Một trước một sau lên lầu, sau khi vào nhà, Dụ Hoan sung sướng lấy dép lê mà thầy đặc biệt mua riêng để thay, nhảy nhót vui vẻ đi về phòng.
Phương Thành Vũ lấy áo ngủ ra ném vào máy giặt, quần áo con gái thường dùng cần phải giặt sẽ mới có thể mặc, Dụ Hoan ghé vào trên khung cửa nhìn động tác thuần thục của anh mà cười trộm, cô phát hiện ở phương diện nào đó thầy thật sự rất tinh tế, suy nghĩ đặc biệt chu toàn.
Mãi đến lúc này, cô vẫn có một loại cảm giác như mộng như ảo, hết thảy đều quá hoàn mỹ, Dụ Hoan quả thật không thể tin được đây là hiện thực, vậy mà cô thật sự cùng yêu đương với người tốt như vậy, giống như đang nằm mơ!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong, viết xong bài tập Dụ Hoan ghé vào trên bàn, vẻ mặt tuyệt vọng, Phương Thành Vũ đưa cho cô một bài thi, thấy dáng vẻ uể oải ỉu xìu như thế của cô, cong lại gõ gõ cái bàn.
"90 phút sẽ kết thúc, anh sẽ bấm giờ cho em thời gian giải đề."
Phương Thành Vũ một khi tiến vào trạng thái làm việc liền lục thân không nhận, dù Dụ Hoan làm nũng như thế nào đều sẽ không mềm lòng.
Cô gái nhỏ nhìn nhìn bài thi, lại nhìn nhìn anh, chớp chớp đôi mắt, tràn đầy mong đợi hỏi: "Thang điểm 100, chỉ cần 80 liền có thể làm tình có phải hay không?"
Người đàn ông gật đầu, trong đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng xẹt qua một tia hài hước.
Dụ Hoan tức khắc tỉnh táo tinh thần, từ trên bàn bò dậy cầm lấy bút bắt đầu giải đề, Phương Thành Vũ xem chuẩn thời gian, ngồi đối diện cô làm việc.
Phòng trong cực kỳ an tĩnh, ngòi bút chuyển động trên trang giấy, hai người ngồi đối diện với nhau, không quấy rầy lẫn nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
90 phút sau, Phương Thành Vũ bấm thời gian nói: "Dừng bút."
Một câu hỏi cuối cùng mới chỉ viết một nửa, chưa kịp làm xong, Dụ Hoan còn muốn viết, mà sau khi tầm mắt ngó đến phía đối diện ngay tức khắc sững người, đành không tình nguyện mà ngừng bút trước cái nhìn lạnh lùng của người đàn ông.
Buông bút, Dụ Hoan nâng tay cầm lấy bài thi đưa cho Phương Thành Vũ, sau đó ngồi ở tại chỗ, thấp thỏm mà xem anh phê chữa.
Bộ đề này Dụ Hoan đã từng làm trước khi Phương Thành Vũ cho làm, đáp án đúng đã cho điểm đầy đủ, cho nên hiện tại người đàn ông này căn cứ vào đáp án tiêu chuẩn mình nhớ kỹ, trực tiếp phê chữa, tốc độ rất mau, chỉ vừa năm phút liền phê xong.
Tầm mắt của Dụ Hoan chuyển động theo ngòi bút của anh, nhìn thấy anh đánh câu đúng sẽ nâng mặt cười, nhìn thấy câu đánh sai sẽ thở dài một tiếng. Sau khi chấm xong, tâm trạng của Dụ Hoan phập phồng như đang ngồi tàu lượn siêu tốc.
"79 điểm, điểm này không phải trình độ của em, trong kỳ thi định kì đầu tiên của học kỳ này, điểm của em là 88, kém chín điểm."
Phương Thành Vũ đối với thành tích của cô rất không vừa lòng, trước kia Dụ Hoan có thành tích rất tốt, là học sinh mũi nhọn của lớp, anh hy vọng Dụ Hoan có thể trước hết vào đại học tốt, không cần vào độ tuổi tốt nhất ở cao trung lại lãng phí thời gian sống uổng với mình, chẳng qua cũng may cô mới cao nhị, vẫn kịp bổ sung.
Dụ Hoan đối với chuyện thành tích càng không hài lòng, gần như bực mình, thế mà chỉ kém có vài điểm nữa! Chỉ cần thêm vài điểm nữa liền có thể làm tình cùng thầy! Bản thân quá không biết cố gắng rồi!
Càng nghĩ càng giận, tầm mắt của Dụ Hoan từ khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông hạ xuống, nhìn đũng quần căng phồng của anh, liếm liếm môi.
Làm sao bây giờ, thèm muốn cơ thể của thầy, thật muốn ăn dương vật lớn của thầy.
Có thể là tầm mắt của cô quá lộ liễu, Phương Thành Vũ nhíu mày, cầm bút gõ lên bàn, đôi mắt sau kính lộ ra cảm giác bất mãn.
"Dọn sạch mọi phế liệu màu vàng trong đầu em đi, hiện tại chịu khó nghe anh giảng lại bài thi cho em."
"À......"
Bị cảnh cáo, Dụ Hoan cũng không dám tiếp tục làm càn, đành phải thành thành thật thật kéo ghế dựa đến bên cạnh thầy, nghe anh dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm giảng đề.
Phương Thành Vũ rất có kiên nhẫn đối với công việc, nghiễm nhiên anh đã đem việc phụ đạo cho Dụ Hoan trở thành một phần công tác của mình, giảng bài cực kỳ tinh tế.
Chẳng qua Dụ Hoan ngồi kề sát anh lại giống như sắp mọc cỏ tới nơi, bị giọng nói khàn khàn của anh làm cho tê dại cả người, phía dưới ướt nhẹp.
Tuy rằng luôn thật thần khi nghe giọng nói của thầy, nhưng cũng may Dụ Hoan thông minh trời phú, nói một hiểu mười, Phương Thành Vũ cũng không cần tốn nhiều sức lực, ngay trước mười một giờ tối.
Nói xong bài thi.
Đem bài thi bỏ vào trong folder, Phương Thành Vũ đi vào phòng tắm rửa mặt, Dụ Hoan đợi một bên thu dọn cặp sách, một bên nghe động tĩnh trong phòng tắm, đợi sau khi bên trong vang lên tiếng nước chảy, cô khẽ meo meo đi đến cửa phòng tắm, muốn đẩy cửa ra một khe hở, rình coi Phương Thành Vũ tắm rửa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...