Không biết liêm sỉ

Ngày hôm sau lúc Phương Thành Vũ rời giường Dụ Hoan đang ở phòng bếp làm bữa sáng, vẻ mặt người đàn ông đầy kinh ngạc đi đến phòng bếp, nhìn chăm chú vào nữ sinh mang tạp dề đang nấu cơm.
 
"Anh tỉnh rồi à, một lát là xong, đi rửa mặt trước đi."
 
Dụ Hoan nghiêng đầu nhìn anh một cái, lộ ra nụ cười ngọt ngào, động tác trên tay không ngừng, lưu loát đảo muỗng lật mặt trứng gà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Phương Thành Vũ nhướng mày, lại nhìn thêm mấy chục giây sau đó đi toilet.
 
Lúc trở ra, bữa sáng đã được mang lên bàn ăn, Dụ Hoan đưa cho anh một ly sữa bò nóng, cười nói: "Mau nếm thử xem hương vị thế nào, đã lâu rồi em không làm cơm, sợ giữ lửa không tốt, anh nếm thử xem có hợp khẩu vị không."
 
Trước kia khi cha mẹ còn chưa ly hôn đều là cô nấu cơm, tuy rằng sớm muộn gì làm cơm cũng có hơi mệt nhưng lại rất vui vẻ. Từ khi cha mẹ ly hôn, cô liền sống một mình, nhà vắng người, trong phòng lạnh lẽo, ăn cái gì cũng như không ăn, từ đó cũng thành thói quen ăn đối phó.

 
Dưới ánh mắt mong chờ của Dụ Hoan, Phương Thành Vũ cúi đầu ăn cơm chiên trứng.
 
Vỏ ngoài giòn rụm, bên trong lại rất mềm, một ngụm cắn đi xuống là tiếp xốp giòn dễ nghe, trứng gà khuyết một miếng, lộ ra lòng đỏ trứng chín tám phần, chua ngọt ngon miệng, hương vị cực kỳ tốt.
 
"Rất tuyệt."
 
Thật lâu không ăn cơm đàng hoàng, Phương Thành Vũ lại ăn thêm một miếng, gật gật đầu, hiển nhiên rất vừa lòng.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dụ Hoan vui đến mức đôi mắt cũng híp lại, ngoan ngoãn y như chú mèo nhỏ.
 
"Đây là cái gì?" Lần đầu tiên trứng chiên như thế này, Phương Thành Vũ có chút tò mò.
 
"Trứng chua ngọt, thầy chưa từng ăn sao? Đây là học từ bà ngoại em, là món em thích ăn nhất khi còn nhỏ!"
 
Thấy anh thích, Dụ Hoan càng vui vẻ, nhấp một ngụm sữa bò, cắn một miếng bánh bao.
 
Bánh bao mua dưới lầu, trứng gà lạp xưởng cùng đồ ăn kèm là do cô làm, trứng gà chua ngọt, lạp xưởng đậm đà, đồ ăn kèm thanh nhẹ ngon miệng, Phương Thành Vũ ăn thật sự đã ghiền, anh ăn thêm một khay bánh bao hai cái trứng gà, cộng thêm một mâm đồ ăn kèm.
 
Ăn xong bữa sáng, Phương Thành Vũ lái xe, cả hai người đều tới trường.

 
Tối hôm qua ngủ rất khá, hiện tại Dụ Hoan đặc biệt có tinh thần, cũng không lãng phí thời gian trên đường, thành thật ngồi ở ghế phụ học từ đơn.
 
"Radioactivity, em viết sai rồi, thiếu chữ i."
 
Người đàn ông một bên lái xe một bên sửa chỗ sai cho cô, Dụ Hoan lại lần nữa cảm khái mà nói: "Thầy, có cái gì anh không làm được không?"
 
Phương Thành Vũ cầm tay lái, nghĩ nghĩ rồi nói: "Có rất nhiều, sẽ không nấu cơm là một trong số đó, hiện tại còn phải thêm một cái, trị không được em."
 
Dụ Hoan nhìn sườn mặt của anh, cười ngọt ngào: "Em rất dễ thu phục, rất ngoan nga, em bày cho anh một phương pháp này, phụ nữ không nghe lời thì làm, một lần không được thì hai lần, trực tiếp làm phục, bảo đảm dễ dùng!"
 
Tầm mắt của cô gái nhỏ dừng ở trên đũng quần của anh, Phương Thành Vũ liếc mắt nhìn cô một cái: "Em nên dọn dẹp não đi một lần, nhường chỗ cho kiến thức đi, đừng có cả ngày đều nhìn chằm chằm vào chỗ của tôi, có tiền đồ chút."
 
Lại bị anh dỗi, Dụ Hoan nhịn không được mà nói: "Nếu không anh cắt kê kê[1] ra tặng cho em đi? Em bảo đảm chăm chỉ học tập, không cầu làm."
 

Thân dưới căng thẳng, khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông trầm xuống liếc cô một cái: "Ngứa da?"
 
"Ha ha ha, nói giỡn nói giỡn, em tiếp tục học từ đơn!"
 
Sau khi nhận được ánh mắt đầy công kích của Diêm Vương mặt lạnh, nữ sinh lập tức nhấc tay đầu hàng, thành thật mà cúi đầu đọc sách.
 
Tới chỗ gần trường học, Dụ Hoan chủ động xuống xe vẫy tay chào thầy, vui vẻ đi vào trường.
 
Bên trong xe, Phương Thành Vũ nhìn chăm chú vào bóng dáng rời đi kia, cười cười, lái xe vào khu đỗ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui