Không biết liêm sỉ

Dụ Hoan ghé vào trước ngực Phương Thành Vũ thở dốc, cả người mồ hôi ướt nhẹp, người đàn ông ôm cô đi về phòng tắm, đặt vào bồn tắm.
 
"Thầy, không tới sao?" Thấy đối phương xả nước cho cô tắm rửa, Dụ Hoan khó hiểu hỏi.
 
Phương Thành Vũ liếc cô rồi nói: "Còn chưa đủ sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dụ Hoan gật gật đầu, nét ửng hồng vì tình dục trên mặt còn chưa vơi bớt, tất nhiên vẫn còn muốn.
 
Bốp, bầu ngực trắng nõn bị người ta vỗ một cái, Phương Thành Vũ cười nói: "Dâm nữ! Tắm rửa rồi ngủ sớm một chút, quá muộn rồi, rồi tới ngày mai em lại không dậy đi học được."
 

Thấy anh không châm chước nửa điểm, Dụ Hoan thất vọng ‘ồ’ một tiếng, thành thật ngâm mình trong nước ấm xem mỹ nam tắm rửa.
 
Trước lúc sắp ngủ Dụ Hoan quyết định tiến hành dự định lúc trước, cơ thể trần trụi, ôm gối đầu, gõ cửa phòng ngủ của Phương Thành Vũ.
 
Người đàn ông mở cửa nhìn cô, vẻ mặt hơi trầm, chỉ thấy bởi vì ôm cái gối đầu cơ thể trần trụi của cô gái nhỏ thành ra nửa che nửa lộ, không có lộ ra trọn vẹn, nhìn một cái không sót gì, thêm phần mơ màng khiến người ta muốn tìm tòi nghiên cứu. Tứ chi trần trụi trắng nõn, khuôn mặt nhỏ thuần khiết nâng lên, nước trong mắt óng a óng ánh ngẩng đầu nhìn anh, giọng nói mềm nhẹ đáng thương: "Thầy, em có thể ngủ chung với anh không?"
 
Phương Thành Vũ dương vật bị chặn bên trong quần nháy mắt thức tỉnh, anh ho nhẹ một tiếng, gật đầu, nghiêng người tránh ra một lối đi nhỏ.
 
Trong lòng Dụ Hoan mừng như điên, lại ra vẻ thẹn thùng cắn môi, ôm gối đầu đi vào, Phương Thành Vũ nghiêng đầu nhìn bóng dáng của cô, sống lưng mảnh khảnh cùng mông nhỏ trắng nõn lắc lư trước mắt anh, người đàn ông liếm môi, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nằm ở trên giường thầy, đại não Dụ Hoan cực kỳ hưng phấn, nhìn phải nghe trái, giống như chó nhỏ vừa vào nhà.
 
Phương Thành Vũ vốn định làm cô, thế nhưng nghĩ đến ngày mai cô còn phải đi học cuối cùng vẫn nhịn xuống khao khát, nằm ở một bên nhắm mắt làm dịu dục vọng của bản thân.
 
Dụ Hoan cho rằng anh ngủ rồi, trộm nhìn anh, tầm mắt ngắm nhìn tỉ mỉ từ trên xuống dưới.
 
Lông mi người đàn ông dày, dài, mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím, ngũ quan sắc sảo, góc cạnh rõ ràng, lúc nhắm hai mắt lại thiếu vài phần sắc bén, nhiều thêm phần tuấn tú, lãng tử.
 
Dụ Hoan càng nhìn càng xuất thần, bị anh mê hoặc thất điên bát đảo, chống người ngồi dậy, rồi cúi người hạ xuống môi anh.

 
"Còn không ngủ thì cút trở về."
 
Mắt thấy sắp hôn lên rồi, Phương Thành Vũ vẫn nhắm hai mắt lại lạnh giọng mở miệng, Dụ Hoan hoảng sợ, không dám tiếp tục làm càn, nhanh chóng nằm tại chỗ đắp chăn thầy đưa.
 
Phương Thành Vũ mở mắt ra nhìn nữ sinh đang khẩn trương ở bên cảnh, trong mắt hiện ý cười, duỗi tay tắt đèn đầu giường.
 
Trong nháy mắt phòng ngủ tối thui, chỉ dư lại một luồng hơi thở nhẹ nhàng và tiếng thở gấp gáp đan xen nhau.
 
Dụ Hoan cũng không biết mình ngủ lúc nào, tóm lại buổi sáng ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy cô đang ghé vào trong lòng ngực thầy.
 
Lúc bị thầy đẩy dậy, đôi mắt cô vẫn còn mơ màng buồn ngủ, tỉnh dậy ngồi ở trên giường đợi hồi lâu sau, mãi đến khi người đàn ông mặc xong quần áo đi vào phòng tắm rửa mặt cô mới lấy lại tinh thần.
 

"Vãi! Mình lợi hại như vậy sao? Vậy mà thành công chui vào trong chăn thầy!"
 
Dụ Hoan cảm nhận được độ ấm vẫn chưa phai ở bên cạnh, nhìn cái chăn rơi trên mặt đất ở bên cạnh, cắn tay cười trộm.
 
Tối hôm qua ôm thầy ngủ một đêm, cô chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, lúc này nếu tham gia đại hội thể thao, tham gia cái nhảy cao nhảy xa, ném quả tạ, lại chạy thêm 1500m cũng không thành vấn đề.
 
Bữa sáng Phương Thành Vũ không cần duỗi tay, Dụ Hoan chủ động nhận làm một bữa sáng phong phú dinh dưỡng, đủ để thể hiện trù nghệ của cô, người đàn ông ăn thật sự rất vừa lòng, Dụ Hoan cũng thấy ngọt ngào.
 
Mãi đến khi tới gần trường, lúc xuống khỏi xe của người đàn ông còn có thể nhìn được tâm trạng sung sướng qua cách đi đứng của cô.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui