Không biết liêm sỉ

“Anh câm miệng cho tôi! Anh muốn tôi tức chết có phải hay không? Mặc kệ mấy người qua lại ai trước ai sau, đều là không đúng! Hai người kém nhau mười tuổi, anh đây là dụ dỗ gian dâm trẻ vị thành niên, còn không phải là phạm tội?!”
 
Phương Thành Vũ muốn giải thích, lại bị mẹ Phương đánh gãy, lúc này mẹ Phương cố chấp chui vào ngõ cụt, cứ cho rằng Phương Thành Vũ cùng Dụ Hoan không phải yêu đương, mà là phạm tội dụ dỗ gian dâm, đồi phong bại tục.
 
Phương Thành Vũ cùng hết cách giải thích với bà ta, mọi lời nói đều bị đổ ngược, nghẹn lại trong ngực đến mức khiến anh khó chịu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Trái tim mẹ Phương không tốt, Phương Thành Vũ cũng không dám cùng bà ta tranh chấp, chỉ có thể nuốt hết lời muốn nói, để bà ta phát tiết cho xong.
 
“Mẹ, xin mẹ bớt giận, bình tĩnh bình tĩnh.”
 

Phương Thành Vũ bất đắc dĩ mà nhìn bà ta, chỉ cảm thấy đau đầu.
 
Mẹ Phương chỉ vào anh rồi mắng: “Tôi không cần anh lo! Anh đang muốn tôi tức chết mà! Tóm lại hôm nay anh nhất định phải kết thúc với cái nữ sinh kia!”
 
Từ khi Phương Thành Vũ trở về bố Phương vẫn luôn không mở miệng, ông ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, sắc mặt nghiêm túc, nhưng lại không hiền từ như ngày thường.
 
Lúc này, rốt cuộc cũng bố Phương chậm rãi mở miệng, Phương Thành Vũ nhìn vẻ mặt của ông, trong lòng lộp bộp một chút, biết chuyện này sợ là thật sự không thể tiếp tục duy trì dựa theo mong muốn của anh để nữa rồi.
 
Quả nhiên, bố Phương nghiêm túc mà nói: “Cắt đứt đi, mặc kệ hai đứa ở bên nhau như thế nào, dù sao cũng là học sinh vị thành niên còn sắp thi đại học, hai đứa vốn đã không nên ở bên nhau.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người cha lý trí nhất lần này cũng không ủng hộ anh trong lòng, Phương Thành Vũ như bị một cục đá đè lên, ép tới mức anh thở không nổi.
 
“Ba, con thích cô ấy, đời này đây lần đầu tiên con thích một người, con biết cô ấy tuổi còn nhỏ, chúng ta không nên ở bên nhau sớm như vậy, nhưng chuyện tình cảm ai có thể khống chế? Cô ấy là người con gái tốt, thành tích học tập cũng cực kỳ tốt, ổn định không năm thì mười, con vốn định chờ cô ấy lên đại học thì mang về cho hai người nhìn xem.”
 
Phương Thành Vũ nghiêm túc kể ra, anh không cầu được tiếp tục sống cùng Dụ Hoan, nhưng ít nhất mối quan hệ giữa hai người không thể cắt đứt, cũng không thể cắt đứt vội vàng như vậy, Dụ Hoan có bao nhiêu để ý anh, trong lòng Phương Thành Vũ rõ ràng nhất, nếu mình rời khỏi cô, khó có thể tưởng tượng Dụ Hoan phải làm cái gì bây giờ.
 
Anh nguyện ý chờ Dụ Hoan thành niên, thế nhưng anh cần phải chiến đấu đên khi cha mẹ đồng ý cho hắn cùng Dụ Hoan thời gian.
 

Phương Thành Vũ nghĩ hay thật, thế nhưng mẹ Phương không đồng ý, ấn tượng của bà ta đối Dụ Hoan cực kém, sự giáo dưỡng của bản thân không cho phép bà ta nhục mạ đối phương, theo ời Tô Nhã nói, đứa con gái kia trước tiên quyến rũ con trai mình, sử một đống thủ đoạn, cuối cùng thành công ở chung.
 
Mẹ Phương cực kì tự tin đối với con trai tự mình bồi dưỡng, Phương Thành Vũ từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là người ưu tú nhất, chưa bao giờ làm bất kỳ hành động gì khác người, lần này nếu không phải đứa con gái kia quyến rũ, sao có thể phạm phải sai lầm lớn như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ dường như bị mê hoặc không nhẹ, còn say mãi không tỉnh.
 
Mắt thấy đứa con trai ưu tú của mình biến thành bộ dáng này, mẹ Phương không thể nhịn được nữa, cuối cùng chửi ầm lên: “Tôi nói cho anh, nhất định phải cắt đứt quan hệ với con hồ ly tinh kia, bằng không anh muốn tôi tức chết phải không!”
 
Cảm xúc của mẹ PHương quá mức kích động, che ngực thở hổn hển dồn dập, khiến cả hai người còn lại trong nhà dọa sợ.
 
Phương Thành Vũ lo lắng chạy đến bên người bà ta, đỡ bà ta ngồi xuống, lấy thuốc từ trong ngăn kéo đút cho bà ta.
 
“Mẹ, mẹ đừng nóng giận, uống thuốc!”
 
Mặt mũi mẹ Phương trắng bệch, một tát hất bay thuốc trên tay anh, vừa thở vừa nói: “Anh, anh không cùng tiểu yêu tinh cắt đứt, tôi sẽ không uống thuốc!”

 
Phương Thành Vũ nhìn viên thuốc rơi xuống trên mặt đất lăn không ngừng, trong ánh mắt tràn ngập giãy giụa, hai tay anh nắm chặt thành quyền, trên trán gân xanh giật giật, không biết đã qua bao lâu, anh cắn răng nói: “Cắt! Mẹ, uống, thuốc!”
 
Hắn không thể không màng đến an nguy của mẹ mình, người yêu cùng người nhà nhất định phải lựa chọn một bên, anh chỉ có thể chịu đựng đau đớn cắt tim lựa chọn cắt đứt tình yêu của mình.
 
Mẹ Phương nghe được lời anh nói sắc mặt đẹp lên không ít, được anh hầu hạ uống thuốc.
 
Chỉ cần là Phương Thành Vũ đã nói ra hứa hẹn thì nhất định sẽ làm được, điểm này mẹ Phương rất yên tâm, nếu anh đã nói rồi thì nhất định sẽ cắt đứt với nữ sinh kia.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui