Dụ Hoan cạn lời nhìn người con gái nghênh ngang vào nhà này, cảm thấy cô ta thật sự tài giỏi, tự vào nhà thầy còn hỏi bạn gái chính thức như mình là ai, cô ta lấy thân phận gì để làm được việc không biết xấu hổ như vậy? Còn có, ai cho cô ta chạm vào tạp dề của mình? Thật đáng ghét!
Dụ Hoan còn chưa mở miệng, Phương Thành Vũ đã đi thang máy lên đây, nhìn đến Dụ Hoan đứng ở cửa có chút nghi hoặc: “Sao lại không đi vào?”
Mới vừa hỏi xong, anh liền thấy được người con gái đang cầm sạn nấu ăn ở trong phòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong lòng Phương Thành Vũ dâng lên cảm giác phiền chán, đối với người con gái lì lợm la liếm này mà nói: “Tô Nhã, ai cho phép cô vào nhà tôi? Cô lấy chìa khóa từ đâu ra?”
Lần trước Tô Nhã tới trường học đưa cơm cho anh, Phương Thành Vũ đã rõ ràng từ chối một lần, nói rõ mình không có hứng thú với cô ta, trong khoảng thời gian này Tô Nhã quả thật dừng lại, làm anh cho rằng cuối cùng cô ta cũng nghĩ thông suốt. Không nghĩ tới hôm nay tự nhiên cầm chìa khóa vào nhà mình, nhất là trong tình huống anh không ở nhà. Cảm giác khi ở trong tình huống bị người khác tự tiện xông vào nhà như thế này cực kì không tốt, Phương Thành Vũ đè nén lửa giận.
Sau khi Tô Nhã nhìn thấy anh, sự cao ngạo trên mặt biến mất, lộ ra vẻ mặt nhu nhược đáng thương.
“Thành Vũ, gần đây anh không liên lạc với em, em nhớ anh, chìa khóa là dì cho em, em đi chúc tết, dì để em tới nhìn anh.”
Đáng tiếc cô biểu diễn không mang lại chút hiệu quả nào, Phương Thành Vũ không chỉ không mềm lòng ngược lại nhíu mày lạnh giọng đuổi khách: “Vậy cô đi đi, lần sau không có sự cho phép của tôi, không được tới đây!”
Không nghĩ tới người người đàn ông này không màng tình cảm cứ đuổi cô đi như vậy, Tô Nhã mất hết mặt mũi, còn muốn nói cái gì đó, lại bị Phương Thành Vũ trực tiếp đánh gãy.
“Đừng chần chừ, đi nhanh đi! Tôi đã nói rất rõ ràng, tôi không có cảm giác gì với cô, Tô Nhã, đừng khiến tôi chán ghét cô.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đã nói đến thế này, Tô Nhã làm thế nào cũng không tìm thấy lấy cớ tiếp tục ở lại, chỉ lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ dãi, đi đến xách túi trên sô pha.
“Khoan đã, để sạn với tạp dề ở lại.”
Dụ Hoan chỉ vào tạp dề cô ta đang mặc mà lên tiếng, trong nháy mắt vẻ mặt của Tô Nhã trở nên cực kỳ khó coi, cô ta cắn răng cởi tạp dề ném lên trên bàn cơm, đi tới cửa đi dày vào, rời đi mà không quay đầu lại.
Tình địch không vui, cô liền vui vẻ, Dụ Hoan dùng tay phẩy phẩy mùi hương của Tô Nhã còn lưu lại, vừa đi dép vào vừa nói: “Hương vị này nồng quá, em đi mở cửa sổ thông gió.”
Mở cửa sổ phòng khách ra, Dụ Hoan đưa nhìn mắt nhìn người đàn ông ở phòng bếp nhịn nóng xách dép lê ở cửa lên, ghét bỏ ném vào thùng rác.
Hồ ly tinh! Vậy mà dám tới cửa quyến rũ thầy, cũng may mình cũng ở nhà, xem ra người thầy Đường Tam Tạng của cô phải xem trọng gấp bội rồi, luôn có nữ yêu tinh ném chủ ý lên người anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...