỏ mềm mại nhẹ nhàng, khác hoàn toàn với dáng vẻ lẳng lơ lúc ban ngày. Người đàn ông vẫn chưa hề quên cô phóng đãng tới mức quần cũng bị nước làm ướt, lại giả bộ như thật sự rất ngoan ngoãn.
Trong lòng nghĩ như vậy. động tác lại không mơ hồ. Anh lấy ra một gói mì, một quả trứng gà từ trong tủ lạnh, sau khi đun nước sôi, thả cả ba gói mì vào bên trong rồi đánh ba quả trứng gà vào.
Chỉ trong chốc lát, mùi hương liền bay ra, bụng Dụ Hoan kêu lên vui sướng. Cô dùng ánh mắt trông mong không đổi nhìn vào bên trong
"Bưng lên bàn cơm."
Người đàn ông mạnh mẽ thả một quả trứng luộc vào bát mì đầy ắp, Dụ Hoan đi tới nhận lấy rồi bưng đi ra ngoài.
Mì được đổ vào một cái tô lớn, Phương Thành Vũ cầm hai đôi đũa đi đến bàn ăn đưa một đôi cho Dụ Hoan.
"Ngồi xuống ăn đi, ăn xong đi ngủ sớm một chút, cô ngủ phòng kia."
Dụ Hoan nhìn theo hướng ngón tay anh chỉ rồi gật đầu rồi ngồi xuống bắt đầu ăn một đũa mì nhỏ. Phương Thành Vũ cũng rất đói bụng, động tác ăn cơm lại rất ưu nhã, Dụ Hoan vừa ăn vừa nhìn lén.
Phương Thành Vũ có thói quen vừa ăn cơm vừa uống nước, anh cầm ly nước lên uống một ngụm, đầu ngửa về sau, đôi mắt híp lại, yết hầu nhô lên dịch chuyển, vừa cấm dục lại vừa gợi cảm.
Âm thanh nuốt xuống có hơi lớn, tựa như một cây búa, nện vào trong lòng cô.
Dụ Hoan kẹp kẹp chân, cô phát hiện bản thân chỉ cần ở cùng một chỗ với Phương Thành Vũ lại bắt đầu phóng đãng không chịu được, âm hộ vừa ướt lại vừa ngứa, rất được anh dùng dương vật chà sát một chút.
Người đàn ông đang chuyên chú dùng bữa không biết rằng cô gái nhỏ ngồi đối diện không lúc nào mà không mơ ước tới khối vật dưới đũng quần anh. Rõ ràng lớn lên mang vẻ mặt thuần khiết, thân thể lại dâm đãng muốn chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...