Mười hai khai giảng vào ngày mười lăm, hai người cùng tới trường học.
Trải qua một kỳ nghỉ đông, các bạn học cũng không có biến hóa gì lớn, nhưng thật ra đều được thả lỏng, dù sao đối với học sinh mười hai mà nói, có thể có ngày nghỉ để nghỉ ngơi chính là chuyện xa xỉ nhất rồi.
Sau khai giảng, chuyện thứ nhất chính là khảo sát, vì nhìn xem mọi người có phải chỉ lo chơi mà quên học tập hay không, thầy cô bộ môn đặc biệt “săn sóc” vùng đất bài thi, cuộc sống địa ngục năm lớp mười hai tiếp tục tra tấn mỗi một người học sinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dụ Hoan làm bài thi cả một ngày, lúc tan học mới nhớ tới cả ngày chưa nhìn thấy Phương Thành Vũ, cô lấy di động ra nhìn, đối phương cũng chưa gọi cho cô một cuộc điện thoại hay bất kì tin nhắn WeChat nào, khiến cô thất thần cả tiết tự học buổi tối.
Tan học, lúc Dụ Hoan đeo cặp sách đi ngang qua văn phòng gõ cửa, phát hiện khoá cửa, bên trong không động tĩnh, trong lòng tự nhiên có một dự cảm bất an, cô ở cửa do dự trong chốc lát rồi mới xoay người rời đi.
Sau đó Dụ Hoan một mình về nhà, loại tình huống này rất hiếm khi xảy ra, dù cho thầy về nhà ăn tết cũng sẽ đưa cô về nhà trước, đột nhiên biến mất còn không nói cho cô một tiếng như hôm nay là lần đầu tiên.
Dụ Hoan cũng không nghĩ ra, cô chỉ có thể suy đoán trong nhà thầy đột nhiên có việc gấp bị gọi trở về, đi vội, bằng không ngay cả cái tin nhắn cũng sẽ không gửi cho mình.
Sau khi về đến nhà, quả nhiên Phương Thành Vũ cũng không có ở đó, Dụ Hoan vẫn luôn do dự cầm di động, cô không biết có nên nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho thầy hay không. Lỡ như đầu bên kia anh không tiện thì làm sao bây giờ, thế nhưng cứ chờ đợi mãi thật sự rất lo âu.
Bất an trong lòng căn bản không có cách nào dìm xuống, Dụ Hoan đứng trong căn phòng ở cùng thầy một lúc lâu, càng thêm thấp thỏm, cô cảm thấy có chuyện gì đó không tốt đã xảy ra.
Một bên khác, Phương Thành Vũ đứng trong phòng khách giằng co cùng cha mẹ, vẻ mặt rất khó coi, còn khó coi hơn vẻ mặt của anh chính là của bố Phương cùng mẹ Phương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tin anh ở chung cùng Dụ Hoan đã bị nhị lão biết, Phương Thành Vũ không cần động não cũng đoán được chuyện này là ai chạy tới nhiều miệng trước mặt bọn họ.
Nếu đã bại lộ, Phương Thành Vũ cũng không nghĩ đến chuyện trốn tránh, đơn giản cùng cha mẹ tán gẫu một chút, ở trong lòng anh, người nhà có thể hiểu được. Chẳng qua anh không hề nghĩ tới, tình huống lần này khác hoàn toàn với dự đoán của anh, hai vị cực kỳ mâu thuẫn.
“Tôi sinh anh ra, nuôi anh lớn không phải để anh đi đùa bỡn học sinh của mình! Vậy mà anh dám cùng một học sinh vị thành niên ở chung, anh đang phạm tội đấy biết không!”
Bố Phương còn có thể khống chế tính tình của chính mình, mẹ Phương lại không được, bà ta tức giận công tâm, căn bản không nghe Phương Thành Vũ giải thích, từ lúc anh bước vào cửa nhà liền bắt đầu mắng.
Phương Thành Vũ cau mày, vẻ mặt âm trầm, anh không biết rốt cuộc Tô Nhã đã nói gì với cha mẹ mới khiến bọn họ phản ứng kịch liệt như vậy. Lúc nào cũng là người phụ nữ kia phá đám hết mọi kế hoạch của anh, hiện tại cha mẹ khẳng định sẽ không đồng ý cho anh tiếp tục ở bên Dụ Hoan.
Trầm ổn như Phương Thành Vũ giờ phút này cũng không có biện pháp nào tốt, tình huống hiện tại cha mẹ cực lực chống cự, yêu cầu anh nhất định phải cắt đứt với Dụ Hoan, tiễn Dụ Hoan về nhà, từ đây không liên hệ.
Thế nhưng Phương Thành Vũ không làm được, cuộc sống có Dụ Hoan lâu như vậy sớm đã hình thành thói quen với sự tồn tại của đối phương, huống hồ người nhà của Dụ Hoan đều đã mặc kệ cô, một học sinh chuẩn bị thi đại học muốn chăm sóc chính mình lại muốn cố gắng học tập, sao anh có thể yên tâm cho được.
“Mẹ, yêu đương cũng không cùng cấp với phạm tội, con với cô ấy......”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...